Tiểu Thư Trọng Sinh - Tổng Tài Sủng Vợ Xin Kiềm Chế

Chương 93: Giăng Bẫy





13/ 08/ 3049
10 phút sau
“ Choang…”
- Chỉ với bây nhiêu phần trăm cổ phần mà muốn hợp tác với Hạ Vũ? Các ngươi coi Hạ Vũ thành cái thứ gì rồi\, cho rằng chỉ cần muốn là có thể hợp tác cùng sao?
Đập mạnh tập văn kiện trên tay xuống bàn, Lệ Thư Vy tiện tay cầm cốc nước trên bàn ném sượt vào Lăng Hạo Hiên, khiến nó suýt chút nữa trúng vào mặt anh ta nhưng lại chỉ sượt qua, va vào cửa kính mà vỡ tan, làm nước thấm ướt tấm thảm trắng mềm mại.
Hoảng hốt trước hành động của Lệ Thư Vy, Lăng Hạo Hiên liền vội vàng đứng dậy mà cầu xin cô, nét mặt vừa sợ hãi vừa lo lắng:
- Lệ Tổng\, xin người hiểu cho.

CS vừa mới thành lập\, cổ phần quả thực không thể nhiều hơn nữa.

Ngôn Tổng\, Lệ Tổng\, xin hai người thương xót\, đầu tư cho CS\, coi như là nể mặt Lăng Gia chúng tôi.
Trước lời nói của Lăng Hạo Hiên, Tống Tử Ngôn nét mặt vẫn không đổi, đứng dậy mà đưa tay choàng lên vai Lệ Thư Vy, ánh mắt dường như khinh thường anh ta:
- Lăng Gia? Lăng Gia lại là cái gì mà đòi Hạ Vũ nể mặt? Lần hợp tác này ta không muốn làm\, ngươi tốt nhất quay về đi\, đừng ở đây làm phiền nữa\, nếu không hỏi tại sao CS lại sụp đổ.

Dứt lời, Tổng Tử Ngôn liền quay lưng bỏ đi, đem theo cả Lệ Thư Vy mà Thủy Thiên Quân cũng theo đó mà đi theo, trước khi đi còn ném một câu sỉ nhục Lăng Hạo Hiên:
- Chỉ với ngươi và Lăng Gia mà muốn đòi hợp tác với Hạ Vũ\, nằm mơ cũng không có đâu.
Nói xong, Thủy Thiên Quân cũng đi theo Tống Tử Ngôn và Lệ Thư Vy luôn, bỏ lại Lăng Hạo Hiên đi phía sau vẫn hết mực van xin, mong cứu vãn được tình hình:
- Ngôn Tổng\, Lệ Tổng\, xin hai người suy nghĩ lại\, xin hãy cho CS chúng tôi một cơ hội.
Ở một bên khác, trong khi lần hợp tác giữa Hạ Vũ và CS đã đổ vỡ thì hai con ruồi theo dõi từ tòa nhà đối diện lúc ấy tuy không nghe ra điều gì nhưng nhìn tình hình vẫn có thể đoán được đại khái, vui vẻ vô cùng mà bàn bạc với nhau:
- Chủ nhân đoán quả nhiên không sai\, Hạ Vũ cao ngạo như thế làm sao chịu hợp tác với một Tập đoàn mới thành lập như CS.

Mà CS cũng quá ngây thơ\, Hạ Vũ chỉ coi trọng lợi ích\, làm sao để ý đến họ chứ.
Trong khi một tên còn đang cảm thán thì tên còn lại liền cười khẩy, điệu cười có chút kinh dị:
- Nhưng cũng nhờ vậy mà chúng ta mới có cơ hội.

