Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể

Chương 56-1



Mùa thu năm Hiển Đức hai mươi hai, Thổ Phiên lại tập trung binh lính hướng về biên cảnh Đại Chu, hoàng trưởng tử Vũ Sâm mang mười vạn Định Biên Quân nghênh địch, làm cho quân đón đầu Thổ Phiền bị tổn thất nặng. Biên cảnh chiến sự thường xuyên, ở tại Định Biên quân doanh- Thượng mỹ nhân bị hoàng trưởng tử điện hạ phái người đưa đến huyện Nam Hoa, cùng đến còn có nha hoàn bên người nàng cùng với Vân di nương.

Đến đưa người là Thôi lục lang, tướng mạo hắn so với Thôi ngũ langthì hung ác hơn, cả đường đi Thượng mỹ nhân cũng không dám nóithêm cái gì. Sau khi đưa người vào Thính Phong Viện, hắn cùng với Hứa Thanh Gia nói chuyện một phen, chỉ nói nhờ Hứa phu nhân nuôi nấng Vũ Tiểu Bối, chi tiêu không cần để ý. Có một câu khác chuyển cho Hứa Thanh Gia, “Bổn vương thấy Hứa phu nhân có trách nhiệm có hiểu biết, Tiểu Bối giao cho vợ chồng Hứa huyện lệnh, bổn vương rất yên tâm!”

Hứa Thanh Gia cân nhắc một phen, ý tứ đại khái là nếu giao Vũ Tiểu Bối cho vợ chồng bọn họ, đó là để cho bọn họ nuôi nấng, về phần người khác - tỷ như Thượng mỹ nhân, chính là bởi vì chiến tranh thường xuyên, mang theo nữ quyến ở quân doanh là liên lụy thế nên mới đưa nàng tới.

Hồ Kiều biết được Thượng mỹ nhân mang theo nha hoàn vào ở Thính Phong Viện liền dặn bà tử làm cơm đưa qua, dù sao hoàng trưởng tử điện hạ chưa bao giờ thiếu phí ăn uống, hơn hai người cũng không có gì. Về phần mình thì nàng cũng không muốn tốn thời gian đi bồi Thượng mỹ nhân, nay trong nhà có hai con gấu nhỏ đã làm nàng bận muốn chết rồi.

Biên cảnh chiến hỏa thay nhau nổi lên, thân là Huyện lệnh, Hứa Thanh Gia cũng rất bận rộn, hắn phải tổ chức dân binh tuần phòng, lại có Cao Chính, Tiễn Chương hiệp trợ, miễn cho bọn đạo chích thừa dịp loạn sinh sự. Còn phải hạch toán quan thương lương thảo, vạn nhất bêntrên có lệnh triệu tập lương thảo gần đại quân, đến lúc đó sợ sẽ khủng hoảng.

Hồ Kiều trừ chiếu cố hai đứa nhỏ thì còn phải chuẩn bị ba bữa thật tốt cho Hứa Thanh Gia, giữa trưa bảo nha đầu đưa cơm đến tiền nha. Hứa Thanh Gia mỗi ngày đều khuya mới trở về, trời còn chưa sáng đã dậyđi rồi, bận đến chân không chạm đất.

Dưới loại không khí khẩn trương này, Thượng mỹ nhân bảo nha hoàn truyền lời phải ôm Vũ Tiểu Bối qua, “Mỹ nhân nhà ta nói, đáng thương tiểu quận vương không có nương, nàng và nương tiểu quận vương lúc trước tình như tỷ muội, nay nàng coi tiểu quận vương như con đẻ, thỉnh Hứa phu nhân giao tiểu quận vương cho mỹ nhân đến nuôi nấng.”

Việc này Hứa Thanh Gia sớm đã dặn nàng, Vũ Tiểu Bối cho dù là đưa đến vương phủ, đó cũng phải là giao cho Vương phi nuôi, không quan hệ đến Thượng mỹ nhân. Huống hồ Ninh Vương điện hạ giao Tiểu Bối cho bọn họ nuôi nấng, tự nhiên là tín nhiệm hai vợ chồng bọn họ. Về phần vị Thượng mỹ nhân này, lúc trước thời điểm đưa Tiểu Bối đãkhông cho nàng đi theo tới để chiếu cố, có thể thấy được Ninh Vương điện hạ cũng không cảm thấy nàng là người đáng tin cậy, nếu nàng sinh sự thì cứ một mực đừng để ý.

