Chương 62
“Đúng vậy, vừa xấu vừa bẩn, nhà họ Triệu chúng tôi không có người con rể ngu đần như cậu, tôi đề nghị cậu nên sớm cút đi, đừng tự rước lấy nhục!”
Tần Khải thấy người nói chuyện là hai người phụ nữ trung niên ngồi cạnh Triệu Hoành Quang và Triệu Trường Sinh, trong lòng trào dâng độc ác.
Không cần đoán cũng biết, chắc chắn hai người phụ nữ miệng rộng này là bác cả và bác hai của Triệu Băng Linh.
“Im miệng!”
Tần Khải nghiêm mặt lại, đột nhiên gầm lên một tiếng, hệt như hổ gầm rồng ngâm.
Trong nháy mắt trấn áp tất cả mọi người.
Ngay cả Triệu Băng Linh cũng bị dọa giật nảy mình.
“Anh nói cái gì! Nơi này không có chỗ cho anh nói chuyện!”
Lúc này, thanh niên tóc vàng bên cạnh người phụ nữ mặt trắng nhảy dựng lên, trừng mắt nhìn chằm chằm Tần Khải.
“Tôi bảo mẹ anh im miệng đấy! Lải nha lải nhải, phiền phức hệt như ruồi bọ, ai còn dám lắm miệng, tôi đập nát miệng người đó!”
Tần Khải không cam lòng yếu thế, trừng mắt nhìn chằm chằm tóc vàng.
“Anh… đệt! Mày là cái thá gì, dám hống hách trước mặt tao? Bác cả, rõ ràng tên dế nhũi này đến gây sự, để cháu trừng trị hắn!”
Tóc vàng giận tái mặt, hùng hùng hổ hổ đi qua.
“Nhãi ranh, dám nói chuyện với tôi như vậy, đúng là tự tìm đường chết!”
Tóc vàng mắng chửi, đưa tay muốn nắm lấy cổ áo Tần Khải.
Nhưng Tần Khải phản ứng nhanh hơn anh ta, đột nhiên nâng tay phải lên, chuẩn xác tát thẳng vào mặt tóc vàng.
“Miệng bẩn như vậy, muốn ăn đòn sao?
Bốp!
Tiếng tát lanh lảnh, ngay sau đó, tiếng hét thảm thiết vang vọng căn phòng.
Tóc vàng bị Tần Khải tát gãy xương mũi, máu tươi bắn ra tung tóe.
Cảnh tượng đột nhiên xuất hiện khiến mọi người ngơ ngác.
“Cậu dám đánh con trai tôi?”
Người phụ nữ mặt trắng trợn tròn hai mắt, căm giận nhìn Tần Khải kêu lên.
Tần Khải thu tay phải lại, giẫm một chân lên ghế ngồi vốn thuộc về anh.
Tiện tay cầm một ly rượu vang, hài lòng lắc lắc.
“Bà thử kêu thêm một tiếng coi? Có tin tôi đánh cho đầu bà nở hoa luôn không!”
“Cậu hỗn láo!”
Triệu Trường Sinh không nhịn nổi nữa, đứng bật dậy, hung hăng vỗ một phát xuống bàn.
“Nhãi ranh, cậu đúng là không biết tốt xấu, dám náo loạn trong tiệc gia đình của nhà họ Triệu tôi, cậu muốn chết sao!”
Triệu Hoành Quang ở bên cạnh thấy vậy, cũng lạnh lùng lên tiếng.