Tiểu Thư Sống Lại, Chồng Yêu Cưng Chiều

Chương 35: Chủ động nhận sai



Kiếp trước lúc Hướng Tình chết, Hàn Tử Nghị ở linh đường của Hướng Tình đầu tiên là chửi ầm lên về phía di ảnh Hướng Tình, nói Hướng Tình yếu đuối, nói Hướng Tình bỏ rơi hắn, làm cho hắn mang tiếng hại chết vợ. Sau này, Hàn Tử Nghị cũng nức nở ôm di ảnh Hướng Tình khóc lên.

Sau này ở trên mạng Mục Giai Âm nhìn thấy thông tin về đám tang của Hướng Tình, cho dù hình ảnh rất mơ hồ, nhưng Mục Giai Âm lại cảm nhận được Hàn Tử Nghị thật thương tâm.

Khi đó vài người muốn tách Hàn Tử Nghị với di ảnh Hướng Tình ra, nhưng Hàn Tử Nghị đều không cho.

Sau này, mấy tháng sau, ngẫu nhiên Mục Giai Âm có nghe được người hầu Tả gia nhắc đến Hàn Tử Nghị, nói Hàn Tử Nghị sinh bệnh nặng, người trong nhà tìm rất nhiều nơi để chữa trị, bệnh cũng không giảm, đoán chừng là sắp không sống được nữa rồi.

Lại sau này, bản thân Mục Giai Âm bị đưa vào bệnh viện tâm thần...

Mục Giai Âm nhìn Hướng Tình, một đời trước của cô thanh danh hỏng đến mức người người phỉ nhổ, nhưng Hướng Tình vẫn như trước kiên định đứng bên cạnh cô. Chính cô cũng liên lụy đến thanh danh của Hướng Tình, nghe nói cũng bởi vì việc này mà Hướng Tình còn bị cha mẹ Hàn Tử Nghị ghét bỏ.

Hướng Tình cũng bị cha mẹ mình ra lệnh cưỡng chế không được qua lại cùng cô, nhưng cho dù như vậy, Hướng Tình vẫn như trước thay cô chống đỡ, thay cô giải thích, thay cô che gió che mưa. Này phần ân tình, cô luôn luôn nhớ.

Một giọt nước cũng là ân, vậy thì đem cả biển lớn ra báo đáp, ước nguyện của Hướng Tình là có thể cùng Hàn Tử Nghị yêu thương nhau, như vậy nhất định cô sẽ thành toàn cho Hướng Tình. Không phải chỉ là cải tạo lại một tên cặn bã thôi sao, cô không thay đổi được, còn có Quyền Thiệu Viêm hỗ trợ.

Cô nhìn ra, ba cái tên kia, tính luôn cả Hướng Tình, đều là e sợ đối với Quyền Thiệu Viêm. Cùng lắm thì để cho Quyền Thiệu Viêm đi dụ dỗ đe dọa, cô cũng không tin Hàn Tử Nghị còn dám phản kháng.

Đương nhiên, tốt nhất là khiến Hàn Tử Nghị biết rõ thật ra người hắn thích chính là Hướng Tình, hôn nhân phải lưỡng tình tương duyệt mới hạnh phúc được.

Lưỡng tình tương duyệt? Mục Giai Âm bị suy nghĩ này mà giật mình, trong lòng chua sót, trái tim có chút ê ẩm. Lưỡng tình tương duyệt có lẽ đơn giản, nhưng là thiên trường địa cửu* mới là khó khăn nhất đi.

*Thiên trường địa cửu: Trường tồn cùng trời đất, ý nói là tình yêu lâu dài bền vững dù có cách xa hai trải qua khó khăn gian khổ hai người vẫn nắm tay nhau đến cuối đời.

"Cậu, cậu từ chỗ nào thấy được?" Hướng Tình không chú ý tới biến hóa của Mục Giai Âm, hưng phấn nhảy đến trước mặt Mục Giai Âm, lôi kéo tay cô tha thiết hỏi.

Chính cô cũng chưa cảm thấy Hàn Tử Nghị chỗ nào thích mình.

