Tiểu Thần Tiên Hệ Liệt

Chương 25



Thấy nơi này mình không có chuyện gì, Trương Cẩn Ngôn muốn đi, bởi vì mấy đồng nghiệp trong công ty hẹn buổi tối đi đánh bi-a, thế nhưng mới vừa xoay qua chỗ khác, Trương Dư Xuyên đột nhiên thốt lên một câu: "Cậu chờ một chút rồi đi."

Trương Cẩn Ngôn không thể làm gì khác hơn là quay trở lại.

"Các người thu thập một chút, " Trương Dư Xuyên nhìn Lâm Phùng mệt như chó chết nói, "Tôi mang mấy người đi bãi tắm cao cấp không dành cho khách, nơi đó rất yên tĩnh."

Lâm Phùng hữu khí vô lực đi tới ghế salông ngồi xuống nói: "Có thể trước hết để tôi nghỉ một lát không?"

Tô Cùng thì lại khéo léo cọ vai Lâm Phùng, khuôn mặt tinh xảo bị tà dương ấm áp nhuộm đẫm rất ôn nhu.

Trương Dư Xuyên nhàn nhạt nói: "Được."

Trương Cẩn Ngôn cười lạnh tập trung vào sau gáy Trương Dư Xuyên:...

A, thất vọng rồi?

Nam thứ, anh chẳng qua là muốn mượn chuyện tắm suối nước nóng để có cơ hội nhìn lén thân thể Tiểu Bạch hoa thôi.

Trương Cẩn Ngôn mới vừa oán thầm xong một chữ cuối cùng, Trương Dư Xuyên đột nhiên quay đầu lại, một đôi mắt thâm thúy tối tăm gắt gao tập trung vào Trương Cẩn Ngôn, khóe miệng cư nhiên chậm rãi kéo ra một nụ cười.

Trương Cẩn Ngôn sợ hết hồn, còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy âm thanh Trương Dư Xuyên lạnh lẽo vắng vẻ vang trên đầu mình: "Nếu là như vậy, thì hai chúng ta đi."

Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt hít vào một ngụm khí lạnh:...

Đây là logic quái quỷ gì chứ?

Lẽ nào không phải như vậy thì không đi được sao?

"A..." Trương Cẩn Ngôn sửng sốt một chút, cấp tốc cự tuyệt, "Cảm ơn Trương tổng, nhưng buổi chiều tôi đã ngâm rồi."

Trương Dư Xuyên nhìn hắn chăm chú thật sâu: "Cái này không giống nhau, dưỡng sinh hiệu quả rất tốt."

Trương Cẩn Ngôn tiếp tục lắc đầu: "Hay là thôi đi, làm phiền anh lắm."

Nam thứ, anh có phải là ăn no sinh rảnh rỗi không?

Trương Dư Xuyên trầm mặc chốc lát, giọng điệu chìm xuống, tựa hồ hơi không vui: "Trợ lý Trương ngay cả chút mặt mũi cũng không cho tôi?"

Lâm Phùng từ trong phòng ló ra nửa cái mặt, uy nghiêm mà đổ dầu vào lửa nói: "Trương tổng cho cậu đi thì cậu cứ đi đi."

Đều đi hết có được không, không nên quấy rầy thế giới hai người của chúng ta.

Vì bị hai bá đạo tổng giám đốc liên thủ chèn ép, tiểu trợ lý đáng thương không thể làm gì khác hơn là yên lặng khuất phục, cùng Trương Dư Xuyên đi tắm suối nước nóng.

Trương Cẩn Ngôn:...

Cái này giống như đang làm phép...

"Trương tổng, thật ngại quá." Mới vừa đi vài bước, Trương Cẩn Ngôn đột nhiên nhớ tới quần bơi của mình còn ở trong phòng, "Tôi phải trở về phòng lấy quần bơi."