Trải qua lần trước Hứa Thanh Gia cầu tình Ninh Vương điện hạ, chuyện xiếc khỉ không đề cập tới nữa, Hồ Kiều cuối cùng cũng phục học bá lão công, cảm thấy hắn có rất nhiều thời điểm ý tưởng cũng không tồi, lại có chỉ thị Ninh Vương điện hạ thì tự nhiên cẩn tuân.

“cô nương đi về trước, để ta sửa soạn cho tiểu quận vương một chútsẽ đi qua.” Hai con gấu nhỏ này đang ăn cháo, mỗi đứa cầm một cái muỗng nhỏ, trong cổ vây cái yếm, lúc đầu khi bụng nhỏ thực sự đói thìcòn ngoan ngoãn ăn, ăn được một nửa khi mà cơn đói đã qua thì liền cầm thìa chọc vào mặt đối phương, trên mặt cả hai đều lem luốc, còn bôi rất chi là vui vẻ, miệng nhỏ cười ngây ngô, lộ ra hàm răng nhỏtrắng đều.

Nha đầu truyền lời nhìn thấy bộ dáng lôi thôi của hai đứa nhỏ thì cũng hiểu được trực tiếp dẫn đi thì có chút khó coi, mắc công làm mỹ nhânkhông vui, đơn giản đi về trước, chờ Hồ Kiều đưa Vũ Tiểu Bối đến Thính Phong Viện.

Hồ Kiều bảo vú nuôi cùng nha hoàn tắm rửa sạch sẽ cho hai đứa nhỏ, chính mình thu thập một phen cũng đi về hướng Thính Phong Viện.

Ở cửa Thính Phong Viện, người được phái ra đi chờ - Vân di nươngkhông nghĩ tới cách bốn năm sau, mình còn có cơ hội có thể bước vào hậu viện huyện Nam Hoa lần nữa. Bất quá chỉ bốn năm, hoa cỏ trong vườn hết thảy tựa hồ đều có biến hóa, lại tựa như không có. Nàng còn nhớ rõ Hồ Kiều lần đầu tiên đến hậu viện huyện Nam Hoa, ăn mặc keo kiệt, còn nàng ở sau lưng chê bai, trong lòng có chút không thích vẻ thôn quê của nàng. không nghĩ tới bốn năm này, nàng lại thành nữ chủ tử huyện nha huyện Nam Hoa này, mà mình thì lưu lạc đến bước này.

Nếu không phải nàng ngàn cầu vạn cầu, hai năm này thật cẩn thận phụng dưỡng Thượng mỹ nhân, hết sức nịnh bợ lấy lòng nên lúc đại chiến mới có thể đi theo Thượng mỹ nhân đến huyện Nam Hoa, chứkhông lần này đại chiến thành vật hi sinh không chừng.

Lúc Hồ Kiều đến, Vân di nương đang sầu não. Nàng (HK) nhãn lựckhông tệ, ngay lập tức liền nhận ra phụ nhân trước mắt.

“Chào Vân di nương.” Lúc trước tại hậu viện này nghe qua vị này ở sau lưng đánh giá vợ chồng bọn họ một phen, ký ức Hồ Kiều hãy còn mới mẻ. Chỉ là không nghĩ tới nàng nay đi theo Thượng mỹ nhân, khôngkhỏi cảm thấy bội phục nàng co được dãn được.

Vân di nương thản nhiên liếc mắt phía sau nàng: “Tiểu quận vương đâu? Phu nhân không mang tiểu quận vương lại đây, e rằng chỗ Thượng mỹ nhân sẽ không dễ ăn nói.”

“Chuyện của tiểu quận vương, ta chỉ làm theo Vương gia giao phó, cần gì phải làm phiền Thượng mỹ nhân?”

