- Hắn đúng là đồ chết tiệt mà!!! Mặt mũ coi cũng được lắm không ngờ tính cách lại tệ lậu vậy!!!
Kiều Liên lầm bầm!
- Không được!!! Mình không thể chấp nhận cuộc hôn nhân này! Phải nóivới cha mẹ mới được! Kiều Liên hạ quyết tâm! Lần đầu tiên trong đời cô phản đối sự sắp đặt của họ.
Đang đi trên đường thì Kiều Liên chợt thấy sự lạ xảy ra. Mọi người túa đi chạy trốn. Người nào cũng có vẻ hốt hoảng.
Chẳng bao lâu sau, cô cũng biết nguyên nhân!
Một đám thanh niên khoảng 30 hay 40 tên gì đó đang đuổi đánh một người. Đám kia nhìn qua cũng toàn gương mặt nổi trội.
Thôi thì tóc xanh, tóc đỏ, đầu đinh rồi đầu bờm ngựa! Vài tên cònđược điểm xuyết bằng mấy vết sẹo ngang dọc. Trông qua cũng biết là dângiang hồ...
Nạn nhân của chúng là một anh chàng rất đẹp trai!!!
- Quái thật!!! Làm sao mà hôm nay mình gặp lắm tên đẹp trai thế nhỉ??? Kiều Liên nghĩ thầm!
Đường đã vắng tanh vắng ngắt. Ai dại gì ở lại hứng tai bay vạ gió cơ chứ?
Chỉ có Kiều Liên không biết có phải do máu anh hùng nổi lên không mà đứng lại ngó chơi!
Trận hỗn chiến xảy ra! Công nhận cái tên đẹp trai kia cũng giỏi võ thật! Một mình hắn xông pha giữa chốn đông người mà không hề núng thế! Ănmột đấm hắn trả lại một đấm! Mà cú đấm của hắn coi thì cũng nặng kí raphết! Tên nào trúng phải cung hoa mắt, chóng mặt. Máu mũi xịt tùm lum, tè le...đè người là chính! 1 thằng gục lại có thằng khác xông vào! Cứ thế tên đẹp trai dần kiệt sức. Hắn ăn đòn liên tục. Đang lâm vàothế bí đột nhiên hắn nhìn thấy Kiều Liên của chúng ta đang đứng lớ xớ ởgóc đường. Hắn chợt nảy ra một ý nghĩ không được quân tử cho lắm!!!
Tống cho 2 thằng đang nhào tới vài cú đá nảy lửa, hắn lao vùn vụt tới chỗ Kiều Liên!
Vị tiểu thư của chúng ta đang xem phim hành động thì thấy tên đẹp traixông thẳng tới chỗ mình! Kiều Liên ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì 1con dao nhọn hoắt đã kề sát cổ! Giọng tên đẹp trai tỉnh rụi:
- Lùi lại ngay!!! Bọn mày tới gần... tao sẽ thịt con bé này!!!
Bọn kia ngớ ra trong giây lát rồi phá lên cười hô hố!
Thằng cầm đầu chế giễu:
- Mắc gì tụi tao phải nghe lời mày chứ??? Mày muốn đâm muốn chém con bé đó thì cứ việc! Nó có phải người nhà tao đâu!!!
Một thằng tóc dựng đứng như bàn chải chêm vô:
- Mày suy nghĩ kĩ rồi hãy làm! Tội cố sát chỉ bóc lịch khoảng hơn chục năm thôi!!!
Tên đẹp trai thấy ngón đòn đe dọa của mình không ăn thua thầm lo sợ! Nhưng túng thế phải tùng quyền! Hắn lạnh giọng:
- Đừng tưởng tao hù chơi!!! Tuyên Vỹ này đã nói được là làm được! Lùi ra ngay!!!
Con dao miết lên cổ Kiều Liên nghe lành lạnh!
Âm khí tỏa ra từ con dao khiến Kiều Liên muốn ngất xỉu! Chả lẽ đời côlại kết thúc lãng xẹt vậy sao??? Kiều liên thầm hối hận! Nếu biết chết sớm thế này cô sẽ không ngần ngại cho tên Minh Quân một trận! Sẽ thửcảm giác trốn học và đánh lộn là như thế nào??? Cũng không đóng đinhvào những bộ đầm kiểu cách mà chơi áo phông, quần híp hốp thử xem...
Muộn còn hơn không! Kiều Liên giở ngay bài Mỹ Nhân Sa Lệ! Đôi mắt bồcâu nhìn thẳng vào đám giang hồ chớp chớp! Những giọt nước mắt longlanh thi nhau tuôn rơi!
Từ cổ chí kim, anh hùng mấy khi qua được ải mỹ nhân! Huống chi Kiều Liên lại là một cô gái đẹp hiếm có trên đời!!!
