Giờ nó đã có số dt của nhỏ Thy...chỉ là số, ko lưu bằng cái tên nào cả... vì nó không biết trong lòng nó địa vị nào dành cho nhỏ lên nó chỉ lưu số không có tên......Nhìn thái độ của nhỏ nó đoán chắc đã ghen rồi...Nhưng nó rất đáng ghét ở chỗ là dù nó có làm sai cái gì hay không thì nó chẳng bao giờ xin lỗi hay giải thích cả.Giờ cũng vậy, nó chẳng nt, chẳng đuổi theo....mà quay trở vào quán làm việctiếp...Kết thúc ngày với 2 cái áo mới trên tay mang về phòng...mõi mệt, cũng nằm suy nghĩ một tí về nhỏ,nó thì đã biết ai tặng nó quần áo rồi,con nhỏ đáng ghét này lại định giở trò mèo gì đây,mà sao con bé lại biết chỗ nó làm nhỉ...chết tiệt...nó biết tính nhỏ,con bé mà biết chỗ nó làm là lại quậy nhặng lên à xem...Mà không biết con ranh này có bép xép với mẹ chuyện nó đi làm không,chắc không rồi,mẹ nó mà biết thì giờ này đã làm ầm lên rồi,còn để nó bình yên thế này sao.Nằm suy nghĩ vẩn vơ 1 lúc thì nó đã chìm sâu vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Sáng...tiếng điện thoại báo thức reo vang...nó tỉnh dậy đi ramở cửa cho thoáng nhà...Hôm nay ko phải đi học sáng có lẽ sẽ chạy qua quán chơi. Vừa mở cửa nó suýt té ngửa vì một người đang ngồi trước hành lang phòng nó. Là nhỏ Thy...cái mặt chù ụ...liếc nó một cái rùi đi thẳng vào phòng ngồi im chả nói gì.Nó suýt phì cười, nào giờ toàn nhìn thấy cái mặt lạnh lùng bất cần của nhỏ chứ chưa từng thấy cái mặt giận này hết, nhìn dễ thương thiệt. Nó chẳng nói gì, đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân...Xong xuôi đi ra ngồi xuống kế nhỏ để ngắm người đẹp. Cái mặt quạu xụ xuống...vậy mà vẫn đẹp, vẫn dễ thương làm nó nhìn mãi hok chán...chắc hết chịu nổi với thái độ của nó...nhỏ quay qua đánh liên tục vào ngực nó (sáng sớm đã bạo lực gia đình rồi)...đánh kiểu gì cứ như đang đánh bóp cho nó.
.Nó cười nắm lấy tay nhỏ- Hả giận chưa cô nương- Ko thèmNó cười đi rót ly nước đưa cho nhỏ....ực một hơi hết ly nướcnhỏ gắt- Thay đồ đi ăn sáng- Rồi tuân lệnhNó đi thay quần áo, tính lấy cái áo hôm qua mặc vào...mà ko ổn mặc lúc này chắc nhỏ bay vào xé xác nó luôn ko chừng...Ăn sáng xong..tự nhiên nhỏ bắt nó chở đi vòng vòng cuối cùng dừng lại ở một cái shop quần áo...Vào trong,nhìn quần áo thì nó nhận xét cái shop này cũng không tệ,tuy rằng không cập nhật model hàng tuần nhưng nói chung vẫn không lỗi model tháng.Nhỏ bắt nó ướm thử hết cái áo này đến cáo áo khác...ướm đã bắt nó mặc thử vào...hành xác đi ra đi vào cái phòng thay đồ cả tiếng đồng hồ nhỏ cũng chọn dc 4-5 cái áo gì đó...Lại chạy vòng vòng, lại ghé shop, lần này là thử quần..cả chục cái quần thay rat hay vào cuối cùng chọn dc 2 cái...lậy hồn,quần áo một đống trong tủ chứ có thiếu đâu mà hôm nay lại đi vác mấy cái của nợ này về..tiếp tục công việc trong im lặng và giữ cái mặt lạnh lùng đặc trưng của mình..nhỏ lựa dc thêm 1 cái thắt lưng, 1 cái nón và 1 đôi giày nửa rồi mới chịu cho nó chạy xe về nhà...hix về đến nhà rã rời chân tay...mệt hơn làm phục vụ cả ngày trời luôn. Vậy mà còn ko chịu tha cho nó...