Kỳ thật trong lòng Vân di nương cũng hiểu được, Ninh Vương điện hạ là người không ham mê nữ sắc, so với việc ở cùng với phụ nhân trong nội trướng thì hắn càng thích thao luyện với binh lính trong quân hơn. Lúc đầu sủng hạnh Vương mỹ nhân và Thượng mỹ nhân, ước chừng là để có con nối dõi. Sau Vương mỹ nhân sanh con, Thượng mỹ nhân đãlâu mà không có tin tức thì hắn liền rất ít khi đặt chân vào nội trướng của Thượng mỹ nhân. Ngẫu nhiên đại khái cần giải tỏa, liền đi mộtchuyến đến chỗ Thượng mỹ nhân nhưng đều là xong thì đi ngay lập tức, ngay cả một câu nói dễ nghe cũng không có.

Đôi khi Thượng mỹ nhân khơi mào câu chuyện, hắn đều là hờ hững liếc mắt một cái qua, dọa Thượng mỹ nhân ngay cả câu chuyện cũng đình chỉ, không lắm miệng nữa, chỉ có vào lúc thừa sủng, cực lực đón ý nói hùa, nhưng cũng cũng không thể chiếm được trái tim của Ninh Vương điện hạ.

Vân di nương xem như cũng có hiểu biết về lòng dạ nam nhân, sau lưng không biết đã bày cho Thượng mỹ nhân bao nhiêu chiêu, đáng tiếc... không có lấy một chiêu có thể thành công.

Xem như Thượng mỹ nhân không may, gặp phải là người đã chưởng binh nhiều năm - Ninh Vương điện hạ, sát phạt quả quyết, trí tuệ hơn người, lại là ở trong thâm cung lớn lên, loại tranh thủ tình cảm nào mà chưa thấy qua? Quả nhiên là người cứng rắn như đúc từ sắt ra, hoàn toàn không thể bị lay động.

Thời gian lâu, Thượng mỹ nhân cũng tức giận.

Lần này bị đưa tới huyện Nam Hoa, Thượng mỹ nhân tâm nhãn lại lung lay, nhất thời nghĩ, nếu nàng đem tiểu quận vương từ trong tay Huyện lệnh phu nhân nuôi dưỡng ở dưới gối mình, đợi cho Ninh Vương điện hạ đánh xong trận trở về, nhanh thì một năm chậm thì hai ba năm, nhìn thấy các nàng mẫu tử thân mật thì sẽ cực kỳ cao hứng. Nếu như trong lúc cao hứng đó để mình nuôi luôn tiểu quận vương thì càng tốt.

Nay dưới gối nàng không có con cái, không thể cậy vào việc Ninh vương điện hạ sủng ái được nữa nên chỉ có thể nghĩ biện pháp vì mình mà mưu tính như vậy thôi.

Thượng mỹ nhân ngàn tính vạn tính, không nghĩ tới Huyện lệnh phu nhân là một khúc xương cứng.

Hồ Kiều một mình đi vào, chào hỏi Thượng mỹ nhân một tiếng liền ngồi xuống. trên người nàng có lệnh phong, Thượng mỹ nhân lại đanglà thị thiếp được hoàng thượng ban cho Ninh Vương điện hạ, đến naykhông có phong hào gì, nếu đặt ở trong nhà bình thường, chính là tộc trưởng đưa cho con trai thông phòng nha đầu, chẳng qua thông phòng nha đầu này xuất thân không tệ.

Vốn thì thông phòng nha đầu này sinh con có thể được nâng lên làmmột di nương -- người sinh con xong thì tạ thế, Vương mỹ nhân cũng được phong cái hào sườn phi -- đáng tiếc bụng Thượng mỹ nhân lạikhông biết phấn đấu, đến nay vẫn chỉ là một thông phòng nha đầu mà thôi. Chẳng qua là thông phòng nha đầu của Ninh Vương điện hạ, so với thông phòng nha đầu nhà bình thường cao cấp hơn một chút mà thôi.

