Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 25: Đoạn tuyệt quan hệ



“Đại thẩm nương, bà nói lời như vậy không sợ bị thiên lôi đánh sao? Lời nói vô sỉ như vậy cũng chỉ có bà mới có thể nói ra được, tuổi đã cao rồi, còn không biết xấu hổ sao mà còn đi nói láo, có thấy thất đức hay không à!”

Nhược Vi hoàn toàn nổi giận, nói thật, Nhược Vi tới nơi này lâu như vậy, còn chưa có lần nào tức giận như vậy!

“Tiện nha đầu ngươi, ngươi lại dám mắng trưởng bối, cái này chính là bất hiếu, ta với lão già cũng thật là đáng thương a, làm sao lại nuôi ra cái người có lòng dạ lang sói này a!”

“Ta nhổ vào, bà nói thật đúng là không biết xấu hổ a, ngay cả những câu nói không biết xấu hổ như vậy mà bà cũng có thể nói ra được!”

“Không phải là do bà đỏ mắt tham lam muốn lấy đồ của nhà ta sao, bà đừng có mơ, có ta ở đây cái gì bà cũng đừng nghĩ lấy được!”

“Ngươi nói lung tung, người nào đỏ mắt với cái gì trong nhà ngươi chứ, nếu không phải là nhờ ta và đại bá ngươi, mấy người không có lương tâm các ngươi có thể sống đến hiện tại ư! Có tiền liền xem thường những thân thích nghèo nàn như chúng ta đây”.

“Đại thẩm nương, bà còn biết xấu hổ hay không, chúng ta không bị bà ép chết cũng đã không tệ rồi, trước kia tất cả đồ của nhà ta là người nào đoạt đi, đừng nói không phải là bà, vậy chứ chẳng lẽ ta lại đi trộm đồ của chính nhà mình sao, bà không cần mặt mũi nhưng mấy đứa trẻ như bọn ta còn muốn giữ mặt mũi à!”

“Trời ơi, tại sao ta lại mệnh khổ như vậy a”

“Nói đi, bà ở bên ngoài này ồn ào ầm ĩ là muốn thế nào, ta không có thời gian tranh cãi cùng bà đâu”.

Nghe thấy thế, người nãy giờ vẫn đang ngồi trên đất gây sự liền lập tức bò dậy, ngó bộ những lời này lực ảnh hưởng đối bà ta cũng không phải là lớn bình thường a!

“Nhược Vi a”.Tốc độ thay đổi sắc mặtnày thật đúng là nhanh, cũng đã vượt trên trình độ chuyên nghiệp rồi.

“Ngươi thấy đó các ngươi chỉ có ba người, ngươi lại còn là một nữ hài tử, ở một cái nhà lớn như vậy không an toàn, nếu không ta và đại bángươi chuyển vào ở với các ngươi, như vậy các ngươi ở nhà cũng không cần phải sợ hãi gì nữa không phải sao?”

“Đại bá của ngươi lại là một nam nhân, bình thườngngười xấu cũng không dám vào, còn có mấy ca ca cùng đệ đệ của ngươi nữa cũng có thể cùng chơi với các ngươi, rất nhiều cái tốt nha.”

Thì ra là thật sự đỏ mắt nhà mới của mình, Nhược Vi nhậnthấy rằng những thứ người như thế này làm sao có thể có lương tâm được chứ. “Bà tự vấn lương tâm của mình một chút xem, khi dễ mấy đứa trẻ không cha không mẹ như vậy, xem xem về sau bà có thể gặp báo ứng hay không.”

Nghe Nhược Vi nói như vậy, mới vừa nảy vẫn còn đang giả bộ làm người tốt sắc mặt Hà Thúy Hoa lập tức biến đổi. “Ta thật lòng khuyên bảo ngươi mà ngươi không chịu nghe, vậy sau này nếu xảy ra chuyện gì cũng đừng trách chúng ta”.

“A, xảy ra chuyện gì chứ! Không phải là muốn mưu tài đoạt mệnh đi! Nhưng mà nhớ bà hôm nay náo loạn như vậy, về sau chỉ cần mấy người chúng ta xảy ra chút chuyện thì tất cả mọi người đều sẽ biết, đến lúc đó cả nhà các người phải đi ngồi tù.”

Nghe nói như thế vẻ mặt Hà Thúy Hoa liền biến đổi, nhìn dáng vẻ bọn họ cũng thấy thật là có loại ý niệm này, người xem náo nhiệt bên cạnh cũng đã nhìn ra, trong lòng một hồi run run.

Đại bá vẫn núp trong bóng tối thấy tình huống phát triển đến mức đã không thể dàng xếp được nữa, bước nhanh tới, lôi kéo Hà Thúy Hoa muốn rời đi, lúc sắp đi còn hướng về phía mọi người nói chuyệnnày chỉ là hiểu lầm, trở về sẽ dạy dỗ Hà Thúy Hoa thật tốt, nhìn người thân dối trá như vậy, Nhược Vi vẫn còn cảm thấy đau lòng, nhưng đối với bọn họ bây giờ cũng chỉ là chết lặng, sau này sẽ không một chút nào mềm lòng đối với bọn họ nữa.