"Cậu làm tớ sợ đó." Mục Giai Âm lui về phía sau hai bước, lấy tay che ở ngực, ý đồ muốn nói bởi vì Hướng Tình đột nhiên động tác vội vàng mà tim đập nhanh.

"Là trực giác" Mục Giai Âm giải thích. Nhìn biểu hiện bây giờ của Hàn Tử Nghị, Mục Giai Âm quả thật cũng chỉ thấy Hàn Tử Nghị rất chán ghét Hướng Tình. Nhưng biểu hiện kiếp trước của Hàn Tử Nghị mới là nguyên nhân Mục Giai Âm cổ vũ Hướng Tình.

Nghe vậy, Hướng Tình thất vọng bĩu môi: "Tớ còn tưởng rằng cậu thật sự nhìn ra cái gì." Không phải là Mục Giai Âm cố ý an ủi cô chứ.

"Tớ nói là chính xác, trực giác của tớ nhất định chuẩn." Mục Giai Âm cười gõ đầu Hướng Tình nói: "Yên tâm đi, tớ sẽ giúp cậu."

Hướng Tình và Hàn Tử Nghị đều là người lớn nhưng tâm hồn trẻ nhỏ, muốn tác hợp thật ra cũng rất đơn giản.(KK: Gớm có cả sổ tay tán gái mà trẻ con nỗi gì vậy chị. Trẻ TRÂU thì có.)

"Cậu?Cậu cũng chưa yêu bao giờ, cậu làm được không?" Hướng Tình hoài nghi nhìn Mục Giai Âm, ít nhất lúc trung học cô còn cùng học trưởng yêu đương một tháng nha.

Tuy rằng cuối cùng bởi vì học trưởng bắt cá hai tay mới chia tay... Bất quá cô tìm người đánh cho tên học trưởng đó nằm trên giường ba tháng không xuống được, cũng coi như đáng giá. ( KK: Nữ nhân bạo lực.*X*)

Sáu năm kinh nghiệm yêu, cộng thêm hai năm kinh nghiệm hôn nhân, cùng với biết trước tương lai hai năm, có đủ hay không?

Mục Giai Âm cười nhìn Hướng Tình đang đầy bụng hoài nghi nói: "Chờ cậu kết hôn chỉ cần sống thật tốt cảm ơn tớ là được, bây giờ, trước làm phiền Hướng Tình đại tiểu thư giúp tớ đem hoa quả cùng thịt nguội mang ra đi."

Hướng Tình thấy giọng nói Mục Giai Âm như đang nghiến răng nghiến lợi, ngoan ngoãn tiếp nhận đĩa trong tay Mục Giai Âm, không dám nói nữa. Tuy rằng cô cũng chưa làm cái gì... Nhưng mà cô giúp đỡ ăn nha. Giai Âm thật sự là quá nhỏ mọn mà.

Hướng Tình đang muốn đi ra ngoài, cửa phòng bếp lại mở.

Quyền Thiệu Viêm đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt không chút dao động nói: "Hàn Tử Nghị nói hắn muốn ăn hoa quả, anh vào xem thử."

"Làm xong hết rồi." Hướng Tình chỉ chỉ đĩa trên tay. Kỳ quái, Hàn Tử Nghị sai bảo được Quyền thiếu?

Hướng Tình lại quay đầu nhìn Mục Giai Âm, tròng mắt trái phải vòng vo, mới ra vẻ lo lắng nói: "Quyền thiếu, vừa nãy Giai Âm hình như không cẩn thận bị thương ở tay, anh xem đi."

Mục Giai Âm muốn ngất, nói dối cũng làm ơn bày ra bộ dáng nói dối được không?

Ánh mắt lóe lên như vậy, khóe miệng còn lộ vẻ cười ác ý, vừa thấy chính là đùa dai! Hướng Tình đây là khảo nghiệm chỉ số thông minh của cô, hay là khảo nghiệm chỉ số thông minh của Quyền Thiệu Viêm?

Quyền Thiệu Viêm nghiêng người cho Hướng Tình một lối ra, chờ sau khi Hướng Tìn rời khỏi đây, mới đi vào trong phòng bếp.

