Thời điểm Sao Chổi Nhỏ bị Liên Phong đánh thức, xe vừa vặn chạy đến cửa nhà.
"Tỉnh lại đi, đến nhà rồi." Liên Phong dùng ngón tay cái cùng ngón trỏ nhẹ nhàng kéo kéo khuôn mặt co dãn rất tốt của Sao Chổi Nhỏ, mặc dù biết Phượng Hoàng đại khái không biết lạnh là gì nhưng vẫn là theo lệ quan tâm một chút: "Mới vừa tỉnh ngủ có lạnh hay không?".
"Không lạnh..." Sao Chổi Nhỏ ngơ ngác chớp chớp đôi mắt, giơ tay lau đi ngụm nước lưu lại khóe miệng, ngáp một cái cùng Liên Phong đồng thời xuống xe, vào trong nhà liền thẳng đến phòng ngủ, hiển nhiên là muốn tiếp tục mộng đẹp vừa nãy chưa hoàn thành..... Một đám mỹ thiếu niên tại dao trì tắm rửa, mà mình thì trốn ở tảng đá lớn mặt sau nhìn lén.
Không hề khẩn trương tiếp tục giấc mộng, người ta đã muốn tắm xong rồi!
Liên Phong buồn cười ngăn cản hắn: "không tắm rửa, không đánh răng, không thể lên giường."
Sao Chổi Nhỏ oán niệm sâu nặng mà hướng phòng tắm quay người lại, rồi lại bị Liên Phong xoay chuyển trở về.
Sao Chổi Nhỏ đau "bi" mà nhìn hắn, ai oán nói: "Buồn ngủ!"
Đây tột cùng là muốn làm gì a....
"Buồn ngủ đến quà cũng không muốn?" Liên Phong uốn cong eo, từ phía sau đệm dựa ghế sô pha lấy ra một hộp quà đóng gói tinh xảo, cầm ở trong tay quơ quơ, rồi lại nhét trở về phía dưới đệm dựa sô pha, trầm ổn nói: "Vậy thì tỉnh ngủ rồi mở đi."
"Không! Tôi muốn mở bây giờ!" cơn buồn ngủ của Sao Chổi Nhỏ nháy mắt bay lên chín tầng mây, nhào tới trên ghế sô pha lôi ra hộp quà, giống như tiểu hài nhi vô cùng phấn chấn hai ba cái liền đem hộp quà mở ra.
Quà là một chiếc điện thoại đang rất được thịnh hành, thân màu trắng bạc, thiết kế tiêm mỏng ngắn gọn, vỏ ngoài mới tinh ở dưới ánh đèn phòng khách phản xạ ánh sáng nhàn nhạt. Liên Phong móc ra điện thoại của mình từ trong túi tiền làm mẫu cho Sao Chổi Nhỏ xem, nói: "Cùng loại với cái của tôi, chỉ là màu sắc khác nhau thôi." Một cái đen một cái trắng, hoàn toàn chính là đồ cặp tình nhân.
Sao Chổi Nhỏ sửng sốt một chút, sung sướng nói: "Điện thoại di động, sau này tôi có thể tự mình chụp ảnh rồi!"
Quả nhiên đầu tiên liền nghĩ đến cái này, thằng nhóc ngốc... Liên Phong khóe mắt đuôi mày hiện lên một tầng nhàn nhạt ý cười ôn nhu, phụ họa nói: " phải a, sau này có thể mỗi ngày tự sướng a."
Sao Chổi Nhỏ cảm xúc mênh mông hôn một cái ở trên màn hình, hai mắt nhìn chăm chăm Liên Phong, phát ra từ phế phủ nói: "Cảm ơn anh, anh thật sự là một người tốt!".
Liên Phong kẽ ừ một tiếng, cười giỡn nói: "Tôi là một Ma Tước tốt!"
Từ khi biết Sao Chổi Nhỏ đến bây giờ, Liên Phong nhận được "thẻ Ma Tước tốt" đã có thể xếp cao bằng một người rồi...
