Tiểu Thư Nhà Ta Trọng Sinh

Chương 8



Chương 8 : Không Gian Hạch Đào

Hả, vì cái gì mà dám khẳng định nó là cây hạch đào sao? Ha ha, bởi vì trên cái cây kia đang trổ ra một quả hạch đào nho nhỏ tươi ngon mọng nước lớn cỡ bằng bàn tay nha~

Tuy rằng quả hạch đào không được lớn cho lắm, thế nhưng nó lại phấn nộn nộn, hương thơm ngào ngạt, thoạt nhìn phá lệ mê người.

Tố Nhã vươn tay sờ sờ quả hạch đào nhỏ bé kia, dường như quả hạch đào thật sự hiểu được suy nghĩ của cô, lập tức ngoan ngoãn tách khỏi nhành cây, rơi vào lòng bàn tay của Tố Nhã.

Quả hạch đào phủ kín linh khí, Tố Nhã kiểm tra hàng, đây tuyệt đối chính là tiên phẩm a!

Cho dù cô chưa có trải qua mười năm mạt thế kia, nhưng thỉnh thoảng để điều tiết sinh hoạt vẫn là sẽ có đọc một ít tiểu thuyết, chẳng hạn như, đây là một không gian, lại chẳng hạn như toàn thân quả hạch đào này có tản ra linh khí.


Có không gian, cô có thể thu thập càng nhiều vật tư hơn rồi, có thể trốn vào lúc không có chỗ để, nấp vào đó tị nạn, không thể nghi ngờ rằng tính mạng của mình đã được bảo đảm thêm một tầng nữa.

Không đợi Tố Nhã kịp cười ngây ngô xong, bỗng nhiên đầu choáng lên, mở mắt ra lần nữa, cô liền xuất hiện trong cái WC chật hẹp kia, trên tay, vẫn còn cầm quả hạch đào cô vừa mới hái xuống, nhưng kéo theo sau nó, là từng đợt cảm giác mệt mỏi khiến người khác muốn ngất đi.

Tố Nhã không khỏi cảm thán một tiếng, quả nhiên tùy thân không gian và vân vân, cũng không phải dễ khống chế như vậy, nếu như tinh thần lực không đủ cường đại, mượn nó để trốn tang thi và vân vân, căn bản là uổng công mà thôi.

Lỡ như tinh thần lực chưa đủ mạnh, thoáng cái cô liền rơi ra ngoài, ai biết chuyện kế tiếp thứ gì nghênh đón cô? có thể nào sẽ là một móng vuốt của tang thi huynh đệ hay không a?


Đầu năm nay, có một vật gian lận cũng không tiện lăn lộn a, bất quá cứ như vậy, dường như cô lại tăng thêm một phần khả năng có thể gia nhập vào tiểu đội của tỷ tỷ rồi.

Tố Nhã rất rõ ràng, với cái loại hùng phong vương giả này của tỷ tỷ, tuyệt đội cánh cửa để tiến vào chức vị đội viên kia là rất cao.

Về phần quả hạch đào này... Tố Nhã cẩn thận nhìn nhìn, lại sờ sờ vào cái bụng xẹp lép, từ lúc tỉnh lại tới nay cô chưa hề ăn cái gì cả, nếu không thì, hiện tại liền ăn nó luôn đi?

Quyết định của cô rất chuẩn, ít ra thì cô cũng không nghĩ tới chuyện khi nào đói bụng sẽ ăn ở trên đường đi luôn, bằng không, tuyệt đối cô ngay cả chết như thế nào cũng không biết.

Bởi vì cô vừa mới ăn quả hạch đào xong, lập tức cái bụng liền sôi lên ùng ục, vào một giây kế tiếp, Tố Nhã lấy một tốc độ ánh sáng xông về phía bồn cầu, cô có cần phải cảm ơn ông trời không đây? vì nhờ cô núp trong WC, mà không phải là ở một nơi nào khác?


Kéo quần từ dưới phần chân mềm nhũn lên đến bụng, Tố Nhã mới khổ sở bò ra khỏi bồn cầu, một mùi hương tanh tưởi tràn ngập cả cái phòng vệ sinh, cũng không biết là đã xả ra cái gì, đen thùi lùi hệt như nước bùn, mà mùi tanh tưởi chính là bắt nguồn từ cái đống bùn kia.

Đờ mờ!!

Chẳng lẽ đây chính là tẩy tủy ô cấu (hiểu nôm na là thải hết chất dơ cặn bã trong người ra ấy...) trong truyền thuyết? Đờ mờ, người ta đều là trực tiếp thoát ra từ lỗ chân lông, nhưng cô đây là xả ra bằng cái đường nào đây hả?