"Bị thương?" Quyền Thiệu Viêm cầm lấy tay Mục Giai Âm cẩn thận xem xét.

"Không có." Mục Giai Âm có chút xấu hổ rút tay của mình từ trong tay Quyền Thiệu Viêm ra nói: "Là Hướng Tình nói đùa."

"à." Quyền Thiệu Viêm lên tiếng, xoay người đi ra ngoài cửa.

Giờ này chỉ có hai người bọn họ chỗ này, là cơ hội nên giải thích vấn đề kia nha.

Mục Giai Âm kéo nhẹ góc áo Quyền Thiệu Viêm, thanh âm mảnh mai nói: "Quyền Thiệu Viêm, anh còn đang tức giận sao?"

Quyền Thiệu Viêm không quay đầu lại, vẫn đứng nguyên tại chỗ. Nếu Mục Giai Âm vòng đến trước mặt Quyền Thiệu Viêm, nhất định sẽ thấy trên mặt Quyền Thiệu Viêm tràn ngập kinh ngạc.

Quyền Thiệu Viêm vốn là tính toán tới xin lỗi Mục Giai Âm, nhưng lúc Mục Giai Âm rút tay cô trong tay của anh ra ngoài, đột nhiên Quyền Thiệu Viêm lại không có dũng khí.

không nghĩ tới Mục Giai Âm lại chủ động xin lỗi.

Mục Giai Âm chỉ nghĩ Quyền Thiệu Viêm vẫn còn đang tức giận. Dừng bước, nhưng không lên tiếng, Quyền Thiệu Viêm là cho cô cơ hội sao?

Mục Giai Âm cắn chặt răng, dứt khoát ôm lấy Quyền Thiệu Viêm nói: "Anh đừng nóng giận, em không phải cố ý muốn ầm ĩ với anh."

Mục Giai Âm cúi đầu giải thích nói: "Nhưng mà em cùng Đàm Tân Kinh nói chuyện, cũng không thể đi đến nơi ầm ĩ, hơn nữa, bọn em thật sự là không có làm cái gì."

Mục Giai Âm càng nói, trong giọng nói ủy khuất càng lúc càng nhiều.

Tâm Quyền Thiệu Viêm ở lúc Mục Giai Âm ôm anh từ sớm đã hoàn toàn tan chảy, bây giờ lại nghe Mục Giai Âm vừa ủy khuất vừa trình bày, Quyền Thiệu Viêm nơi nào còn lo lắng tức giận. Xoay người, Quyền Thiệu Viêm nhẹ nhàng ôm lấy Mục Giai Âm nói: "Anh không có hoài nghi em với hắn."

Anh tức giận là vì sao Mục Giai Âm không thể để việc này toàn quyền giao cho anh làm? Chẳng lẽ anh không làm tốt bằng Đàm Tân Kinh?

Thành công, Mục Giai Âm thở nhẹ một hơi, tùy ý Quyền Thiệu Viêm ôm. Quả nhiên vẫn là dùng chiêu lạt mềm là tốt nhất, khó trách Hướng Tình theo đuổi tên Hàn Tử Nghị kia nhiều năm như vậy nhưng Hàn Tử Nghị vẫn không thích cô ấy, cô ấy biểu hiện so với Hàn Tử Nghị còn muốn đàn ông hơn, Hàn Tử Nghị lại không đồng tính luyến ái, làm sao có thể thích cô ấy cho được.

Nhưng mà, cô mới không tin Quyền Thiệu Viêm không hoài nghi cô. Liền tính cả Tả Trí Viễn... Hoàn hảo là cô cùng Đàm Tân Kinh một mình ở chung, không phải là cùng Tả Trí Viễn, bằng không chỉ sợ Quyền Thiệu Viêm dù cô có giải thích gì cũng không nghe.

Mục Giai Âm ở trong lòng Quyền Thiệu Viêm một lúc mới rầu rĩ nói: "Anh còn chưa có cho em biết, anh nhìn Mục Giai Nhan làm cái gì?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.