Bài quyền Mỹ Nhân Sa Lệ ngay lập tức có hiệu quả. Mấy tên giang hồ lúng túng. Cô gái đó đẹp thế chết đi kể cũng hơi tiếc! Thôi thì tha chotên Tuyên Vỹ một lần đặng lấy tiếng anh hùng hảo hán...
Cả bọn đành hậm hực nhìn Tuyên Vỹ lôi Kiều Liên đi! Con dao vẫn gắn hờ ở cổ cô nhằm đề phòng bọn kia giở quẻ...
Rẽ vào một góc đường khác hắn liền buông Kiều Liên ra thở phào!
Vừa đi được mấy bước thì cái giọng oanh vàng thánh thót của Kiều Liên liền vặn volume tới mức cao nhất:
- Cứu tôi với!!! Cướp!!!! Cướp có vũ khí!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Rồi cô chỉ thẳng vào Tuyên Vỹ la hét không ngừng!!
Những người dân quanh đó thấy một tên con trai đang cầm trên tay con dao vung vẩy, lại thấy thái độ hoảng hốt của Kiều Liên lập tức trổ tài bắt cướp!!!
Có lợi thế về lực lượng, khoảng hơn chục người vớ lấy những vũ khí gầnnhất xông lên. Thôi thì chai bia, gậy gộc thậm chí cả hoa quả tươicũng được trưng dụng!
Tuyên Vỹ ngớ ra. Chỉ đến khi một bà bán thịt lợn cầm con dao phay... tham chiến! Trí khôn của hắn mới ngọ ngoạy!
Ù té quyền được phát huy hết công lực...
Đoàn người rầm rập đuổi theo!!!
Tiểu thư của nhà họ Hạ nhìn theo cười khẩy:
- Anh chàng đẹp trai!!! Chúc may mắn nhé!!! Đừng trách đây độc ác! Lấy máu trả máu, lấy răng trả răng thôi!!!
Kiều Liên vẫy tắc xi. Cô quyết định đi thẳng tới phố Quảng Diệp! Cần phải thay ngay bộ đầm vướng víu này ra!
Kể từ hôm nay Hạ Kiều Liên cũ đã chết! Một Hạ Kiều Liên mới sẽ ra đời!!!
Cũng không ai hay biết một thiên hạ đệ nhất chuyên gây rắc rối đã xuất hiện...
Lại nói về phần Tuyên Vỹ! Hắn vốn là sinh viên năm cuối ĐH Bách Khoa.Bốn đời làm... xã hội đen. Đến đời Tuyên Vỹ hắn không muốn tiếp bướccha ông chỉ dùng bạo lực. Mà muốn dùng tri thức cải tổ Bạch Gia!!!
Bạch Tuyên Vỹ là tên của hắn!!!
Tuyên Vỹ có một vẻ đẹp hao hao các diễn viên Đài Loan nổi tiếng!
Vẻ lạnh lùng của Chun! Nét baby của Aron! Cộng thêm chút nghịch ngợm của Jiro! Tất cả làm nên một Bạch Tuyên Vỹ!!!
Được trời hậu đãi như thế nhưng đi kèm với vẻ đẹp chết người ấy lại là 1 bản tính vô lại, gian xảo! Hắn thay bồ như thay áo! Cặp liền lúc với 3 cô! Nhờ tài dẻo mỏ, giỏi nịnh hót hắn luôn được các em tha thứ!!!
Ai bảo hắn đẹp trai quá mà!!!
Vẫn chưa hết!!! Tuyên Vỹ còn được nâng cấp thêm bởi tính quậy phá, ưachọc gậy bánh xe! Những phe phái không thuộc Bạch gia đến là khổ vớihắn...
Đi đêm lắm có ngày gặp ma!!! Tuyên Vỹ bị băng Cool Kute bắt được quảtang hắn đang trêu ghẹo bồ của tên đại ca! Nên mới có cái cảnh rượtđuổi như vừa rồi!!!
Vốn không yếu đuối trước nữ nhân, hắn thản nhiên kề dao vào cổ ngườiđẹp hăm dọa! So ra cái bọn đầu trâu mặt ngựa kia lại còn lẫm liệt chính khí hơn hẳn!!!
Tưởng đã thoát khỏi bọn Cool Kute, hắn vô tư bỏ đi. Không thèm an ủinạn nhân lấy 1 câu. Ngờ đâu gặp phải kẻ cao tay, cô gái phục thù bằng 1 tràng kêu cứu!!!
Dân tình thấy hắn mặt mũi sáng sủa mà tay lăm lăm hung khí. Lại gặp tài đóng kịch tài tình của Kiều Liên liền chụp mũ ăn cướp cho Tuyên Vỹ!Sau đó lại một màn truy bắt tiếp tục!!!
Thế mới biết đẹp trai không phải là tất cả! Thời buổi này chỉ trôngnhằm vào cái mặt bảnh bao cũng không nên cơm cháo gì! Cần phải biết mưu mô, thủ đoạn đi kèm...