Chương 212
Tới tận giữa trưa , một bóng dáng mới dần xuất hiện trước mắt mọi người.
Cửu U Huyền chầm chậm đi tới , đôi mắt vẫn còn thần sắc mơ ngủ , không cần nói cũng biết là mới ngủ dậy
" Hắn bảo các ngươi tới đón ta sao , đi thôi !"
Đi sớm còn về , nàng còn phải chạy tới rừng lê ngoại ô thành.
Ba người ra đến cửa phủ , một cỗ xe ngựa đang đợi sẵn ở đó.
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như dân chúng trong thành không chạy tới đây tụ tập
" Đó...đó không phải là xe ngựa Huyết Thiết sao ?!"
" Là Huyết Thiết chuyên dụng chở Dạ Vương sao ?"
" Chẳng lẽ trên đời này còn Huyết Thiết thứ hai sao ?"
" Nếu như Huyết Thiết xuất hiện ở đây vậy không lẽ Dạ Vương ở trong xe ?"
Huyết Thiết là xe ngựa chuyên dụng của Dạ Vương , chỉ duy nhất một mình hắn được ngồi , trước nay chưa từng có ngoại lệ , cho dù có là Thanh Nguyên Đế thì cũng không được phép ngồi
Từng lời của dân chúng lọt vào tai nàng không sót một từ nào.
Bọn họ chắc không phải dùng nó để "áp giải" nàng tới Dạ Vương Phủ đó chứ ?
" Lục tiểu thư , thỉnh !"
Kỳ Lân làm ra tư thế thỉnh , nhưng chỉ một câu nói đó đã khiến cho không ít người thoáng chốc im lặng
Nữ nhân đó không phải là Lục tiểu thư Thừa Tướng Phủ Thủy Thanh La hay sao , còn nam nhân kia không phải là thị vệ thân cận bên cạnh Dạ Vương hay sao !
Bọn họ vừa nãy không phải nghe nhầm đi.
Thị vệ bên cạnh Dạ Vương mời Thủy Thanh La lên Huyết Thiết ngồi ?! Đây là có chuyện gì ?
Nếu như vậy thì có nghĩ là Dạ Vương không ở trên Huyết Thiết mà là sử dụng cỗ xe ngựa này tới đón Thủy Thanh La!
Đặc quyền mà ngay cả Hoàng Đế cũng chưa từng được hưởng , vậy mà lúc này lại vì một nữ nhân mà phá lệ , hơn nữa người này còn là vị tiểu thư phế vật nổi tiếng
Cửu U Huyền nhìn hai người Kỳ Lân và Cùng Kỳ, ánh mắt tựa như đang nói.
Các ngươi có thể làm cho giống được hay không?
Nàng hiện tại ngoài mặt là tới thay Thủy Tư Hạ chịu chết được hay không, chuyện này mặc dù là không thể nào nhưng mà ít nhất cũng phải làm cho giống chứ ? Bọn họ là đang ở Tục Giới đấy.
Có thể không tới canh giờ chuyện này chắc chắn sẽ truyền khắp cả kinh thành , tất sẽ dẫn không ít người đối với nàng bất mãn
Trong đầu không khỏi nghĩ tới Diệp Băng Băng.
Vị nữ tướng quân này không cần nói cũng biết là đối với Vân Dạ Lăng yêu sâu sắc , chuyện nàng ngồi lên Huyết Thiết mà đến tai nàng ta , còn không phải lúc rời đi Dạ Vương Phủ sẽ hận không thể xông lên chém nàng ra thành mấy khúc sao ?
Mặc dù hiện tại người kia không phải Vân Dạ Lăng!
Nói mới nhớ , hắn dùng thân phận của Vân Dạ Lăng, vậy người thật đâu , chắc không phải là cũng đã chết rồi đấy chứ ? Không lẽ là Hàn Dạ Minh giết Vân Dạ Lăng để đoạt thân phận tới tìm nàng ?! Cũng có khả năng !
Kỳ Lân thấy nàng mãi không phản ứng , lo sợ nàng sẽ tức giận lập tức lên tiếng nhắc nhở
" Lục tiểu thư , chủ nhân còn đang đợi ngươi !"
Cửu U Huyền lúc này mới thoát khỏi suy nghĩ của bản thân , không để ý những ánh mắt bàn tán của người khác nhấc chân bước lên xe
Quả nhiên đúng như nàng sở liệu , chưa tới canh giờ hầu như tất cả mọi người trong kinh thành đều đã biết chuyện này , trong đó tất nhiên sẽ bao gồm Diệp Băng Băng
Tướng Quân Phủ
Diệp Băng Băng nghe thấy chuyện này trong người lập tức tức giận không nhẹ , đem toàn bộ đồ trên bàn đều quăng hết xuống đất
Thủy Thanh La, rõ ràng là sắp chết tới nơi mà còn hưởng đặc quyền như vậy.
Tại sao ? Tại sao ? Huyết Thiết ngay cả nàng đều chưa được ngồi , một phế vật thì có tư cách gì ngồi lên nó ?!