- Đứng dậy lấy mấy đồ hùi nảy ra thử đi- Chi nửa...muốn giết người hả...đứng hết nổi rùiNó nằm hả họng thờ phì phì....Chắc cái dáng vẻ mệt mõi của nó vui lắm nên nhỏ bật cười khúc khích- Thui ráng đứng dậy mặc đồ vào thử em coi- Mặc chi hoài...mệt chết lun nè- Ngta mua đồ mới à than thở hoài...dậy điiiiiiiSax thì ra cô nương nhà tui đang cố gắng thể hiện cái sự ghen bằng cách mua nhiều quần áo hơn "cái người" tặng áo cho nó hôm qua..bó tay...vậy cũng nghĩ ra được nửa,con gái khó hiểu thiệt...Hà hà vậy là khỏe....nhìn mặt chắc hết giận nó rùi thì phải...nó nằm lăn dài ra nhắm mắt....mệt quá ai làm gì làm ngủ 1 giấc rồi tính. Còn nhỏ thì hổng chịu ngủ, ngồi lấy quần áo ra ngắm nghía, rồi tự cười một mình...y chan tự kỷ luôn...ngắm nghía đã cũng chịu nằm xuống chui vào ngực nó- Trời nóng mún chết còn rúc rúc dzô chi nửa- Kệ..cho chếtNó lắc đầu nằm im...cuối cùng hơi thở của cả 2 đứa cũng đều đều.. Kết thúc một ngàygiận đầu tiên của nhỏ kể từ khi quen nó.
Tỉnh dậy bởi sự đụng chạm bên cạnh, mở mắt ra, nó nghe tiếng nhỏ hát la la la gì đó kế bên...ơ điên thiệt, tự nhiên ngủ dậy cái nằm hát một mình...Kệ nhỏ, bụng đói cồn cào, nó đi vào wc rửa mặt cho tỉnh táo rùi khều nhỏ- Nè! Đi ăn..nằm hát có no hok- Xì...chờ chútNhỏ ngồi dậy sửa lại quần áo, vuốt vuốt lại tóc rùi đứng dậy đi rửa mặt...con gái đúng là chúa thời tiết...tự giận rồi tự vui ngay.
.Mỗi ngày qua đi, nó và nhỏ càng ngày càng xích lại gần nhau hay nói chính xác hơn là nó đã chủ động để đón nhận tình cảm từ nhỏ vì từ lâu nó biết nhỏ đâu còn khoảng cách nào với nó đâu. Nhỏ thy xuất hiện ngày càng nhiều hơn trong cuộc sống của nó, mỗi ngày quan tâm nhiều hơn, mỗingày băng giá từ cả 2 tan chảy nhiều hơn..Nó đã cười nhiều hơn, nó nhiều hơn với nhỏ và tất nhiên nhìn về nhỏ nhiều hơn. Khi 2 người thực sự hướng về nhau thì mọi thứ đều tốt đẹp, cứ như một giấc mơ..ngọt ngào đầy niềm vui.....2 ngày nửa là hội diễn vân nghệ 20-11..nó đã bị bất ngờ bắt vào đội văn nghệ của lớp chỉ vì 1 phút lơ đãng ngồi hát vu vơ trên cửa sổ lớp. Cái tên ôn vật nào nằm trong nhóm hát tự nhiên chạy trốn về quê có chuyện gấp, vậy là lớp nó lợi dụng tiếng nói của cô để ép nó đứng thay vào vị trí của thằng đó để biểu diễn tại vòng chung kết đêm diễn 20-11.Cay thật....Bây giờ nó chỉ muốn như hồi cấp 3,nó không thích cái gì thì kể cả hiệu trưởng cũng "miễn bàn" nhé,nhưng giờ khác xưa rồi,thành ra nó đành nhắm mắt buông tay nghe lời cô.
Thật ra không phải là nó không biết hát,mà là nó chưa hát trước chỗ đông người bao giờ.Giọng nó thì cũng khá ấm(theo như nhận xét của mẹ và em gái nó),không giống như tính cách "lạnh" bề ngoài của nó.