"Điện thoại di động đã nạp thẻ rồi, em khởi động máy thử một chút xem." Liên Phong ngồi ở trên sô pha, liền lôi kéo Sao Chổi Nhỏ ngồi vào bên cạnh mình, đem ngón tay của Sao Chổi Nhỏ đặt trên nút mở máy (power button), giúp hắn ấn xuống, một đoạn hoạt hình khởi động máy đầy huyễn lệ qua đi, điện thoại di động tiến vào trạng thái sử dụng bình thường. Liên Phong đem dãy số của mình lưu vào máy, "Này là số điện thoại của tôi, lúc em cần tìm tôi, hoặc là..." đang nói, hắn thay đổi giọng điệu, mang theo vài phần ý tứ hàm xúc ôn nhu nói: "...lúc nhớ tôi, chỉ cần như thế ấn vào, đợi thêm mấy giây, chúng ta có thể dùng cái này nói chuyện."
Sao Chổi Nhỏ nghiêm túc gật gật đầu: "Được rồi."
"Dãy số của chúng ta chỉ kém một con số." Liên Phong nói: "Của tôi số đuôi là 521, của em là 520."
Sao Chổi Nhỏ không hiểu thấu đáo hàm nghĩa trong đó, đần độn mà ừ một tiếng.
Liên Phong nghiêm túc nói: "Tôi là 1, mà em là 0." 1
Sao Chổi Nhỏ rất tán thành: "Không sai."
Ngu xuẩn! Chữ số Ả rập sao có thể làm khó được chỉ số thông minh của Phượng Hoàng. Thu.
Liên Phong nhịn cười đến vai đều phát run, liền đem quy trình gọi điện thoại làm mẫu một lần nữa, nói: "Hai cái chữ Hán này chính là tôi, nhớ kỹ không?"
Sao Chổi Nhỏ chỉ vào màn hình hai chữ "Lão công", hỏi: "Đây là "Liên Phong"?"
Liên Phong nghiêm túc gật đầu: "Cái này chính là Liên Phong." 3
Thật không có bất kỳ không đúng.
Thành công chiếm được một chút tiện nghi, Liên Phong liền dạy Sao Chổi Nhỏ phương pháp dùng tin phát ngữ âm, còn tải xuống cho hắn mấy cái phần mềm trò chơi và camera chỉnh sửa mỹ nhan đang hot, để dành cho hắn chơi.
Tiểu Phượng Hoàng thuận lợi tiến hóa thành thiếu niên nghiện game. Dưới sự cường thế yêu cầu của Liên Phong vội vã tắm rửa sạch sẽ, đánh răng sau đó liền nằm ở trên giường hết sức chuyên chú chơi điện thoại di động.
Liên Phong không chịu cô đơn, giống như mấy buổi tối trước, nỗ lực mở rộng vòng tay đem Sao Chổi Nhỏ ôm vào trong ngực ngủ, nhưng mà bị Sao Chổi Nhỏ vô tình từ chối: "Chờ tôi chơi thêm tý, hai phút thôi."
Sau đó liền rất tỉnh chơi suốt hai giờ.
Ma tước tiên sinh vừa bực mình vừa buồn cười mà ngước nhìn trần nhà, khắc sâu lĩnh hội cái gì gọi là đào hố cho mình nhảy.
Bị điện thoại di động mê hoặc đến thần hồn điên đảo, Sao Chổi Nhỏ mấy ngày nay đều bắt Liên Phong tải xuống cho mình mấy cái trò chơi đang rất hot nghĩ muốn chơi một lần, cuối cùng phi thường ly kỳ mà tiến vào bên trong cái hố này...
Nói ly kỳ, là bởi vì chơi cái trò chơi này cơ hồ tất cả đều là nữ hài tử.
Bất quá nhắc đến Sao Chổi Nhỏ yêu thích sự vật thuộc tính mỹ lệ cũng liền có thể lý giải.
