Ly đang mãnh liệt muốn bụp Thiên vài cái, nhưng nghĩ đi nghĩ lại không
muốn đau tay, nên giơ tay lên lại hạ tay xuống, quyết định mặc kệ Thiên, bỏ về phòng.
Ly mới bước được hai bước....
"- Bỏ ra, nếu không muốn chết!" Ly nghiến răng nói, nó đang vô cùng cố
gắng không lăng trì tùng xẻo Thiên, nên mới lựa chọn bỏ đi, Thiên lại
còn giữ nó lại, đúng là hết muốn sống mà.
"- Bạn vẫn chưa nói rõ mà!" Thiên nói.
"- Nói gì?" Ly trừng mắt quát.
"- Chưa nói là đồng ý hay phản đối ý kiến của tôi!" Thiên không tỏ vẻ gì sợ hãi trước thái độ của Ly.
"- Cậu có ý kiến gì?" Ly chẳng hiểu Thiên đang nói cái quái gì nữa.
"- Anh trai Linh không hợp với cậu" Thiên nhắc lại.
"- Sao không hợp? Anh ấy đẹp trai nhà giàu học giỏi tốt tính, dịu dàng
biết quan tâm, là hình mẫu trong mộng lí tưởng, không hợp với tôi chỗ
nào?" Ly tuôn ra một tràng phản bác.
"Hay cậu thấy tôi trèo cao? Nói cho cậu rõ, tôi có trèo cao hay không không liên quan đến cậu".
Từ ngày
phát hiện bản thân là con nuôi, Ly rất nhạy cảm với vấn đề thân phận,
nên thấy Thiên cứ nói vậy, Ly lại nghĩ....
nghĩ vậy Ly thấy lửa giận
bừng bừng.
"- Tôi không nói bạn không xứng với anh ta" Thiên bối rối gãi đầu gãi
tai.
"Mà là....
mà là...
anh ta không xứng với bạn!" Thiên nói, nắm tay
Ly thêm chặt, nhìn thẳng mắt Ly.
Ly nhận ra thái độ khác thường của
Thiên, nó không ngu.
"- Không xứng chỗ nào? Anh ấy không xứng thì ai mới xứng?" Ly hất tay
Thiên ra, khoanh tay trước ngực, vênh mặt nhìn Thiên chằm chằm, cái nhìn như muốn xuyên thấu Thiên.
"- Bạn nói phải yêu người nào mạnh hơn bạn về mọi mặt, anh ta ngoài học
giỏi thì chẳng giỏi gì hết, không đáp ứng được yêu cầu của bạn" Thiên
không hề nao núng, cũng khoanh tay nhìn lại Ly vẻ thách thức.
Ly nhíu
mày, đúng là nó có nói như vậy.
"- Anh Doanh cũng là một người khá hoàn hảo rồi, con người không nên quá xa cầu, tìm kiếm người như vậy không phải dễ dàng.
Với lại yêu ai đó,
vốn không có lí do, khi đã yêu rồi, mấy cái tiêu chuẩn này kia chỉ là
làm cảnh thôi" Ly nhún nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ.
"- Nói vậy là bạn cũng yêu anh ta rồi phải không?" Thiên nhìn Ly với ánh mắt nảy lửa, hai tay nắm chặt.
"- Không liên quan đến cậu" Ly lại quay lại một bộ dáng lạnh nhạt hờ
hững.
Lời nói này đã thêm chọc giận Thiên.
"- Nếu tôi nói có liên quan đến tôi thì sao?" Thiên nghiến răng nghiến
lợi, thốt từng câu từng chữ.
"- Điên" Ly nhíu mi tỏ vẻ bất mãn, nói gỏn lọn một chữ rồi xoay người
định lên phòng.
Thiên lại kéo xoay Ly lại.
"- Tôi rất bình tĩnh, cậu trả lời đi, cậu yêu anh ta sao?" Thiên dồn ép
Ly, hai tay nắm chặt hai vai lắc mạnh Ly.
Ly vô cùng bực mình giãy dụa
nhưng không ăn thua, lại thêm một lần trong đời Ly cảm thấy hận khi mình là con gái.
"- Bỏ ra! Tôi đã nói không liên quan đến cậu" Ly hét lên.
"- Tôi nói có liên quan!" Thiên bình tĩnh đáp lại.
