Tiểu Mỹ Nhân Và Chồng Cũ Của Cậu Ấy

Chương 10



Tiểu mỹ nhân đã bắt đầu cuộc sống mới.

 

Nghĩ đi nghĩ lại, cậu cảm thấy bản thân không nên “trước thành gia sau lập nghiệp”, hôn nhân thật sự đáng sợ quá đi, căn bản không phù hợp với cậu.

 

Tiểu mỹ nhân không cần tình yêu, toàn tâm toàn ý tập trung vào sự nghiệp của mình.

 

Cậu là một họa sĩ, nhưng không phải là loại nổi tiếng lợi hại gì đâu.

 

Bình thường cậu cũng chỉ vẽ chút tranh minh họa, chút tranh cho bìa cho sách, đôi khi sẽ vẽ truyện tranh.

 

Đều là những loại thích hợp cho thiếu nam thiếu nữ thời thanh xuân, không có chút hàm ý sâu sắc nào.

 

Bản thân tiểu mỹ nhân cũng không tự tin cho lắm, trước kia lúc chưa ly hôn cậu đều không cho đối phương xem tác phẩm của mình.

 

Dù sao loại thanh niên tài tuấn, còn trẻ đã thành công như chồng cậu, chắc chắn sẽ cảm thấy những thứ cậu vẽ ra là ấu trĩ ngốc nghếch.

 

Nói không chừng còn bị chửi một trận, cậu mới không muốn nói cho hắn biết.

 

Dù sao không có ai tin là cậu thật sự thích hội họa, còn không bằng cứ để mọi người nghĩ mình là con sâu gạo luôn cho rồi.

 

Tiểu mỹ nhân khinh miệt nghĩ.

 

-------

Nhưng rất nhanh sau đó cậu đã đợi được thời cơ của mình.

 

Có một nhà xuất bản chủ động liên lạc với cậu, hy vọng cậu có thể hợp tác vẽ ảnh bìa cho một bộ sách sắp được xuất bản.

 

Tiểu mỹ nhân nghiêm túc đọc hết mấy lần, lại nghiêm túc vẽ phác họa cho câu truyện.

 

“Hiệu quả rất tốt, nhà xuất bản bên đây rất hy vọng có thể hợp tác lâu dài với cậu.”

 

Tiểu mỹ nhân vui đến không ngừng hát hò.

 

----------

Sau đó, lượng tiêu thụ của quyển sách rất không tồi, rất nhiều người đã nhắc đến tấm ảnh bìa đẹp mắt kia.

 

“Không biết bên anh tìm đâu ra hoa sĩ vẽ tranh bìa mới, rất đẹp nha.”

 

Người phụ trách của nhà xuất bản cười cười.

 

“Bọn tôi cũng là do có người tiến cử mới tìm được cậu ấy đó chứ.”

 

Người đó có rất nhiều hạng mục hợp tác với nhà xuất bản, lời nói ra rất có trọng lượng.

 

“Ảnh bìa tôi có cậu trai trẻ muốn đề xuất với bên chú, cậu ấy rất giỏi, chỉ là đang thiếu một cơ hội.”

 

Quý ngài vẫn luôn nghiêm khắc không lời thừa thãi này, lúc nói ra câu đó, trên mặt hình như còn mang theo ý cười.

 

Lúc đó mọi người đều nghĩ là do thưởng thức.

 

Không ai hiểu rằng đó là tình yêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.