Thượng mỹ nhân thấy nàng lẻ loi một mình, trong lòng có vài phầnkhông vui, nhân tiện nói: “Tiểu quận vương gởi nuôi ở quý phủ, từ khihắn sinh ra ta chỉ mới được liếc mắt một cái, đến nay còn chưa từng gặp qua.” Lại lấy khăn lau lau khóe mắt: “Lúc trước ta và mẹ ruột tiểu quận vương cùng phụng dưỡng điện hạ, không nghĩ tới sau nàng lại để lại đứa nhỏ đáng thương này mà đi rồi, trong lòng ta lúc nào cũng nhớ tiểu quận vương, nếu hôm nay đến đây, phu nhân đem tiểu quận vương tới cho ta nuôi nấng thì coi như đã thành toàn cho một hồi tình tỷ muội của chúng ta.”

Hồ Kiều trong lòng đối với các nàng “tỷ muội tình thâm” xem thế là đủ rồi, không khỏi nghi hoặc: Vương mỹ nhân và Thượng mỹ nhân khôngphải là quan hệ tình địch sao? Chỉ là trước giờ nàng ít khi giả bộ, phải suy nghĩ một hồi mới nghĩ đến, nguyên lai Thượng mỹ nhân đây làđang diễn trò à nha!

Bất quá nàng là một kẻ dầu muối đều không thấm, chỉ đáp một câu: “Điện hạ đưa tiểu quận vương đến chỗ phu thê chúng ta, dặn chúng ta nuôi dưỡng tiểu quận vương, không hề nói chúng ta giao cho người khác nuôi.”

Thượng mỹ nhân: “...”

Cái đồ phụ nhân này rốt cuộc có hiểu mình nói gì không vậy?

Nàng là người của Ninh Vương điện hạ, mà vị Huyện lệnh phu nhân này cũng chỉ là người ngoài, vô luận như thế nào thì tiểu quận vương cũng là trưởng tử Ninh vương phủ, tất nhiên nên giao cho phụ nhân Ninh vương phủ nuôi nấng, liên quan quái gì tới nàng ta?

Bất quá nay đứa nhỏ ở trong tay Hồ Kiều, nàng cũng hiểu được khôngnên đánh bừa, chỉ bằng nàng cùng nha hoàn còn có Vân di nương thìkhông thể liều mạng được. Trong viện này đều là người của Hứa huyện lệnh, vậy chỉ có lấy tình cảm ra để nói chuyện.

“Hứa phu nhân, ngươi cũng biết điện hạ bận rộn, làm sao nhớ rõ việcnhỏ bực này. hắn cho người đưa ta lại đây, tất nhiên là để cho ta tới chiếu cố tiểu quận vương. Bằng không ta nhàn rỗi, lại để cho Hứa phu nhân phải vất vả chuyện tiểu quận vương, chuyện này cũng khôngthích hợp có phải không?”

“Chờ điện hạ tới, hắn giao đứa nhỏ cho ai nuôi nấng, ta tất tự mình bế tiểu quận vương giao lại đây.” Ngụ ý là, không có Ninh Vương chính miệng phân phó, chuyện này mỹ nhân ngài cứ nghỉ ngơi một chút đi!

Thượng mỹ nhân tức giận đến mặt cũng đỏ, “cạch” một tiếng đặt chén trà xuống thật mạnh, “Hứa phu nhân chẳng lẽ còn không hiểu? Loại chuyện này còn cần điện hạ chính miệng phân phó sao? Ý của điện hakhông cần nói cũng hiểu, vì sao ngươi lại ở đây khó xử ta?” thật sự làkhông thể nói lý.

Hồ Kiều như không thấy nàng đang tức giận, như trước thật bình tĩnhnói: “Nếu như là chuyện muốn tiểu quận vương này, vẫn là xin Thượng mỹ nhân bớt giận, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không giao tiểu quận vương cho mỹ nhân nuôi. Mỹ nhân vẫn là dùng ít sức hảo hảo nghỉ ngơi thân mình, đợi đến sau khi Ninh Vương điện hạ đánh thắng trận, trở về cùng điện hạ sinh một đứa tự mình nuôi.”

Chờ sau khi Huyện lệnh phu nhân đi rồi, Thượng mỹ nhân đem toàn bộ đồ sứ bài trí trong Thính Phong Viện đập hết, hé ra gương mặt tú lệ vặn vẹo,“Đồ không biết tốt xấu, ngươi chờ mà xem!” có một ngày sẽcho nàng ta biết lợi hại thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.