"- Liên quan gì đến cậu?" Ly nheo mắt, mím môi nhìn Thiên.
"- Vì...
tôi..." Thiên hít sâu một hơi "Vì tôi là người phù hợp với cậu
nhất, vì tôi là người đáp ứng hết được tiêu chuẩn của cậu" Thiên nói rõ
ràng rành mạch từng câu từng chữ.
Ly thoáng ngây ngốc một lát, trong
lòng thì gào thét "Chuyện gì thế này? Đây có coi là tỏ tình không? Rốt
cuộc hôm nay là ngày gì vậy trời?".
"- Cậu? Cậu chỉ mạnh hơn tôi thôi! Còn về những mặt khác...." Ly nhếch
môi cười khinh bỉ.
"Cố gắng nhiều nữa"
"- Cậu nghĩ vậy? Vậy cậu thấy tôi thua kém cậu về mặt nào?" Thiên không
hề nổi giận trước thái độ của Ly, Thiên thừa hiểu Ly đang nghĩ gì, nhưng cũng vì vậy mà Thiên càng thấy có lợi cho mình.
"- Học tập!" Ly tươi cười tự tin, nhướn mi nhìn Thiên.
"- Dựa vào cái gì mà cậu nói vậy? Thứ hạng?" Thiên cũng tươi cười lại
với Ly đầy tự tin.
"- Đúng!" Ly đáp.
"- Hạng nhất không phải giỏi nhất " Thiên cười lắc đầu, bĩu môi tỏ vẻ
chê bai ý kiến của Ly.
"- Cậu được hạng 1 rồi hẵng nói vậy" Ly nhếch mép cười khinh rẻ.
"- Nếu tôi được hạng 1, chứng tỏ rằng tôi phù hợp tiêu chuẩn của cậu
chứ?" Thiên cười gian tà.
"- Đến lúc đó hẵng nói tiếp" Ly lại định bỏ đi thì chưa xoay người đã bị Thiên lôi lại.
"- Không được.
Nói rõ rồi hãy đi.
Nếu tôi được hạng 1, cậu làm bạn gái
tôi chứ?"
"- Cậu được hạng 1 cũng chỉ mới là đáp ứng tiêu chuẩn thôi, còn bạn gái? Đợi cậu làm tôi thích cậu đã!" Ly cao ngạo nhìn Thiên.
"- Vậy thì nếu tôi đạt hạng nhất, cậu không được làm bạn gái Tịch Doanh, cái này thì được chứ?" Thiên hỏi.
"- Tốt thôi! Cố gắng nhé!" Ly vỗ vai Thiên rồi đi lên phòng, lần này thì Thiên không cản Ly nữa.
Cậu cũng đi ra khỏi phòng khách, đi tìm đám
bạn.
Thiên không biết, ngay khi Thiên rời đi 1 lát Kiệt cũng mang theo ý định như Thiên đi tìm Ly, nhưng chậm chân hơn Thiên nên Kiệt đành đứng
ngoài, và chứng kiến tất cả....
Huy sau một hồi cãi cọ với Linh cũng chán, không thèm nói nữa.
Lúc này
thì Minh và Tâm đang ngồi một góc trò chuyện, Yến cũng bỏ đi đâu mất.
Huy ngó ngàng hồi lâu, quyết định đi tìm Yến.
Dù sao đó cũng là mục đích của Huy khi đến nhà Ly.
Huy tìm thấy Yến đang nằm ngủ trên xích đu trong vườn nhả Ly.
Huy nhẹ
bước lại gần, ngắm Yến ngủ mỉm cười.
Từ từ vươn tay vuốt sợi tóc mái
đang rủ xuống che mặt Yến.
Sau đó Yến trợn mắt trừng Huy, quát khẽ:
"- Làm gì?"
"- Đánh thức nàng công chúa ngủ trong rừng!" Huy tươi cười vô hại, tay
vẫn vuốt ve tóc Yến, rồi trượt xuống hai gò má.
Yến ngồi bật dây, hất tay Huy ra, quay ra lườm Huy.
Huy vẫn tươi cười
bình thản, nhìn Yến dịu dàng.
"- Xin cậu, chúng ta có thân thiết vậy không? Đừng đến gần tôi nữa, để
tôi yên đi!" Yến bực bội.