" Ngươi đâu ! Sai người nhìn chằm chằm Dạ Vương Phủ chỉ cần có động tĩnh gì lập tức tới báo cho ta !"
Chương 213
Từ Thừa Tướng Phủ tới Dạ Vương Phủ chạy xe ngựa cũng đã mất tới tận gần nửa canh giờ . Vừa xuống xe , có ba người đã đứng trước cửa phủ , bọn họ chẳng lẽ cũng chạy ra tận đây chờ nàng tới ?!
Ba người đó không ai khác lần lượt chính là Đào Ngột , Hỗn Độn và Thao Thiết !
Dạ Vương Phủ đã tồn tại mấy chục năm nay , sừng sững uy nghiêm không hề lay chuyển , chỉ riêng đại môn đã toát ra khí thế , dù không có thị vệ đứng canh cửa nhưng không có ai dám lại gần
Dạ Vương Phủ rất lớn , ở kinh thành diện tích chỉ xếp sau hoàng cung . Khi tiên đế còn sống , đối với Dạ Vương Phủ rất ưu ái , dù có đồ vật gì mới lạ cũng đều sẽ đưa hết tới đây , ngay cả bảng tên treo ngoài cửa cũng là do tiên hoàng đích thân chấp bút
Dạ Vương Phủ trước kia cũng không phải là quá náo nhiệt nhưng cũng không tới mức hiu quạnh , trong phủ cũng có rất nhiều người . Nhưng hiện tại bây giờ , nàng dò xét cả vương phủ cũng chỉ có mấy người họ . Chính xác hơn mà nói , ngoại trừ bảy người tính thêm nàng nữa là tám thì chẳng còn ai . À , phải rồi còn Thủy Tư Hạ đang bị nhốt ở đây
" Ngươi của Dạ Vương Phủ đi đâu hết rồi ?"
Không nha hoàn , không nô bọc , không thị vệ hay ám vệ , ngay cả quản gia cũng không có , chắc không phải là Hàn Dạ Minh đem bọn họ giải tán hết rồi đó chứ ?
" Sau khi trở thành Vân Dạ Lăng, chủ nhân đã đem bọn họ giải tán hết rồi !"
Nàng vậy mà đoán trúng rồi ! Cũng đúng , lấy cái tính cách người sống chớ gần của hắn thì căn bản là không cần người khác hầu hạ
Cửu U Huyền được bọn họ dẫn tới hoa viên trong vương phủ .Hiện lên trước mặt nàng chính là một cái đình hóng mát , vô số thức ăn đặt trên bàn . Hàn Dạ Minh ngồi trong đình nhắm mắt dưỡng thần , có lẽ là cản nhân được nàng tới lên mở mắt , ngẩng đầu hướng tới nàng cười
" Tới ăn chút gì đó đi !"
Hiện tại hắn không hề đeo mặt nạ hay dùng linh lực che giấu đi màu đỏ của mắt , có lẽ trên đời này người duy nhất không bị gương mặt kia mê hoặc cũng chỉ có mình Cửu U Huyền
Cửu U Huyền cũng chẳng khách sao mà ngồi xuống đối diện , hắn không nói gì tự tay gặp thức ăn cho nàng . Lúc này Cửu U Huyền mới chút ý tới những thức ăn trên bàn trong mắt không khỏi hiện lên kinh ngạc
Toàn bộ những món ăn trên bàn đều chứ đựng linh khí , hơn nữa đều là những món nàng thích , những thứ này đều là chuẩn bị cho nàng ?!
Nhìn sự ngạc nhiên kia , ý cười trong mắt hắn càng sâu hơn
" Vi phu biết vẫn giữ một vài thói quen của phàm nhân , cũng đoán được ngươi chưa ăn gì , nên đã đích thân xuống bếp chuẩn bị .Ăn thử xem có hợp khẩu vị hay không? "
Cửu U Huyền kinh ngạc lần hai . Nàng tới tận bây giờ vẫn không thể nào tưởng tượng được hình ảnh vị Minh Đế cao cao tại thượng tự tay thân thủ xuống bếp . Nếu như để đám người kia biết được không biết có kinh ngạc tới mức rớt hàm hay không?!
" Không cần quá mức cảm động . Bất quá nếu muốn cảm ơn , hôn ta một cái là được !"
Vừa nói hắn lấy ngón tay chỉ vào mặt mình . Cửu U Huyền lập tức đen mặt lại
" Vậy sao ?Nhưng mà ta cảm thấy hôn không có thành ý , chỉ bằng ta đánh cho ngươi thanh tỉnh như vậy mới tốt !"
Chỉ mới ba năm không gặp mà thôi , bộ mặt của hắn đã dày thêm mấy phần , không biết xấu hổ !
" Ta không có thời gian ngồi đây nói nhảm , thả Thủy Tư Hạ đi , nói điều kiện của ngươi !"
Hàn Dạ Minh nghe thấy vậy trong mắt hiện lên tia không vui
" A Cửu , Thủy Tư Hạ có đẹp hơn ta sao ?"