Tiểu Thiếp Vị Thành Niên

Chương 28: Tâm cơ của nàng



“Nàng là ai?” Mộ Dung Vũ sửng sốt, “Thân phận nàng là gì?”

“Nàng là tiểu thiếp của Tam hoàng huynh. Làm sao đệ có thể nói cưới nàng.” Mộ Dung Vân nói.

“Cái gì?” Ánh mắt Mộ Dung Vũ thẳng tắp nhìn về phía Mộ Dung Trần “Hoàng huynh có thật không? Nàng thật là tiểu thiếp của huynh sao?”

Mộ Dung Trần nhìn hắn, chính là không biết trả lời như thế nào. Lúc này Mộ Dung Vũ đột nhiên cầu xin nói: “ Hoàng huynh, bên cạnh huynh có nhiều nữ nhân như vậy, hay huynh đem nàng tặng cho đệ đi. Đệ thích nàng, muốn cưới nàng.”

Hắn nghĩ hoàng huynh nhất định sẽ cho mình, bởi vì mình thích gì hoàng huynh đều đáp ứng.

Sắc mặt Mộ Dung Trần lập tức trở nên âm trầm, nếu chỉ là một nữ nhân thôi thì hắn có thể không chút suy nghĩ đem nàng tặng cho Thập tứ đệ, nhưng mà hắn không hiểu vì sao hắn đang do dự cái gì?

Trong đầu óc chợt lóe lên tia sáng, hôm nay nàng làm như thế, nhất định có âm mưu muốn mượn Thập tứ đệ để rời khỏi Vương Phủ, cho nên càng như vậy, hắn lại càng sẽ không để cho nàng rời đi, càng không thể để cho nàng lợi dụng Thập tứ đệ.

“Thập tứ đệ không thể náo loạn, chẳng lẽ những gì sư phụ dạy đệ, đệ đều quên sao? Nàng là nữ nhân của hoàng huynh làm sao đệ có thể cưới được? Thê tử của huynh đệ nhất định không nên nhìn đến, đệ nên nhớ kĩ điều này.” Mộ Dung Phong trách cứ.

“Nhưng hoàng huynh, đệ…” Mộ Dung Vũ vừa muốn nói ta thích nàng đã bị Mộ Dung Phong lập tức cắt ngang.

“Không có chuyện gì nữa, có thể đi trở về phòng thay quần áo, huynh đưa đệ hồi cung.” Vừa dứt lời không nói thêm gì nữa, lôi kéo hắn về hướng phòng.

Nhìn Thập tứ đệ lưu luyến không rời,vẻ mặt thất vọng rời đi. Trên mặt Mộ Dung Trần âm trầm, mang theo tức giận xoay người đi về hướng Tuyết Uyển. Hắn nhất định sẽ giáo huấn nàng một chút, cư nhiên dám gây sự chú ý với Thập tứ đệ, hắn nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ cho nàng.

“Tiểu thư, người vừa rồi làm cái gì Vương gia vậy?” Tiểu Vân một bên giúp nàng thay quần áo sạch sẽ, một bên thật sự nhịn không được hỏi.

“Ta dùng hô hấp nhân tạo để cứu hắn, đó là tình huống khẩn cấp dùng để cứu người” . Cung Tuyết Thiến giải thích nói.

“À.” Tiểu Vân không hiểu được, nghi hoặc hỏi: “Nhưng tiểu thư làm sao có thể biết?”

“Trên sách viết.” Cung Tuyết Thiến không hề nghĩ ngợi nói, nàng nói không sai, chẳng qua là nàng đọc trong sách ở thế giới hiện đại.

“Nhưng mà tiểu thư thích đọc sách khi nào?” Tiểu Vân vô tình nói, tiểu thư trước kia không thích nhất là đọc sách, càng không khả năng chính mình chủ động đọc.

“Mới bắt đầu gần đây thôi, Tiểu Vân ngươi không nghe nói qua sao? Trong sách viết rất nhiều về người đẹp, trong sách cũng viết rất nhiều về nhà cao cửa rộng, cho nên về sau ta quyết định đọc sách thật tốt.” Cung Tuyết Thiến căn cứ theo lời nói của nàng, chắc Mạnh Tâm Nghi hẳn là chán ghét đọc sách, liền tìm một lý do thực khôi hài thực gượng ép.

“Xì.” Tiểu Vân nhịn không được nở nụ cười, tiểu thư hiện tại càng ngày càng hoạt bát, lạc quan thật tốt.

Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyện tới một thanh âm lạnh như hầm băng của Vương gia: “Mạnh Tâm Nghi, bổn vương thấy ngươi rõ ràng dám âm mưu lợi dụng Thập tứ đệ, bổn vương tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.