Chuyện ngày hôm nay người sáng suốt cũng có thể nhìn ra chuyện này đại bá cũng biết, nhìn dáng vẻ thì sợ rằng có thể bọn họ đã cùng nhau thương lượng trước kết quả hết rồi!

“Từ nay về sau, nàng Liễu Nhược Vi người thân chỉ có Đào Đào cùng Thụy Ca, cũng sẽ không để cho bọn họ bị một chút xíu tổn thương nào”.

“Đại bá, từ nay về sau đừng nghĩ muốn dựa dẫm vào ta mà lấy được bất kỳ vật gì, cũng đừng nghĩ tới chuyện cướp đi những thứ thuộc về nhà ta, từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau mặc kệ các ngươi biến thành cái dạng gì đều cùng chúng ta không có liên quan.”

“Nhược Vi a, ta biết hôm nay là đại thẩm nương của ngươi không đúng, ngươi cũng không cần làm như vậy chứ! Chúng ta dù sao cũng là người thân của ngươi”.

“Người thân, có người thânnhư ông vậy sao, núp ở một bên nhìn thê tử mình bắt nạt người thân của mình, đừng có nói ông không phải biết tất cả chuyện này, ông là ca ca của cha ta sao, nhìn dáng vẻ này chỉ sợ là không phải, cha ta là một người có lương tâm, sẽ không nghĩ đến chuyện cướp đoạt cái gì trong tay bất cứ ai, ông ấy cũng không có người thân như ông vậy”. Nhược Vi nghiêm nghị nhìn ông ta.

“Tốt, tốt” nói liên tục hai chữ tốt, mặt đỏ lên, không biết làm sao phản bác những lời này, dù sao Nhược Vi cũng nói trúng tâm tư của ông ta, cũng nói đến một chút thân tình còn sót lại trong lòng ông ta.

Không mặt mũi đứng đây tiếp nữa rồi, nên lôi kéo Hà Thúy Hoa đi trở về.

Mọi người đừng tưởng rằng như vậy liền kết thúc, Nhược Vi đã xem qua một chút luật pháp nơi này, biết rằng nếu thật sự muốn cùng người thân đoạn tuyệt quan hệ, còn phải để người của toàn thôn chứng kiến mới được.

Buổi tối hôm đó Nhược Vi vì chuyện này mà đi đến nói chuyện cùng thôn trưởng, thôn trưởng thấy trong khoảng thời gian này Nhược Vi thường tặng lễ còn ở cửa hàng của con trai mình cũng rất biết mặt mũi mà đặt làm rất nhiều đồ, lập tức đi làm.

Sau khi chuyện giải quyết tốt rồi, Nhược Vi cũng đưa cho những trưởng lão trước kia có mời ăn cơm một ít lễ vật, tất cả mọi người liền giúp đỡ Nhược Vi nói chuyện, hơn nữa mọi người cũng một mặt nhìn Nhược Vi giống như có quan hệ cùng Túy Tiên lâu.

Ngày đó người củaTúy Tiên lâu tới tặng lễ mọi người đều có thể thấy được, Túy Tiên lâu mọi người đều biết, có bối cảnh rất cường đại, tóm lại trong chuyện này Nhược Vi rất may mắn.

Mà người nhà bên kia chỉ biết mặt xám mày tro, không ngờ tình huống lại thiên về một bên! Cái này kêu là trộm gà không được còn mất cả nắm gạo.

Chuyện giải quyết xong, trong lòng Nhược Vi cũng buông xuống một tảng đá lớn, ít nhất từ đó về sau tất cả những gì mình có sẽ không cùng những người đó có một chút dây dưa nào, đây là chuyện làm cho người ta vui vẻ nhất.

Thụy Ca cùng Đào Đào cũng là tuyệt không đau lòng, tình cảmcủa bọn họ đối với những người này đã sớm mất đi khi bọn hắn lần lượt đánh đập cùng chửi mắng bọn họ rồi, bây giờ có thể không hận bọn họ cũng không tệ rồi.

Đây là kết quả mà Nhược Vi muốn thấy, mà trên thực tế Nhược Vi đã sớm nghĩ tới sẽ có hôm nay, tình huống hiện tại cũng chỉ là không sớm thì muộn mà thôi.

Hiện tại tất cả đều đã được giải quyết, trong lòng mới thật yên tâm, về sau làm việc tin rằng càng thêm thuận lợi, mà bây giờ cần sớm đưa Thụy Ca đi nhập học.

Nghĩ tới những chuyện này Nhược Vi liền không kiềm được vui vẻ.

Sau bao nhiêu cố gắng như thế, bây giờ Nhược Vi mới có thể bất chấp tất cả mà đi về phía trước, không có ai có thể ngáng chânnàng nữa, cuộc sống như thế mới là cái Nhược Vi cần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.