Mất nửa ngày hoảng hoảng loạn loạn, cuối cùng tiểu mỹ nhân cũng tắm sạch sẽ rồi.
Trước đấy cậu mới mơ một giấc mộng không vui vẻ mấy, bây giờ cả người đều là áp xuất thấp.
Nhìn thấy ngài chồng trước ngồi vào bàn cạnh giường ngủ xem văn kiện cũng có thể khiến cậu cảm thấy phiền muộn.
“Chừng nào anh mới đi ngủ vậy?” Tiểu mỹ nhân đá đá đệm giường, “Sáng quá em ngủ không được.”
“Xong ngay.” Ngài chồng trước chỉnh độ sáng của đèn xuống, “Em ngủ trước đi, một lát anh ngủ trên sofa là được.”
Tiểu mỹ nhân ngơ ngẩn, nhìn chiếc ghế sofa to cỡ một chiếc giường đơn kia.
Cũng đúng, bọn họ cũng đã ly hôn rồi, cmn sao có thể ngủ cùng một giường được nữa!
Nhưng tiểu mỹ nhân vẫn là giận bốc khói.
“Bình thường thì mười giờ là lên giường đi ngủ, hôm nay thì lại giả bộ ngồi đó xem văn kiện ha, lợi hại quá đó chớ.”
Cậu không suy nghĩ gì mà tức giận mắng một câu xong nhảy lên giường đắp mền cuộn người lại.
Cái người này đầu óc chắc chắn có bệnh!
Mình cũng có bệnh!