Chương 227
" Chẳng lẽ ngươi không phải là người thừa kế của Bạch Phong Thần sao ?"
Giọng nói của Bạch Trạch hiện lên vẻ kiêu kích.
Cứ tưởng nàng sẽ giận , ai ngờ được Cửu U Huyền lại cười
" Người mà ngươi nói đến nãy giờ là cái bóng của Bạch Phong Thần chứ không phải là Cửu U Huyền!"
Nàng thừa nhận , bản lĩnh hiện tại của nàng có một phần công sức của Bạch Phong Thần.
Nhưng nàng là nàng , là Cửu U Huyền chứ không phải cái bóng của Bạch Phong Thần!
Nàng đối với quyền lực hay địa vị đều vô cảm , nhưng nếu nàng thật sự muốn thì nàng không ngại nói cho cả Thấp Tứ Giới biết.
Dã tâm của Cửu U Huyền nàng rất là lớn , thứ nàng muốn là đứng trên đỉnh cao khiến cho tất cả mọi người cúi đầu tâm phục khẩu phục chứ không phải để người khác biết đến là cái danh của người thừa kế !
" Ngươi hãy chống mắt lên mà coi , những gì mà ta làm sẽ còn nhiều hơn Bạch Phong Thần.
Cho nên cái danh người thừa kế đó không có hợp với ta !"
Mười bốn vị Thiên Đạo , từ trước tới nay đều là nam nhân , chưa từng có tiền lệ là nữ nhân.
Cửu U Huyền là nữ nhân duy nhất , cũng là người nhỏ tuổi nhất tiếp nhận chức vụ khi mới mười ba tuổi.
Đây là việc chưa từng xảy ra từ lúa Thiên Đạo hình thành !
Những Thiên Đạo khác sau khi biết người tiếp quản Quang Giới đời tiếp theo là một tiểu hài tử ngay cả cập kê còn chưa tới.
Mặc dù nàng ngoại trừ Thiên Đạo Thiên Tứ , Thiên Đạo Ngọc Thượng Sắc , Đế Quân Thời Không Giới Thời Lăng Siêu và Ám Đế ra thì chưa gặp những người khác , nhưng nàng vẫn biết được bọn họ luôn đối với nàng rất kinh thường.
Có lẽ trong mắt bọn họ dù nàng là người được chọn nhưng nàng không xứng , nàng chỉ mà mấy mắn khi được chọn trúng mà thôi !
Có lẽ bọn họ không hẳn nói sai.
Nàng xác thật chỉ là may mắn khi là người trong tiên đoán của Phù Dị.
Nếu như nàng không phải là Chí Tôn Âm Thể , nếu như nàng không phải là người duy nhất có thể giúp Hàn Dạ Minh , thì chắc chắn là vị trí Đế Quân Quang Giới không tới lượt nàng !
Nghĩ lại thì nàng đã không có sự lựa chọn ngay khi là người trong tiên đoán của Phù Dị !
Bất quá mặc kệ , không bao lâu nữa nàng sẽ khiến cho bọn họ thu hồi mấy lời nói đó !
Bạch Trạch hơi ngẩn người , nó phất phảng như nhìn thấy bóng dáng của một vị Nữ Đế cao cao tại thượng.
Khí thế của nàng không thua kém bất kì vị Thiên Đạo nào , thậm trí có phần nhỉnh hơn.
Đã bao lâu rồi Bạch Trạch mới nhìn thấy khí thế mạnh mẽ này ?!
" Vậy thì ta sẽ chống mắt lên coi những gì ngươi làm trong tương lai !"
Cửu U Huyền không ở lại nữa rời đi.
Một con Thần Thú còn có thể kinh thường nàng như thế , không biết Thiên Đạo khác coi nàng thành cái gì ?
Cửu U Huyền đi chưa được bao lâu , liền có một người tới gặp Bạch Trạch.
Người này một thân lục y , vẻ ngoài tuấn tú , nhìn có vẻ mỏng manh y như thư sinh , trên lưng đeo một cây cổ cầm.
Đứng trước Thần Thú Bạch chẳng những không sợ mà còn cười nhẹ
" Đã lâu không gặp , Bạch Trạch !"
" Phù Dị , người tới tìm ta làm gì ?"
" Ta đâu có tới tìm ngươi , ta tới tìm người vừa nãy cũng ngươi nói chuyện kìa ! Nhưng mà thật đáng tiếc , ta tới muộn rồi!"
Trên mặt Phù Dị hiện lên vẻ nuối tiếc.
Bạch Trạch kinh ngạc.
Người vừa nãy cũng nó nói chuyện không phải là...
" Ngươi tìm nàng làm gì ?
" Chút chuyện vặt mà thôi ! Còn nữa , sau này đừng chọc nàng !"
" Có ý gì ?"
" Ta nhìn không ra tương lai nàng !"