-chào con gái..sao rồi..3 tháng tự do
có thíc hông?
-thích ạz..hi
-con đừng tưởng pa k biết gì..kon giả nam sjh
vào học ở BLUESTART..chẳng wa là pa thấy con tự do 3 tháng nên mắt nhắm mắt mở
cho wa..h hết thời hạn,đến lúc con thực hiện lời hứa với pa rùi đó.
-hiii oki
kon sẳn sàng..pa nói đi
-pa muốn con đính hôn và dọn đến căn biệt thự pa mua
cho 2 đứa ở gần trường BLUEDTART để cùng sống và cùng đi học sẵn tiện tìm hỉu
nhau.
-oh my god!!pa à..con mới 16t..đính hôn..có phải hơi sớm?
-con định
nuốt lời s? 3 tháng tự do pa cũng cho con rồi
-nhưng ng con lấy con k hề biết
mặt..lỡ như đối xử k tốt với con thì s?
-k thể nào..ngta là con nhà Nho
giáo..học thức đàng hoàng,k thể đối xử k tốt vs con,đây là ng ck lí tưởng đó
con àz..
-nhưng mà pa..
-thui…pa quyết định rồi,mà con cũng hứa rồi,con tự
nguyện đó thôi
-Mami.
-mẹ k giúp kon đc đâu con gái yêu à..chuẩn bị mai
gặp mặt đi con..
nó giận dỗi bỏ lên p’,rõ ràng là 2 ng họ thông đồng lừa
nó,nó lại tình nguyện chui vào cái bẫy mà họ rắp tâm dàn dựng,từ việc bảo nó về
nước,cho nó tự do 3 tháng đến cuối cùng là ép nó đính hôn…nó..như 1 con ngốc
vậy..nhưng biết làm sao bây h?
t.iu,đính hôn?
tình cảm ư? chẳng phải nó
từng bị tổn thương sao?>
-Shin à!!có phải thời gian sắp tới cậu lại đeo
đẵng theo tớ..làm tỗn thương tớ 1 lần nửa?
nó lại hồi tưởng vệ quá
khứ
LosAngGiaLet…Shin đã đi..bỏ lại nó đối mặt với khoảng thời gian dài đằng
đẵng..
nó khóc
đêm nào cũng khóc..nó nằm mơ..cứ nghĩ về Shin rồi gọi shin
trong tiếng nấc nghẹn ngào..
rất khó để nó qên đi chốn t.gian ỡ bên
shin
về VN là 1 trốn tranh,nay pame nó lại khơi dậy nỗi đau của nó 1 lần
nữa
nhật kí Bony
“shin à..nới đó..cậu có hp k?
từng tháng từng ngày kể
từ lúc cậu đi,dài như 1 năm vậy..nhưng tớ vẩn phải sống,vẫn phải đối
mặt..
cậu có nhớ con heo đất Ichi k? kể từ lúc cậu bỏ nó,ngày nào nó cũng
phải ăn nhưng mảnh giấy của tớ nhét..tớ đặt tên là Ichi ăn nổi buồn..tớ đã
bôi đầy nước mắt của mình lên blog cá nhân…
mà thui..chắc cậu k pít đâu..cậu
sao biết đc?khi ng cậu cần..đâu phải là tớ..
k phải là tơ..và mãi chẳng phải
là tớ..nhưng tớ vẫn nhớ cậu..nhớ nhìu lắm..
tấm chăn hp,nhỏ bé lắm..sao có
thể đắp đc 3 người..và tớ sẽ là đc nằm bên lề tấm chăn ây,gió rét,tớ nhìn cậu
đắp với ngta..lạnh buốt giá…ok tớ chịu..vì với tớ..nhìn thấy cậu..tớ đã đủ ấm để
sống tiếp rồi..nhưng h đây cả cơ hội nhìn thấy cậu cũng k còn nửa..khi nào cậu
sẽ kết hôn?
cậu có nhớ đến tớ k?
shin của tớ..giớ cậu đang bên ai? đang
làm gì? nơi này..tớ nhớ cậu lắm..
tớ khóc..tớ tự lau..
tớ đau…tớ tự
chịu
gục ngã…cậu sẽ k bao giờ đỡ tớ đứng zậy 1 lần nữa?..đúng k
shin?
Bony…mãi nhớ cậu…ng ktrai Bony yêu…”
nó viết đầy nước mắt vào nhật
kí…
nước mắt cứ thế tuôn…hòa quyện đủ 2 vị mặn đắng và cả niềm đau
nữa…
trái tim Bony..đã thực sự đóng băng rồi…
ngày mai..nó sẽ chính thức
đi ra mắt..và chẳng bao lâu nữa..nó sẽ thành zk chưa cưới của ngtaz…nổi đau nó
dấu..chẳng ai thấu cả…