Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 27: Vương Gia Cuồng Chiến Cần Nằm Giường 15





Ân Ly ngồi suy tính.

[Tỷ tỷ,nữ chính đang lên kế hoạch tấn công đấy!].

"Mi đi đâu từ nãy giờ?"
[Tỷ tỷ,tập trung đi mà.

]
Thật ra,nó đi buôn với hệ thống bên cạnh.

Oa,oa! Tỷ tỷ bên cạnh nói rất ít nha~
Ân Ly thở dài.

Chuyện gì đến cũng phải đến.

*********
Thời gian trôi qua cũng rất nhanh.

Hôm nay là ngày trọng đại của Chiến Cảnh và Nguyệt Hương,được dân chúng nồng nhiệt chúc phúc cho đôi tân nương.

Ở trong phủ thừa tướng náo nhiệt không tả xiết,một màu hỉ khắp phố phường.

Tiêu Dực nhìn Khuynh Nhi đang đứng đợi ở ngoài.


Từ khi anh trở về từ phía nam,được phụ hoàng có ý muốn anh lấy cô công chúa láng giềng này.

Còn về phía Ưu Tư,từ sau khi trở về,anh cứ cảm thấy rất lạ.

Mỗi lần nhìn cô,lại nghĩ đến tâm lưng trắng kia.

Nghĩ đến lúc cô cười.

Nghĩ đến lúc cô nhìn mình.

"Lục vương gia,ta nghĩ người chưa ăn gì,có mang chút điểm tâm tự làm,ngài ăn lót dạ.

Khuynh Nhi đi trước.

"
Tiêu Dực nhìn những chiếc bánh tinh xảo kia,rồi nhìn bóng lưng Khuynh Nhi.

Ưu Tư đi qua,nhìn Tiêu Dực đang nhìn bóng Khuynh Nhi thì cũng im lặng.

Tiêu Dực quay đầu lại,nhìn Ưu Tư cười.

"Cũng là nữ nhân như nhau,mà ta chưa thấy lần nào cô nấu ăn hết.

Thật buồn cười mà.

"
Tiêu Dực nhìn vào khuôn mặt Ưu Tư,nhưng lại chả thấy chuyển biến gì hết.

Ưu Tư nhìn Tiêu Dực rồi cúi đầu xuống,chống tay.

"Ưu Tư không biết làm,là lỗi của chính Ưu Tư đã phụ lòng tin của vương gia.

"
"Ta chỉ đùa thôi, ngươi làm quá rồi.

"
Tiêu Dực cũng không ngờ Ưu Tư lại làm vậy mà tay chân luống cuống hẳn.

May mà Ân Ly lúc ấy đi vào giải vây.

"Lục vương gia,có ngại cho ta mượn Ưu Tư một tí?"
"Ân Ly quận chúa cứ.

.

tự nhiên.


"
Tiêu Dực quay người,cho Ân Ly đi cùng với Ưu Tư.

"Ân Ly,người! ?"
Ưu Tư từ lúc bị Ân Ly kéo đi liền khó hiểu.

Ân Ly kéo Ưu Tư lên ngồi xe kiệu,Hoa Hoa đã về quê có chút chuyện.

"Ưu Tư,có phải thích Tiêu Dực không?"
Ưu Tư nghe vậy liền ngạc nhiên.

Nhưng cũng không nói.

Thấy vậy,Ân Ly liền gặng hỏi.

"Hay chị thử nói với Lục vương gia xem?"
Ưu Tư lúc này mới lên tiếng.

"Vương gia đã có người thương,nguyện trung thành với chủ tử.

"
Ân Ly nghe vậy thì có hơi mủi lòng.

Tất cả, chỉ là nhiệm vụ thôi.

***********
Chú rể cưỡi ngựa lên đón dâu,vừa bước vào cổng phủ thừa tướng.

Khuôn mặt hân hoan vui vẻ.

Tiếng chúc phúc xen lẫn tiếng pháo nổ.

"Cấp báo!Địch đã tấn công!".

Tiếng ngựa vó trước cổng khiến dân chúng hoang mang,lo lắng.

Người đưa tin là một vị tướng biên cương,đã cấp báo ngay khi có dấu hiệu tấn công.

Ngay lập tức , triều đình liền biết ra kế hoạch của nước láng giềng.

Vốn dĩ họ đến đây không có mục đích giảng hoà,mà là để lên kế hoạch chuẩn bị quân sự.

Đưa cô công chúa mà họ cưng nhất sang đây để đánh lừa tất cả mọi người.

Chờ đến kho có cơ hội là tấn công.

Nhân lúc nước ta đang có hỉ sự,không chú ý đến biên giới mà tấn công.


Đúng là thâm độc.

Mà cũng không thấy vị công chúa kia đâu nữa.

Lợi dụng đất nước có hỉ sự mà tấn công.

Mất dạy!
Hoàng đế và các quan thần liền cử người đi đánh trận,là Nhất vương gia và Lục vương gia ra tham chiến.

Nhiên Kiều,Tiêu Dực nhận mệnh lệnh,lên đường ngay trong đêm.

Ân Ly nhìn từ xa kinh thành.

Cuộc chiến này đến khá sớm.

Đáng lẽ là phải đám cưới của nguyên chủ và Tiêu Dực trong chuyện.

Giờ lại là hôn sự của cặp phụ.

[!.

.

].

Nghe như tỷ đang luyến tiếc cái gì đó.

[Tỷ tỷ,không được thẻ bình an chết.

]
"Rồi".

Ân Ly gật đầu,nhưng hệ thống cứ cảm thấy có gì lạ lạ ở cô.

Rất lạ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.