Vừa mới bắt đầu Sao Chổi Nhỏ chỉ là theo cảm giác mù mịt mà chơi, sau đó thực sự không tìm được manh mối, liền để Liên Phong giúp mình đột kích học tập một chút từ ngữ thường dùng trong trò chơi, tỷ như cái gì "Hoa lệ", "Gợi cảm", "Đáng yêu", "Hi hữu", "Siêu hiếm"... Sau đó vùi đầu xứng trang bị xoát vật liệu các loại đánh đánh đánh, chơi tới không còn biết trời nơi nao đất phương nào.
Vì vậy mấy ngày nay, trong nhà Thẩm Hành Vân liền xuất hiện cảnh tượng như vậy...
Phúc thần đại nhân ngồi ở ngay chính giữa ghế sô pha, Diệp Phi Chu cùng Sao Chổi Nhỏ ngồi cạnh hắn hai bên trái phải, phân biệt cầm điện thoại di động của chính mình cùng tay trái tay phải Thẩm Hành Vân, một cách hết sức chăm chú mà điều khiển tay Thẩm Hành Vân ở trên màn hình đâm đâm đâm a, Thẩm Hành Vân một mặt không cảm xúc co quắp ở trên ghế sô pha Bắc Kinh.
"Cái thần khí cuối cùng tới tay!" Diệp Phi Chu bỗng nhiên vỗ bàn một cái ầm, dùng sức hôn một cái thiệt mạnh trên mặt Thẩm Hành Vân.
"Liên tục bốn cái siêu hiếm!" Sao Chổi Nhỏ cũng cùng vỗ bàn một cái, dùng cuồng nhiệt ca ngợi thay thế hôn nhẹ, "Chủ nhân quả thực chính là thần!"
Thẩm Hành Vân sâu xa nói: "Phí lời."
Vốn là thần có được không.
"Ngoan, toàn bộ đánh tới tay?" Thẩm Hành Vân hôn trả lại một chút Diệp Phi Chu, biểu tình một giây đồng hồ biến ôn nhu.
"Hết thảy!" Diệp Phi Chu gật đầu thật mạnh, hưng phấn hoa chân múa tay, "Em nhất định thu phục toàn bộ thần khí đứng đầu, âu hoàng chi hoàng!"
Thẩm Hành Vân cưng chiều mà nở nụ cười, đứng dậy lảo đảo một bước nói: "Vậy anh đi rửa tay."
Buổi sáng vừa mở mắt liền bị bảo bối tức phụ cùng Phượng Hoàng ngu ngốc đè xuống ghế sô pha giúp đánh thẻ, ngồi đến chân đều đã tê rần...
Diệp Phi Chu tò mò tiến đến bên người Sao Chổi Nhỏ, nhìn hắn chơi game thay đổi quần áo, nhìn một hồi không bắt được trọng điểm, liền hỏi: "Cái này chơi vui sao?"
"Chơi không vui." Sao Chổi Nhỏ lắc đầu một cái, "Thế nhưng hảo nhìn." Dừng một chút, liền tự luyến: "Mặc trên người tôi khẳng định càng đẹp mắt."
Diệp Phi Chu rơi vào trầm mặc: "..."
Lúc này, điện thoại Sao Chổi Nhỏ có điện thoại gọi tới, trên màn hình sáng loáng hai chữ lớn "Lão công", trong nháy mắt chói mù đôi mắt Diệp Phi Chu!
Sao Chổi Nhỏ tự nhiên nhận, cùng Liên Phong hàn huyên một hồi.
Từ sau khi có điện thoại di động, hai người kia chỉ cần không ở cùng nhau, thì liền không sai biệt lắm cách mỗi một giờ phải gọi một cú điện thoại, có lúc là Sao Chổi Nhỏ gọi tới, có lúc là Liên Phong gọi tới, cũng không có gì để tán gẫu nhiều, có lúc đối thoại tẻ nhạt đến mức không thể tẻ nhạt hơn được...
Giống như bây giờ.
"Đang làm gì?" Liên Phong hỏi.
Sao Chổi Nhỏ không kiềm chế nổi đắc ý: "Tại nhà chủ nhân chơi game, chủ nhân giúp tôi đánh thật nhiều quần áo xinh đẹp, còn anh thì sao?"
