Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 121: Khảo nghiệm



"Tiểu thư hạ cố đến chơi là vinh hạnh của cửa hàng chúng tôi, xin hỏi tiểu thư có cần trợ giúp gì không?" Nhân viên phục vụ kiên nhẫn đáp.

Nhược Vi nghĩ thầm thái độ của phục vụ viên này rất tốt, khiến Nhược Vi thật hài lòng, nếu có tài nghệ như lời nói vậy thì càng tốt hơn, lần nữa nghiêm túc quan sát.

"Bản tiểu thư là lần đầu tiên tới nơi này, ngươi giới thiệu một chút đi." Nhược Vi muốn xem cô nương này trừ thái độ phục vụ tốt ra thì tài ăn nói như thế nào.

"Tốt, tiểu thư, xin mời đi theo ta." Nhân viên phục vụ thân thiết lên tiếng.

"Tiểu thư, cửa hàng của chúng tôi bán rất nhiều chủng loại, không biết tiểu thư muốn xem loại gì."

"Không có, cửa hàng của các ngươi có gì đặc sắc, nói một chút coi, nếu bản tiểu thư cảm thấy hứng thú, sẽ đi xem một chút."

"Cửa hàng của chúng tôi nổi danh nhất chính là chuyên thiết kế sản phẩm cho khách hàng là phụ nữ trên lầu, có các loại đồ dùng dành cho phái nữ, hơn nữa đều không phải là sản phẩm bình thường, không biết tiểu thư có hứng thú lên xem."

"Đã có chỗ như thế bản tiểu thư đương nhiên là muốn đi xem một chút, dẫn đường thôi."

"Tiểu thư xin mời đi theo ta." Nhân viên phục vụ xoay người chuẩn bị dẫn đường lên lầu trên chuyên dùng cho phụ nữ.

Mấy người Xuân Phân thấy tiểu thư nhà mình như vậy trong lòng bội phục không thôi, từ bộ dáng cái gì cũng không biết bây giờ tiểu thư muốn lên lầu hai, thế nào lại quên mất hai vị thiếu gia.

"Tiểu thư, hai vị thiếu gia làm thế nào." Xuân Phân vội vàng tiến lên nói ở bên tai Nhược Vi.

Nhược Vi nhất thời sửng sốt một chút, tính tình của mình thật là, mỗi lần gặp phải những chuyện này cái gì cũng không nhớ được, ngộ nhỡ một ngày quên mất hai đệ đệ thì làm thế nào đây?

Nhược Vi cảnh tỉnh lại mình một chút, quyết định mặc kệ như thế nào, sau này nhất định không thể làm việc như thế nữa, hai đệ đệ người quan trọng nhất trong cuộc đời mình, không được vì nhỏ mất lớn.

Mình làm tất cả đây cũng là vì hai người đệ đệ, không thể vì chuyện khác mà thay đổi ước nguyện ban đầu.

"Cửa hàng của chúng tôi có nơi cho khách nghỉ tạm, tiểu thư nếu không ngại thì để cho hai vị tiểu thiếu gia đi nghỉ ngơi một lát." Nhân viên phục vụ thành khẩn cho ra ý kiến của mình.

"Ba người các ngươi đi chăm sóc thiếu gia, Xuân Phân đi theo ta." Vi các có nơi cho khách nghỉ chân, Nhược Vi làm sao có thể không biết, tất cả đều là vì khảo sát xem người bán hàng này ứng đối như thế nào.

"Dạ, tiểu thư." Ba người Hạ Chí đi theo những phục vụ viên khác trong cửa hàng đến nơi nghỉ chân.

Đến lầu hai, Nhược Vi thấy trên lầu có không ít người, gần đó có phu nhân nhà giàu đang chọn đồ, nhìn dáng vẻ cũng vô cùng hài lòng, lại nghe những phục vụ viên kia thân thiết giải thích, mặt lộ ra nụ cười, làm cho lòng người càng thêm thoải mái.

Phục vụ ở bên cạnh Nhược Vi, nhân viên phục vụ này cũng kiên nhẫn giới thiệu cho Nhược Vi mọi thứ trên lầu hai, tỉ mỉ nói rõ đặc điểm và công dụng của những thứ vật phẩm kia.

Nhược Vi rất hài lòng, lúc đi quyết định thưởng cho chưởng quỹ cửa hàng này một tháng tiền lương, mỗi một phục vụ viên cũng được thưởng năm lượng bạc, đây là khích lệ vì bọn họ chăm chỉ làm việc, muốn ngựa chạy phải cho ngựa ăn chút cỏ ngon, như thế mới có thể chạy nhanh.

Đoàn người ra khỏi Vi các. "Tỷ tỷ nói muốn dẫn ta cùng ca ca đi chơi, gạt người." Đào Đào bỉu môi uất ức nhìn Nhược Vi.

"Được, là tỷ tỷ không đúng, tỷ tỷ xin lỗi Đào Đào cùng Thụy ca có được hay không, thật xin lỗi." Nhược Vi xoa xoa đầu nhỏ hai người.

"A, được rồi, tha thứ tỷ tỷ lần đầu." Dáng vẻ nghiêm chỉnh của Đào Đào làm cho người ta buồn cười không dứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.