Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 72-2



Lúc này Tiểu Khải bò tới sau thân cây, cậu ta được một đồng đội khác kéo bom khói, muốn quẫy nhiễu tầm mắt của họ để cứu người.

“Đệt, ông đây đã bắn mi gục rồi thì đừng mơ đến chuyện đứng lên!” Happy liền kéo lựu đạn, tất cả bốn trái trên người đều ném về phía đám khói kia, Miên Phong thay súng trường ngắm vào phía khói mà quét một loạt.

Tiểu Khải cuối cùng bị nổ chết, còn một người phỏng chừng là đã núp vào, Thu Dương solo với hai người khác rốt cuộc chỉ đánh bại một, ngay sau đó bản thân cũng bị đánh gục, kêu một tiếng gọi Happy đến thì cũng không còn kịp nữa rồi, lúc này Miên Phong rốt cuộc cũng xóa sạch người còn lại.

“Tốc độ lên, vòng sắp thu rồi.” Happy nhanh chóng liếm xác, nhờ TR mà giờ họ lại béo tốt một trận.

Nhưng vận khí vẫn kém, họ vẫn phải chạy độc.

Một đường phong trần mệt mỏi rốt cuộc họ cũng tiến được đến vòng cuối, vòng cuối chỉ còn lại 8 người, trừ hai người họ thì còn 6 người, nói không chừng là một đội đông đủ thành viên.

“Cứ gượm đã, chờ thu vòng tiếp, chết hai người rồi chúng ta hẵng vào đó.”

Miên Phong tìm một nơi tốt ngắm người, “Anh, em nhìn thấy một người, hướng 200 sau cây, em có thể headshot.”

Happy suy xét một chút, anh chàng tin tưởng Miên Phong, dù sao Miên Phong cũng là người Tiêu Hà đưa tới, nhưng vấn đề hiện tại là họ có khả năng là còn đông đủ đội hình, nếu lộ vị trí, họ sẽ rất nguy hiểm.

“Nhẫn chút đã, em đừng cho bọn chúng thấy.” Happy cuối cùng vẫn lựa chọn kìm lại.

Nhanh chóng sau đó, vòng còn chưa thu thì phía trước vang lên một trận vang lên, đồng thời nhảy ra tin tức bị bắn chết.

“Đấy, PGD còn đủ người, chúng ta vẫn phải nhẫn, là một tay Voldemort.”

Vòng cuối cùng cũng thu, nữ thần may mắn rốt cuộc vẫn chiếu cố bọn họ một lần này.

Bình luận viên A: “Vòng thiên mệnh! SG ở trận cuối này rốt cuộc vẫn được nữ thần may mắn yêu thương!”

Bình luận viên B: “Nhưng cục diện không ổn! Còn có 6 người, trừ họ ra còn có PGD đủ người! Để xem đợt sóng này có thể ngăn cản việc PGD vào vòng không!”

Mồ hôi trên đầu Happy nhọ xuống, “Bọn họ di chuyển, chính là lúc này.”

PGD phải vào vòng, vòng cuối này cắn rất đau, nháy mắt bọn họ chạy ra, Happy di chuyển, trực tiếp đánh bại một người.

PGD lúc này cũng không nghĩ nên lấy hay bỏ, Cô Cô Kê hy sinh bản thân bám trụ Happy, để Chỉ Kiếm và Khúc Khúc tiến vòng.

Miên Phong lúc này ở đằng sau cây ngắm lấy một người đang chạy sau đó, còn có 19 phát Magnum, chỉ cần một phát trúng thì bọn họ liền được tính là thắng.

Đã không còn thời gian cho bản thân tính toán khoảng cách, cậu nhóc nâng tay bắn, thế nhưng lại không bắn trúng, trong đó đã có một người tiến vòng sắp sửa đọ súng với Happy.