Rửa sạch! rửa sạch, cái này cũng quá nhiệm màu đi!

Cùng lúc đó, cô cảm giác được hình như đại não của mình sinh ra một loại ý thức.

Một loại tiên quyết tên là "Quy Nguyên Quyết", xuất hiện trong ý thức của cô.

Trịnh Tố Nhã có chút kích động, vốn dĩ cô cho rằng mình là một vật hy sinh cấp thấp nhất với dị năng sức mạnh, mặc kệ có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì sợ rằng cả đời này đều không thể thăng tiến lên một cấp bậc nào khác nữa.
Thế nhưng sơn trọng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn, có cái quyết pháp này, chẳng phải là cô liền có thể tu luyện tiên pháp, một ngày nào đó đắc đạo thành tiên hay sao?

Trong lòng mỗi một con người sẽ đều có một giấc mộng trở thành phi nhân loại, các diễn viên chính như bọn họ sẽ tu tiên đắc đạo, nam sủng thành đàn... Khụ, nói chung là trở thành người tu chân có thiên phú dị năng.

Trịnh Tố Nhã thận trọng ngồi xuống, nhắm mắt lại, tinh tế cảm ngộ, nó cứ như một quyển trục, dần dần tập trung tinh thần lực, từng chút từng chút chậm rãi hiện ra trong đầu cô.

Nhìn vào nội dung bên trong, rốt cuộc cô cũng hiểu rõ không gian này là cái gì.

Thì ra cái quả hạch đào kia, chính là một quả tiên căn do tiên nhân thời xưa lưu lại, bên trong có không gian, có tiên pháp, nhưng điều kiện mở ra lại đặc biệt hà khắc, nhất định phải là một tử thi có khí âm hàn cùng thân thể với lục phủ ngũ tạng có khí tiên sống, chia ra sau khi bị cảm nhiễm, mới có thể nhận chủ thành công.
Bất quá hiện tại cũng không có ai nhớ tới mấy cái vụ này nữa, cho nên nó cũng chỉ được sử dụng như một tấm bùa hộ thân mà thôi.

Ở đời trước, bởi vì tai nạn xe cộ mà Tạ Tử Diệp phải nằm chờ trong nhà xác một tháng, cây hạch đào hút đủ khí âm thi, sau đó, lúc Tạ Tử Diệp chết đi, trong lúc vô tình quả hạch đào bị y nuốt chửng vào, nhiễm máu tươi của lục phủ ngũ tạng, lúc này mới mở ra không gian bên trong.

Cũng không biết có phải do chạy lầm đường không, mà linh hồn của Tạ Tử Diệp không có trở về, cũng không biết tại sao mà Trịnh Tố Nhã lại trọng sinh vào thân thể này, còn tiện thể tiếp nhận ký ức trong mười năm mạt thế của Tạ Tử Diệp luôn .

Bất quá may mà nhờ vậy, Tố Nhã mới nhặt được món lời, không tốn công đã chiếm được một cái thân thể, còn cưỡm luôn cả cơ hội trọng sinh của con người ta.
Về phần đến tột cùng vì lí do gì... Trịnh Tố Nhã lắc đầu, tỏ vẻ buông tha cái vấn đề vô pháp tìm câu trả lời này.

Dù sao thì còn sống là tốt rồi, quản cô trọng sinh hay cướp nhà, quản chính chủ người ta chạy tới nơi nào làm gì nha~

Thế nhưng Tố Nhã lại mơ hồ cảm giác được, trong chuyện này, dường như còn đang cất dấu một bí mật nào đó, mà thôi kệ đi, cái gì khó quá thì cho qua~

Về phần Quy Nguyên Quyết, là một loại tiên pháp tiên quyết không có thuộc tính, lúc tu luyện sẽ thăng cấp tinh thần lực của người đó trên diện rộng.

Mỗi lần Trịnh Tố Nhã luyện Quy Nguyên Quyết lên một tầng, có thể tiêu trừ một tầng cấm chế trong ý thức, về phần sau khi tiêu trừ cấm chế sẽ thu được cái gì, thì cô lại không biết được.

Đương nhiên, lúc đầu, Trịnh Tố Nhã quyết định trước mắt sẽ làm giống như trong tiểu thuyết tu chân có viết, thử thử linh căn.
Trước không có cảm nhận được, hiện tại sau khi trong đầu xuất hiện Quy Nguyên Quyết, dường như bản thân mang theo một tia tiên khí, chỉ cần cô dụng tâm cảm nhận, rất nhanh liền có thể cảm giác được mình gần gũi với nguyên tố nào nhất.

_____

Ngày 26/02/2019 [T3][21:34]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.