Liên Phong ngồi ở sau quầy nhìn nhóm nhân viên đang làm việc khí thế ngất trời: "Tôi đang trông cửa hàng, ngày hôm nay làm ăn khá khẩm... Nhớ em."
Sao Chổi Nhỏ hạnh phúc mà ừ một tiếng: "Tôi cũng nhớ anh."
Liên Phong ôn nhu nói: "Tôi đặc biệt nhớ em."
Sao Chổi Nhỏ đỏ mặt: "Vậy tôi cũng đặc biệt nhớ."
Liên Phong: "Đát."
Sao Chổi Nhỏ: "Thu."
"..." Diệp tiểu thiếu gia đỡ trán ngồi ở một bên, máu đầy mặt.
Trong ống nghe điện thoại di động lúc ẩn lúc hiện bật ra một bên âm thanh khác, Diệp Phi Chu có thể nghe ra đối diện rõ ràng là một nam nhân, hơn nữa trên màn hình hiển thị hai chữ "Lão công"...
Thời đại này rốt cuộc làm sao a, ngay cả Phượng Hoàng cũng bắt đầu gay a!? Quả thật là toàn dân cơ hủ à!
Hai người chán ngán hồi lâu, Sao Chổi Nhỏ mới cúp điện thoại, mắt nhìn phía trước, bắt đầu cười khúc khích.
Diệp Phi Chu không kiềm chế nổi tâm hồn bát quái, hiếu kì hỏi: "Ngươi đang yêu?"
"Không có a!" Sao Chổi Nhỏ một mặt kinh khủng mà nhìn Diệp Phi Chu, phảng phất nghe thấy sao chổi đâm phải trái đất.
Mặc dù biết tình yêu là như thế nào nhưng Sao Chổi Nhỏ hoàn toàn không biết chính mình như vậy cơ bản đã xem như là yêu...
"Kia..." Diệp Phi Chu cũng bối rối, "Vừa nãy cái người gọi điện thoại kia là ai?"
"Chính là cái người đã nói qua, Ma Tước." Sao Chổi Nhỏ ngây thơ, "Hai chúng tôi là bạn tốt."
Diệp Phi Chu nghĩ hai chữ lão công trên màn hình, trầm tư một lát, hỏi: "Ngươi... có phải là không biết chữ không?" Chẳng lẽ là đần độn mà bị chiếm tiện nghi?
Không hổ là ngoại trừ vật lý thì cái gì học cũng cực kỳ tốt, Diệp tiểu thiếu gia đầu óc xoay chuyển đặc biệt nhanh.
Nhưng mà, bị chọt trúng chỗ đau, Sao Chổi Nhỏ lại lập tức mặt dày phủ nhận, đồng thời để chứng minh chính mình thật sự biết chữ, hoàn toàn mở ra trò chơi chỉ vào từng dòng chữ Hán mà đọc cho Diệp Phi Chu nghe: "Anh xem... cái này đọc là thay đổi quần áo, cái này đọc là hoạt bát, cái này đọc là hoa lệ, cái này đọc là mát mẻ... tôi làm sao có khả năng không biết chữ!"
"Tôi sai rồi." Diệp Phi Chu lập tức nhấc tay đầu hàng, "Ngươi biết chữ."
Đó chính là thật không tiện thừa nhận rồi...
Dù sao chuyện mình đối Thẩm Hành Vân gọi là Hành Vân ca ca như vậy bị người khác phát hiện chính mình tám phần mười cũng không tiện thừa nhận. +
Diệp Phi Chu ở trong lòng cười trộm, như không có chuyện gì xảy ra mà cầm điện thoại di động lên bắt đầu chơi, nghĩ phải nhắc nhở Thẩm Hành Vân gần đây không có chuyện gì thì đừng gọi Sao Chổi Nhỏ bay tới bay lui, khó có được tình yêu cuồng nhiệt thế nào cũng phải để người ta hảo hảo chán ngán một chút.