Bởi vì trời sinh là thụ, Trương Cẩn Ngôn không thích bị đồng tính nhìn thân thể của mình, hắn cảm thấy như vậy phi thường khó chịu.

Nhưng mà Trương Dư Xuyên cũng không quay đầu mà đi ở phía trước: "Nơi đó không có ai, không cần mặc."

Trương Cẩn Ngôn:...

Nam thứ, anh không phải là người sao?

Trương Cẩn Ngôn chưa từ bỏ ý định nói: "Vậy tôi còn phải trở về phòng lấy khăn mặt."

Trương Dư Xuyên lãnh khốc từ chối: "Bên kia có."

Trương Cẩn Ngôn không thể làm gì khác hơn là câm miệng, có chút khó chịu mà nhìn bóng lưng Trương Dư Xuyên phảng phất quanh người tản ra hơi lạnh.

Không biết tại sao, hắn đột nhiên nhớ lại lời em gái đùa giỡn sáng sớm hôm nay.

—— "Trương tổng có khi nào đột nhiên thú tính quá độ đem anh..."

Trương Cẩn Ngôn ở trong lòng cười lạnh một tiếng:...

A, mình hoài nghi người này lãnh cảm.

Nói không chừng cái đó rất nhỏ.

Lúc này, phiêu phù ở phía trước băng sơn, đột nhiên bất ngờ dừng một chút, Trương Cẩn Ngôn nhất thời mất tập trung, suýt chút nữa ngã vào lưng hắn.

"Trương tổng, " Trương Cẩn Ngôn chần chờ hỏi, "Làm sao vậy?"

Bóng lưng phía trước không nói một lời, cũng không quay đầu lại, như chuyện gì cũng không phát sinh tiếp tục đi.

Trương Cẩn Ngôn:...

Nam thứ này thần kinh có vấn đề.

Hai người tới bãi tắm cao cấp trong truyền thuyết không mở ra cho người ngoài.

Nơi này ngoại trừ nhân viên ở ngoài quả nhiên không có bất kỳ ai, không chỉ đặc biệt thanh tịnh mà hoàn cảnh cũng rất nhã trí, ôn tuyền lộ thiên, dùng đá lót thành, xung quanh cây cảnh cùng với nhà gỗ thiết kế tỉ mỉ kiểu Nhật, màu nước xanh ngọc bích, sương mù bốc hơi, mềm nhẹ lung lay trong gió.

Trương Cẩn Ngôn mặt ngoài bình tĩnh nội tâm lúng túng ở phòng thay quần áo dựa vào cửa tủ yểm trợ cấp tốc cởi quần áo, thừa dịp Trương Dư Xuyên đang cởi quần, dùng ba mươi giây vọt vào buồng tắm có vòi hoa sen rửa một chút, sau đó như gió chạy như bay hướng ôn tuyền, phù phù một tiếng, lúc Trương Dư Xuyên vén rèm xe lên thì đã hoàn mỹ rơi xuống nước.

Không cho xem.

Trương Dư Xuyên trực tiếp chậm rãi đi tới chỗ Trương Cẩn Ngôn.

Hắn vóc người rất tốt, cũng là loại mặc quần áo thì gầy mà cởi quần áo thì có thịt, cơ ngực cơ bụng nhân ngư tuyến đầy đủ mọi thứ, chỗ chết người nhất chính là vóc người tỉ lệ tốt như người mẫu, hai cái chân dài thẳng, hơn nữa không biết có phải là do dáng đi hay không, cái vật to lớn giữa hai chân theo bước đi của hắn mà lúc ẩn lúc hiện...

Ba, đánh vào chân trái. 7

Ba, đánh vào đùi phải.

Ngay cả cái khăn lông cũng không quấn, hơn nữa còn đi đặc biệt chậm, cho ai nhìn chứ.

Trương Cẩn Ngôn nhìn cũng không đượ, không nhìn cũng không được, đôi mắt lúng túng không có chỗ nhìn.