Từ sau hôm ở bệnh viện về, 4 người hay sang
nhà Ly, Yến sẽ không có gì phản đối nếu mỗi lần Huy sang lại đeo bám lấy Yến, khiến Yến không thể làm được việc gì, kể cả lấy Huy làm bao cát
luyện võ.
Điều này làm Yến ngày càng bị stress nặng, nếu việc này không
chấm dứt, Yến sợ nó sẽ mau phát điên mất.
"- Thật nhẫn tâm!" Huy giả vờ một bộ dạng bị ức hiếp, hai mắt long lanh, miệng mếu mếu: " Chúng ta đã....
thân thiết thế" Nói đến đây nhìn ngực
Yến, rồi lại nhìn....
mình, mặt bỗng dưng đỏ lên, rất giống đang thẹn
thùng, nếu không biết rõ Huy đang diễn trò, chắc chính Yến cũng lầm
tưởng mình vừa ức hiếp "trai nhà lành", nhưng khổ nỗi là Yến biết rõ.
"- Cậu nói vậy là có ý gì?" Yến nheo hai mắt, nhìn chằm chằm Huy.
"- Cậu biết rõ mà, vườn hoa sau trường..
nhớ chứ?" Huy cúi đầu thì thầm
vào tai Yến đầy thần bí.
Nhớ đến chuyện ngày đó, Yến mặt hồng lên.
Sau đó nó đứng bật dậy khỏi
xích đu, quay ra mặt đối mặt với Huy, hai tay chống eo:
"- Ngày đó là do cậu sàm sỡ tôi trước, tôi chỉ đòi lại công bằng thôi!"
"- Không công bằng! Tôi chỉ chạm phần trên...
còn cậu..." Huy thỏ thẻ
lấp lửng, rồi lại im lặng, vẻ mặt thẹn thùng bẽn lẽn.
Bộ dạng của Huy
làm Yến tức muốn hộc máu "Người cần đỏ mặt thẹn thùng là tôi chứ cha
nội" Yến nghĩ.
"- Cảnh cáo lần cuối, cấm cậu không được nói chuyện này với ai, thứ hai
là đừng có bám theo tôi nữa, đi tìm mấy cô em bé bỏng của cậu ấy, nếu
không đừng trách!" Vừa nói Yến vừa giứ giứ nắm đấm vào mặt Huy, đe dọa
"- Được thôi! Nếu cậu đồng ý làm bạn gái tôi!" Huy tươi cười sáng lạn.
"- Mơ tưởng hão huyền!" Yến bĩu môi.
"- Nếu không nhân dịp mọi người đông đủ, để mọi người đòi công bằng cho
tôi vậy?" Huy cười nháy mắt với Yến.
"- Cậu định nói gì?" Yến thấy Huy đứng dậy, vội vã kéo Huy lại.
"- Nói về chuyện ngày đó" Huy cười tà ác nhìn Yến.
"- Lưu manh bỉ ổi!" Yến nghiến răng, hai tay nắm chặt.
"- Quá khen"
"- Mặt dày vô liêm sỉ" Yến mắng tiếp.
"- Không vấn đề" Huy vẫn cười ra vẻ không việc gì.
"-......"
"- Cậu còn gì muốn nói không? Không còn tôi đi à?" Huy giả bộ quay lưng
bước đi, y như rằng Yến giữ Huy lại.
"- Cậu muốn sao?" Yến hỏi.
"- Cậu làm bạn gái tôi" Huy tươi cười.
"- Không có khả năng" Yến trả lời dứt khoát.
"- Đàm phán thất bại" Huy dứt khoát xoay người bước đi.
Nhưng lần này
Yến không ngăn cản.
Huy hơi ngạc nhiên khi thấy Yến không ngăn cản, quay lại nhìn thấy Yến
đang nhìn mình vẻ đắc ý, khiêu khích.
"Tưởng mình không dám? Làm cô nàng thất vọng rồi!" Huy cười đáp lại Yến, bước nhanh vào nhà.
Lúc này đây thì Yến mới biết Huy làm thật, vội vã đuổi theo.
Huy lại gần chỗ Minh, Tâm, Linh.
Bây giờ có cả Thiên và Kiệt, hô:
"- Mọi người, mình có chuyện muốn......." Huy nói đến đây thì bị Yến bịt mồm.
Yến quay ra cười trừ với cả lũ một cái, rồi lôi xềnh xệch Huy đi
ra chỗ khác.
