- Này, cậu quen nó bao lâu mà bênh nó hơn người tình thế hả? _Vy tiện miệng trêu Minh.
Minh và Nhi thoáng đỏ mặt.
- Mày ăn nói hàm hồ vừa._ Nhi
- Nhi xinh gái bớt giận ạ_ Vy tỏ giọng nịnh hót.
- Trông Vy đẹp lắm_ Khánh ngại ngùng không dám nói nào ngờ nó cứ phun ra. Minh với Nhi thì ngạc nhiên cười.
- Anh có âm mưu gì, lại định trêu tôi phải không?_ Vy tỏ mặt đa nghi, chỉ tay thẳng mặt anh.
- Đâu, hoàn toàn là sự thật._ Chả hiểu sao Khánh chối gấp như sợ điều gì đó.
Cả hội đứng nói chuyện với nhau vui vẻ lắm. Vy thấy ba gọi, đang thì bước qua bên chỗ ba thì bị một cô gái va phải. Kết quả là Vy đang ngồi dưới đất còn cô ta thì đứng đó chân mắt lên nhìn.
- Cô không có mắt à mà đâm vào tôi?_ Cô gái tóc phớt tím mắng.
Từ đâu 2 người vệ sĩ chạy tới đang định cho cái cô kia 1 trận thì Vy ngăn lại. Họ đỡ Vy dậy.
- Cô mới là người đâm vào tôi, làm tôi ngã trước, cô có nhìn lầm không?_ Vy điềm tĩnh, nhè nhàng nói lại.
- Cô là ai mà dám ăn nói như thế với tôi?_ Cô này là người vừa tới không biết gì nên mới tự chui đầu vào rọ như thế.
- Tôi là ai không quan trọng, cả bữa tiệc này hẳn muốn biết cô tên gì đấy?_ Vy vẫn phong thái ung dung nhưng thực chất trong đầu cô nghĩ đây là người ngoài hành tinh mà.
- Tôi là Đinh Huệ Thanh, con gái của công ty thời trang DH sao nào?_ Cô này kênh kiệu.
- Sao nào? cô là con nhà giàu hay là dân đen mà có thể nói ra những lời như thế?_ Vy vừa nói ra câu này thì đã chiếm chọn sự chú ý.
Đang định tát Vy thì chỉ vừa mới vung tay ra đã bị hai vệ sĩ kia ngăn lại.
- Định đánh ai? 2 Người lôi cô ta tới sở cảnh sát, báo tội gây sự, có mưu đồ hành hung, ăn nói hàm hồ._ Vy nói rồi đưa mắt lườm mọi người xung quanh.
Cô tiếp tục tiến tới chỗ ba mình tiếp.
- Sao thế con?_ Ông Dũng lo lắng.
- Không có gì đâu ba, ba gọi con có chuyện gì ạ?_ Khẽ lắng đầu.
- À giới thiếu với con đây là giám đốc Hùng, đây là thư kí của con cô Liên_ Ông nói rồi chỉ vào 2 người một nam, một nữ tầm ngoài 30 tuổi.
- Xin chào_ Vy đưa tay ra bắt.
- Chào cô chủ tôi là Phạm thùy Liên_ Cô Liên trông rất giản dị, mộc mạc, có thể nói là người tốt bụng.
- Tôi là Đinh Mạnh Hùng, chỉ cần cô nói một tiếng việc gì cũng làm được cho cô._ Hùng cười, anh này cũng là người tốt.
- Họ đều đã theo ba từ khi học xong đại học, có gì công việc họ sẽ giúp con._ Ông Dũng xen vào.
- làm phiền 2 người rồi._ Vy khiêm tốn.
- Tôi xin phép nhé_ ông Dũng nói rồi bước đi cùng vy.
Hai bố con cứ thế bước đi, Bố giới thiệu các nhân vật quan trong trong ngành và về các lĩnh vực khác. Cô cũng khôn khéo đáp lại những lời nói từ họ. Không hổ danh họ nghe tiếng cô đã lâu. Thoáng nhìn lên đồng hồ, 10 giờ 30 phút.
- Còn ai không ba?_ Vy hỏi bố.
- Còn._ ông cười nói.
Bước đi theo cha mình và thật ngạc nhiên khi ông dừng trước tụi bạn mình.
- Thiếu gia Hoàng, không biết hôm nay Ông cậu có tới không?_ Sau màn bắt tay bắt chân với Khánh ông Dũng hỏi trước.
- Thật xin lỗi bác, ông cháu không được khỏe nên chỉ có cháu đi thôi._ Câu trả lời từ Khánh.
- Không sao_ Ông nói rồi quay qua nhìn Minh_ Minh công tử hôm nay đi cùng ba hay mẹ tới vậy?_ Vẫn cái giọng vui tươi của ông Dũng.
- Dạ, họ có việc bận ở công ty nên vừa mới về ạ_ Minh ngạc nhiên khi ông biết tên mình.
- Vậy thì chán nhỉ? Đây là con gái ta, chắc Nhi biết rồi._ Ông chỉ vào Vy.
- Hầy.... Họ là bạn cùng lớp của con, ba không cần giới thiệu._ Vy lắc tay ông.
- Nhi xem, lúc nào nó cũng y như con nít, chả bù cho cháu._ Ông Dũng nhìn Nhi cười.
- Ba, cho con với Nhi xin phép đi trước có việc được không?_ Vy thấy khá muộn hỏi.
- Con đi đâu giờ này?_ Ông Dũng ngạc nhiên.
- Ra đường chơi ý mà._ Vy nói cho có.
- Cầm lấy._ Ông không ngại mấy đứa bạn nó mà đưa thẳng vào tay nó khẩu súng ông vừa lấy từ người vệ sĩ đi đằng sau.
- Không cần đâu ba, con có rồi._ Vy đẩy lại.
- Cứ cầm lấy nó không giống những thứ khác, nó không ra tiếng và 6 viên đạn trong này đều được ngâm trong độc của cà độc dược, chỉ cần cái này ngấm vào máu sẽ từ từ chết, con cầm lấy phòng thân._ Ông Dũng giải thích.
Thấy thế Vy cầm nó rồi nhìn ba gật đầu, bước ra ngoài cửa cùng Nhi. Ông Dũng vẻ mặt lo lắng nhìn theo 2 đứa con gái. Khánh và Minh thì đầy ngạc nhiên.
- Sao bác biết cô ý đi đánh nhau mà lại cho đi?_ Minh tò mò.
- Và cả việc bác còn đưa súng nữa?_ Khánh tiếp hỏi.
- Con bé đó nó muốn làm gì thì có cấm cũng không được. Nếu ép nó, nó sẽ hận ta tới chết thôi. Còn vũ khí phải đưa cho nó phòng thân chứ._Ông Dũng ôn tồn nói.
- Hai cháu xin phép về trươc ạ._ Khánh sực nhớ rồi chào ông đi về.
Hai chàng phóng nhanh xe tới đó xem. Còn hai nàng không kịp thời gian thay đồ nên vẫn mặc thế.