“Miên Phong, bình tĩnh, còn có 14 phát, anh tin tưởng em! Ngẫm lại xem cậu ta đã dạy cho em cái gì! Anh vẫn có thể chịu được! Em đừng hoảng hốt!” Happy sau khi thấy cậu nhóc 5 phát súng không trúng thì đã nhận ra cậu đang chịu áp lực trên lưng nặng như thế nào, nhưng đã đến nước này, bọn họ nhất quyết không thể thua.

Cô Cô Kê chết ở ngoài vòng, đã có một người vào vòng, Happy chỉ còn lại nửa thanh máu.

Miên Phong lúc này chuyển họng súng, từ bỏ người đã chạy đến vòng, mà nhắm vào người vừa mới tiến vòng đấu với Happy.

Hapy bị đánh bại, Miên Phong còn đang ngắm, giờ trong đầu cậu nhóc rất loạn, trước sau vẫn không nổ súng.

Bình luận viên A: “Ngắm rồi! Lúc này chỉ cần khai súng là Chỉ Kiếm chết không thể nghi ngờ.”

Bình luận viên B: “Miên Phong lại chần chừ? Cậu ấy đang suy nghĩ gì vậy? Một súng này bắn ra thì sẽ thắng, Khúc Khúc tuy rằng có thể vào vòng nhưng lượng máu cũng thấp lắm rồi, nếu lúc này còn chưa động thủ, chờ đến khi cậu ta vào rồi thì kết cục sẽ rất khó nói!”

Tiêu Hà nhìn chằm chằm màn hình, tuy rằng cậu không biết Miên Phong đang chần chừ cái gì, nhưng cậu tin tưởng Miên Phong sẽ không làm SG thua trận.

“Miên Phong!” Mộc Mộc nóng nảy gọi cậu nhóc một tiếng.

Trong đầu cậu ngay lúc này đồng thời vang lên tiếng Tiêu Hà gọi mình ra ngoài.

Chớp mắt một khắc,phát đạn này bắn ra ngoài.

Bên dưới màn hình hiển thị:

“Bạn đã dùng AWM headshot PGD-ZhiJian.”

Miên phong như thức tỉnh khỏi mộng, thay súng trường xông lên nổ súng bắn Khúc Khúc đang chuẩn bị bước vào vòng.

Trên màn hình cuối cùng cũng xuất hiện dòng chữ: Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà!

Miên Phong ngồi yên tại vị trí, đôi mắt đỏ lên.

Thời điểm khi phát Magnum kia được bắn ra ngoài, Miên Phong nghe được trong đầu vang lên lời Tiêu Hà từng nói với mình, “Miên Phong, bất kì thời điểm nào cũng không được do dự, cung đã lên mũi tên thì không thể quay đầu lại được nữa, ngay cả súng cũng vậy.”

Mộc Mộc, Happy và cả Thu Dương nhìn màn hình nhảy ra dòng chữ đó thì đều tháo tai nghe xuống nhảy lên ôm nhau, sau đó vươn tay kéo tai nghe của Miên Phong ra ôm chầm lấy cậu nhóc.

“Thằng nhóc này choáng váng luôn rồi à? Chúng ta thắng rồi đấy!”

Miên Phong đột nhiên ôm bọn họ khóc òa lên.

Kỳ thật hốc mắt bọn họ đều đỏ lên, bên tai vang lên tiếng chúc mừng của bình luận viên và tiếng hoan hô của người cả hội trường, bọn họ đều không muốn nghe, bọn họ chỉ muốn nghe thấy tiếng của người đàn ông đó.

Tiêu Hà cười nhìn bốn người ôm nhau khóc, nụ cười này bị màn ảnh bắt lấy, “Chúc mừng SG đã lấy được chức vị quán quân quốc gia.”

Bốn người nghe thấy thanh âm quen thuộc của cậu đều không tự giác rơi lệ.

Họ đã làm được, ở trước mặt người đàn ông đó chứng minh lời nói mà cậu đã từng nói với bọn họ.