Lần này Hạ Vũ lại làm mất một miếng mồi béo bở\, để chúng ta ăn mất rồi.
Nhìn tên đồng bọn cười kinh dị, tên còn lại cũng thấy kinh tởm, liền quay đi mà nói với hắn ta:
- Thôi\, chúng ta mau quay về báo tin cho chủ nhân đi\, lần này chắc chắn sẽ được thưởng lớn.
Trong khi đám người kia tưởng đã vớ được một món lớn thì trong thang máy Tập đoàn Hạ Vũ, nhóm bốn người gồm Tống Tử Ngôn, Lệ Thư Vy, Thủy Thiên Quân và Lăng Hạo Hiên cũng đang vô cùng vui vẻ vì đã hoàn thành xong phần bẫy rập, chỉ đợi con mồi chui vào mà thôi.
- Bọn người ngu ngốc\, quả nhiên dễ bị lừa.
Lật mặt nhanh như lật bánh, Lăng Hạo Hiên giây trước còn làm bộ van nài đáng thương, giây sau đã quay lại dáng vẻ cao lãnh nham hiểm vốn là bản chất thật nấp sau vẻ ngoài phong lưu kia.
Nhớ đến vẫn còn người trong thang máy, Lăng Hạo Hiên phút chốc lại quay về vẻ phong lưu mà làm bộ trêu đùa Lệ Thư Vy:
- Thư Vy\, ban nãy em cũng thật không nương tay.

Ly nước kia ném suýt chút nữa trúng tôi rồi\, nếu hỏng gương mặt đẹp trai này thì sao?
Ánh mắt tán tỉnh người khác của Lăng Hạo Hiên quả thực bỏ không được, khiến Tống Tử Ngôn ngứa mắt, nghiến răng mà hằn giọng:
- Phải\, lần sau nên để tôi ném.


Nếu là tôi\, ly nước đó đảm bảo không lệch hướng\, nhằm thẳng mặt cậu mà ném vào.
Vừa dứt lời, Tống Tử Ngôn liền quay qua nói với Lệ Thư Vy nhưng thực chất là để đe dọa Lăng Hạo Hiên:
- Bảo bối\, lần sau em không cần động tay\, cứ để anh làm là được rồi.

Em còn nương tay quá\, đối với cậu ta phải dùng vũ lực mới có thể khiến cậu ta thấu được.
Câu nói của Tống Tử Ngôn tuyệt nhiên không phải là nói đùa, liền khiến Lăng Hạo Hiên sợ hãi mà từ chối:
- Thôi thôi\, cậu tha cho tôi một mạng đi.

Tôi chỉ nói đùa một cái\, cậu không cần coi là thật đâu.
Bộ dáng sợ hãi của Lăng Hạo Hiên quả thật thú vị, khiến Lệ Thư Vy cứ thế hùa theo mà trêu chọc anh ta:
- Không phải vừa nãy còn nói mạnh tay sao? Không cần khách sáo\, việc gì tôi cũng giúp được\, nếu tôi không thể thì còn có Ngôn đây rồi mà\, anh ấy làm việc gì cũng rất cẩn thận.
Một câu nói nhẹ nhàng, Lệ Thư Vy quả thật đã khiến Lăng Hạo Hiên sợ hãi rồi.

Cặp đôi Lệ Thư Vy và Tống Tử Ngôn hợp tác, quả nhiên không phải dạng vừa, khiến người ngoài cuộc như Thủy Thiên Quân cũng phải đổ mồ hôi hột.
“ Tinh...”

May mắn cho Lăng Hạo Hiên, đang trong lúc lâm vào thế bí thì thang máy cũng đã đến đích, liền dừng lại mà mở cửa thang máy ra.

Nắm lấy cọng rơm cứu mạng, Lăng Hạo Hiên liền cười gượng mà lùi lại, vội vàng chuyển chủ đề:
- Đến… đến nơi rồi.

Còn không mau đi\, chúng ta còn chưa hoàn thành buổi ký hợp đồng này đâu đấy.
Tuy rằng biết chắc rằng Lệ Thư Vy và Tống Tử Ngôn đều chỉ là đang trêu đùa nhưng Lăng Hạo Hiên vẫn có chút sợ hãi.

Cái tính cách và hành động của Lăng Hạo Hiên quả thật khiến Lệ Thư Vy bật cười, đành buông tha cho anh ta, gật đầu khẽ đồng ý:
- Cũng phải\, chúng ta mau đi thôi.

Chúng ta tách nhau ra mà đi\, đúng 10 rưỡi có mặt tại điểm hẹn là được rồi\, đề phòng còn có kẻ theo dõi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.