-Bộ axit ko đc hả? - Hắn nhìn nó bắt động hỏi, ánh mắt lộ rõ vẻ buồn.
-Ya!!!!!!! Tui thích thứ này lém ấy chứ! Mỗi tội mẹ tui ko cho mua thui! - Nó gần như gào lên.
-Uh! Mình vô lớp nhanh kẻo muộn! - Nó vui vẻ đi về lớp cùng hắn.
Chiều, ở trong phòng nhà nó.
-Rồi đã xong! Bên đấy xong chưa? - Nó chìa cái "kẹo" vừa chế biến xong ra khoe.
-Xong nốt rồi! - Hắn cũng cầm chiếc "kẹo" vị "socola" ra.
-Nhìn ngon phết nhở? Cho "nó" ăn nào! - Nó nói, hắn và nó cùng nở nụ cười nguy hiểm. Cả hai cái kẹo đã thêm thành phần mới là axit vào nên chắc chắn tác dụng phải mạnh hơn.
Goặm.
Con dán sau khi ăn miếng "kẹo" của hắn thì sau 57 giây là nó chết queo. Còn con dán ăn miếng của nó thì chết ngay tức khắc, thân nó nhão ra gần như bằng nước.
-Oa! Kinh khủng! - Hắn bái phục nó. Tất nhiên, làm cái "nghề" này 4 năm đi học ko giỏi mới lạ.
-Mình đi chơi game thư giãn đầu óc đi! - Nó lấy từ trong tủ ra một đĩa game.
-Ok! Triển luôn! - Hắn hào hứng nói.
Thế là bốn người (thêm Thành và chị Nguyệt vô nhờ tài bắt cóc tuyệt đỉnh và lời thuyết phục siu đẳng của hắn và nó) cắm cúi chơi game suốt cả buổi chiều.
Tối.
-Em ở đây ăn cơm luôn cho vui! - Chị Nguyệt tốt bụng mời gọi.
-À dạ, xin phép làm phiền ạ! - Hắn trả lời, tay xoa xoa mắt đang mỏi.