“Phải cho tất cả mọi người biết rằng, SG sau khi Tiêu Hà xuất ngũ thì vẫn là quán quân thế giới.”

Tuy rằng không phải quán quân thế giới nhưng bọn họ đã bước đi một bước đầu tiên để hướng đến chức quán quân thế giới.

Sau khi SG lấy được chức vị quán quân, tuyển thủ có biểu hiện tốt nhất hôm nay là Miên Phong được tiếp nhận phỏng vấn.

Lúc Miên Phong cầm lấy microphone thì còn đang khóc, nhìn biểu cảm muốn nói lại thôi của MC, cậu nhóc chủ động nói với cô, “Cứ để em khóc trước một lát đã.”

Câu này chọc mọi người cười một trận lớn.

Happy ở bên cạnh ôm lấy bờ vai của cậu nhóc ý bảo cậu nhóc hãy cứ ổn định cảm xúc xong đã.

Cậu nhóc lau đi nước mắt trên mặt hồi phục lại tâm tình.

MC mới hỏi, “Là do nhận được chức quán quân nên em xúc động quá sao?”

Miên phong gật đầu, “Đây là lần đầu em ở SG lấy được chức quán quân.”

MC: “Biểu hiện hôm nay của em rất tốt đấy, vậy, ở vòng cuối em dùng AWM bắn Chỉ Kiếm lại chần chừ hai giây không bắn là có lý do gì vậy?”

“Khi đó em rất căng thẳng, trong đầu cúng rối loạn, nói thật là ăn ba ván gà với toàn đội chúng em là một áp lực rất to lớn, từ ván thứ ba trong đội ngũ cũng chỉ có một ý niệm, cái gì cũng không muốn, chỉ muốn có chiến thắng mà thôi, bởi vì không muốn làm một người thất vọng.”

Miên Phong nói đên thì thanh âm mang theo một tia nức nở.

“Các anh Happy rất sợ người này, bởi vì anh ấy rất nghiêm khắc và hay bắt bẻ, họ cũng thường xuyên bị anh ấy la mắng, nhưng em thì không cảm thấy vậy, không phải em không sợ mà em thấy anh ấy chẳng có gì hung dữ cả, bởi vì nhờ anh ấy mà em mới có thể đứng ở đây thi đấu, cũng nhờ có anh ấy, em mới có thể học được rất nhiều kinh nghiệm và thủ pháp chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn như vậy.”

Nói đến đây, nước mắt cậu nhóc lại chảy xuống, cậu hít mũi nói, “Vòng cuối em chần chừ hai giây, trong đầu em rất rối loạn, ngay lúc anh Mộc Mộc gọi tên em, trong đầu em liền nghe thấy câu nói mà người đó đã từng nói với em, cho nên em không thể thua.”

Lúc này thanh âm của Miên Phong đã trở nên nghẹn ngào, hơn hai ngàn vạn người im lặng nghiêm túc nghe cậu nói.

“Hôm nay SG đứng ở đây, lấy được chức quán quân quốc gia, nhưng sẽ không dừng bước như vậy, bởi vì trong đội ngũ này đã từng xuất hiện một huyền thoại, anh ấy ở đây 6 năm, dẫn dắt đội ngũ đứng đầu trên đỉnh thế giới. Tuy rằng anh ấy hiện tại không thể thi đấu nhưng em vẫn muốn nói…”

Miên Phong nói đến đây, cậu đưa tay xoa xoa nước mắt của mình, ổn định hơi thở của bản thân, tạm dừng một chút, sau đó lớn tiếng nói với mọi người, “Cho dù sau này PUBG có xuất hiện huyền thoại quán quân mới hay không, cho dù sau này anh ấy có dần bị quên lãng hay không, nhưng hy vọng hôm nay, mọi người có thể cùng với em nhớ kĩ tên của anh ấy, anh ấy là SG-Acheluos, Tiêu Hà. Anh ấy ở trong lòng em, vĩnh viễn là quán quân thế giới, ai cũng không thể thay thế được quán quân thế giới này.”

