Tóm tắt:
Lam Kỳ Duyên là một con người lười. Lười đến nhớt thây. Cả nhày chỉ muốn tìm trò đi trêu chọc người ta. Nhưng lại bảo bọc bên trọng lớp vỏ ngon hiền trước mặt thâỳ cô. Cha mẹ yêu thương, còn có thằng em trai như dùi với mỏ. Nhưng xa nó cô lại buồn.
Cuộc sống mãi như thế, yên ấm, hạnh phúc. Ai ngờ đâu khi bắt đầu sắp trở thành trạch lão, khi đi làm về lại bị xe tông khí mất lái.
Xui xẻo làm sao lại xuyên qua cái nữ phụ, à nhầm vai quần chúng thích trèo cao trong truyện. Thế là lên sàn diễn được hai bà chương gì đó thì rơi một cách tự do.
Bây giờ cô mới biết tác hại cố nén cơn buồn ăn thịt con bạn mà xuyên trọng sự uất ức khi bà lão kia không cho cô một vài phụ đàng hoàn khi cướp tên cô cho nhân vật cô ta.
Xuyên qua thì xuyên rồi. Ăn no, ngủ kĩ, xem kịch. Các người cứ đấu, ai thắng có soái ca. Còn Kỳ Duyên cô...
Hắc hắc... ngắm body của đám bê con cũng được rồi. Người ta xuyên qua đổi tính cách đúng không, nhưng đám nam ảnh cứ bám riết đúng hông? Ê vậy ta dại gì nhún vào. Cứ như thường lệ, gặp bọn chúng theo đuổi tới trầy da tróc thịt là đc rồi.
Bình luận truyện