Huy lại tươi cười rất vui vẻ khi bị Yến lôi đi như cún, cả
bọn nhìn nhau thắc mắc.
Ra đến sau vườn, Yến mới buông Huy ra thở hồng hộc.
"- Đổi điều kiện đi, cậu không thiếu bạn gái!"
"- Mà không ai như cậu!" Huy khoanh tay nhìn Yến cười.
"- Tôi không dịu dàng!" Yến tìm cớ.
"- Không sao! Lâu lâu đổi khẩu vị!" Huy mỉm cười.
"- Tính tình tôi không tốt, hay động thủ hơn là động khẩu!" tiếp tục lấy cớ
"- Tôi tự biết tránh lúc đấy đi là được!"
"- Tôi quá mạnh mẽ, không để cho con trai có cơ hội thể hiện" Nói đến
đây Yến buồn buồn, nhớ lại 1 số truyện.
"- Thì sao? Tôi vốn không cần thể hiện.
Bạn có thể độc lập vậy tôi càng
khỏe, mấy cô nàng ẻo lả õng ẹo ưa dựa dẫm cũng đang khiến tôi phát ớn
đây!" Huy không cho là đúng, phản bác.
"- Quan trọng nhất là tôi không thích bạn" Yến cương quyết.
"- Từ từ sẽ thích.
Bạn chưa biết gì về tôi mà đã từ chối tôi phũ phàng
vậy, thật làm tôi tổn thương, làm nhục danh hiệu play boy của tôi á" Huy nhăn nhó.
"- Rốt cuộc cậu cần một cô bạn gái như tôi để làm gì?" Yến thấy khó
hiểu, chắc chắn không phải vì Huy yêu nó rồi.
"- Từ từ cậu sẽ biết!" Huy nháy mắt.
Yến xụ mặt không vui.
"- Uy! Có hàng đống con gái mong nhận được lời hẹn hò của tôi đấy! Cậu
được làm bạn gái chính thức đầu tiên của tôi mà tỏ thái độ vậy là sao?"
Huy miết môi bất mãn.
"- Bạn gái đầu tiên? Nhảm nhí" Yến cười khẩy.
"- Thật! Tôi chưa ngỏ lời bảo ai làm bạn gái bao giờ! Toàn các cô gái tự sà đến rồi cho là đã thành bạn gái của tôi thôi" Huy cười cợt.
Yến chán nói, thở dài.
"- Không được nói với ai chuyện này! Còn nữa, không được làm gì nếu tôi
không đồng ý.
Còn nữa, tôi không cấm cậu giao du với các cô gái khác,
nên nếu tôi có giao du với con trai thì cậu cũng không được có hành động quá khích gì! Ok thì từ nay tôi là bạn gái cậu trên danh nghĩa!"
"- Cái gì mà bạn gái danh nghĩa? Tôi mất giá không ai để ý hay sao mà
phải cần cậu làm bạn gái danh nghĩa?" Yến càng nói, Huy càng thấy bực
mình dần đều.
"- Cậu hiểu lầm ý tôi rồi.
Tôi nói bạn gái danh nghĩa có nghĩa là cậu
vẫn có thể tự do giao du với các cô gái khác mà không lo tôi sẽ ghen
tuông bóng gió.
Cũng không cần phải quan tâm lo lắng cho tôi, cũng không có trách nhiệm gì với tôi.
Khi nào không cần nữa có thể dứt bỏ mà không cần suy nghĩ gì.
Còn cậu được lợi gì từ một cô bạn gái danh nghĩa hả?
Có thể như khi cậu muốn thoát khỏi sự đeo bám của cô nàng nào đó chẳng
hạn.
Nói chung là chỉ có lợi mà vô hại với cậu" Yến từ từ phân tích.
"- Nói đi nói lại chung quy chỉ là cậu sợ tôi làm gì đó với cậu thôi.
Nói gọn một chữ là cậu sợ tôi!" Huy cười khẩy.
Yến im lặng không nói.
Chưa bao giờ Huy thấy bất lực như lúc này.
"- Thôi được.
Thế cũng được.
Nhưng bất cứ khi nào tôi cần sự có mặt của
cô bạn gái danh nghĩa này, cậu phải có mặt, được chứ?" Huy vừa nói, tay
nâng cằm Yến lên cười quyến rũ.