Miên Phong nói xong câu này, có thể nhìn thấy rất nhiều người xem đang khóc, nhiều người đỏ cả đôi mắt, che miệng, nhưng vẫn giơ cao biểu ngữ tiếp ứng cho SG.

“Anh ấy đã từng nói, hy vọng tất cả mọi người biết rằng, SG sau khi Tiêu Hà xuất ngũ, vẫn là quán quân thế giới. Nguyện vọng này, bọn em, sẽ thay anh ấy thực hiện.”

Miên Phong nói xong rồi cúi đầu che lại đôi mắt đang rơi lệ, ba người Happy nước mắt ràn rụa, bọn họ lần này đoạt chức quán quân, còn có một ý nghĩa khác, rằng thời đại của Tiêu Hà đã sắp sửa hạ màn.

Có lẽ khán giả sẽ không cảm giác được, fan cũng không cảm nhận được, nhưng bọn họ, những người gắn tình yêu của bản thân với thể thao điện tử, những người dấn thân vào con đường này mà nói, sẽ đặc biệt mẫn cảm.

Giải đấu PUBG quốc tế có lẽ sẽ xuất hiện quán quân mới, sẽ có người sáng lập ra thời đại mới, mà q, người đàn ông sinh ra vì thể thao điện tử cũng sẽ dần bị mọi người lãng quên, thân là một tuyển thủ thể thao điện tử đều sẽ trải qua một quá trình, cho dù đã từng là người có công danh đầy mình nhưng cuối cùng cũng sẽ trở về sống cuộc sống bình thường.

Miên Phong là người được Tiêu Hà một tay dạy dỗ, dù biết kết quả cuối cùng như vậy nhưng cũng không thể thay đổi, nhưng cậu nhóc lại không cảm lòng nên mới nói những lời này ngày hôm nay.

Khán giả toàn trường còn đang chìm đắm trong những lời mà Miên Phong nói thì đột nhiên có một thanh âm vang lên ở một nơi yên tĩnh nào đó phá tan bầu không khí.

“Tôi mặc kệ về sau có bao nhiêu quán quân sinh ra, nhưng Hà Thần lại chỉ có một mà thôi!”

Theo sau đó cũng rất nhiều thanh âm vang lên.

“Ở trong lòng tôi, PUBG chỉ mãi mãi sừng sững một huyền thoại!”

“Tôi vĩnh viễn yêu thích anh ấy! Anh ấy mãi là quán quân thế giới trong lòng tôi!”

“SG cố lên! Đừng làm người đàn ông ấy thất vọng!”

“Tôi sẽ mãi nhớ đến SG-Achelous, Tiêu Hà! Người tượng trưng cho sự tự do của đàn ông!”

Thanh âm đó càng ngày càng lớn, nghe không rõ rốt cuộc họ đang nói điều gì nữa.

Lại sau đó, mọi giọng nói đều hối nhau hô lên hai chữ, hai chữ ấy vang vọng khắp sân vận động.

“Tiêu Hà.”

Hoàn chương 72

Red9: Quán quân cầm đến tay rồi! Mình nói chứ riêng hai chương này là mình edit một buổi chiều, đánh máy dù mỏi tay thật đấy nhưng bỏ không được vì tò mò quá!

Mình định chém gió tên mấy ông gamer trong truyện (kiểu ý nghĩa tên từng ông ra sao, rồi thì liên quan thế nào đến chức vụ trong đội blabla), nhưng mà sợ chém quá tay (mặc dù vẫn dựa trên một chút vốn tiếng Trung ít ỏi nay học mai bỏ của mình ), mà lỡ chém quá tay lại sợ có người ném đá. Mong mai kia mình đăng cái đó lên đừng ai cười vào mặt or ném đá mình là được!!! Cảm ơn vì đã đọc hết dòng này hen!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.