Nhìn chằm chằm người ta là bất lịch sự, thế nhưng lúc đối phương trực tiếp đi tới chỗ mình, nếu tận lực nhìn chỗ khác tựa hồ cũng có chút lúng túng...

... Cho nên nói nam thứ anh không thể đi nhanh hơn một chút sao? Tiểu Bạch hoa không ở đây anh diễn cho ai xem, hả?

Trương Cẩn Ngôn mới vừa oán thầm xong, Trương Dư Xuyên bước chân đột nhiên cứng đờ, lập tức, đi càng chậm hơn...

Trương Cẩn Ngôn yên lặng hít sâu:...

Lúc Trương Dư Xuyên thật vất vả mới xuống nước được, Trương Cẩn Ngôn mặt đã đỏ rần.

Bởi vì là một người thiên về thụ, Trương Cẩn Ngôn đối với cơ bụng mãnh nam lõa thể rất khó không sản sinh phản ứng.

"Nước nóng quá." Trương Cẩn Ngôn lấy tay quạt quạt gió, nói một cậu đánh vỡ lúng túng.

Thuận tiện cũng có thể giải thích tại sao mình lại đỏ mặt.

Ta cực kỳ cơ trí, Trương Cẩn Ngôn trầm ổn mà nghĩ.

Trương Dư Xuyên ngồi đối diện hắn, hai cánh tay bắp thịt rắn chắc trôi chảy khoát lên thành ôn tuyền, nặng nề mà ừ một tiếng.

Tiếp đó, một lớn một nhỏ hai tòa băng sơn mặt đối mặt ngâm mình trong nước nóng, không nói gì.

Như là đang chơi trò "Xem ai hòa tan nhanh hơn"...

Lúc này, Trương Dư Xuyên đột nhiên mở miệng nói chuyện: "Tôi có việc hỏi cậu."

Trương Cẩn Ngôn một mặt bình tĩnh: "Trương tổng mời hỏi."

A, tôi hiểu.

Thì ra là thông qua lén lút lung lạc tôi, tìm hiểu về Tiểu Bạch hoa.

Trương Dư Xuyên trên mặt không hề gợn sóng, một câu nói ở giữa hồng tâm: "Cậu và vị Tô tiên sinh kia quen biết sao?"

"Không phải rất quen." Trương Cẩn Ngôn ăn ngay nói thật.

A, vừa nãy mình mới nói cái gì?

Trương Dư Xuyên kiên nhẫn: "Bao nhiêu cũng sẽ có chút lý giải."

Trương Cẩn Ngôn không ý kiến.

Trương Dư Xuyên hỏi tới: "Vị Tô tiên sinh, lúc thường thích cái gì?"

Trương Cẩn Ngôn ở trong lòng cười lạnh, sắc mặt như thường nói: "Xin lỗi Trương tổng, tôi thật sự không rõ lắm."

Nam phụ bị nam thứ thu phục cũng sẽ không có kết quả tử tế, lập trường nhất định phải đứng vững, không thể làm kẻ phản bội.

Trương Dư Xuyên gật gật đầu, lại nói: "Như vậy, trợ lý Trương lúc thường có sở thích gì?"

Trương Cẩn Ngôn bị hỏi đến ngẩn ra:... +

Thú vị, còn bắt mình làm yểm trợ, thật sự là nam thứ giảo hoạt!

"Tôi lúc thường thích đọc sách." Trương Cẩn Ngôn mặt không chút thay đổi nói.

Trương Dư Xuyên lông mày vừa nhấc: "Sách gì?"

Trương Cẩn Ngôn trầm ổn tinh tướng: "Đa số là chính trị và kinh tế, bởi vì yêu cầu công việc."

Muốn tôi khai thích xem [thâu tâm tiểu trợ lý] sao? Ngây thơ. (A Ngôn ơi là A Ngôn *lắc đầu*)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.