Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 46: Bác Sĩ Nhanh Nhanh Chữa Bệnh Nào! 1





Trong không gian trắng xoá,một vết nứt xuất hiện ngày càng to.

Một bà cụ hiền từ nhìn hệ thống.

"Đừng ép con bé quá,hãy để con bé yêu thằng bé.

"
[Vâng,thưa chủ nhân.

].

"Ta bận một số chuyện.

Ngươi cứ làm việc như mọi việc được giao.

"
[Chủ nhân,bình an.

].

"Làm việc cho tốt".


Bỗng chốc, bóng người mất đi như từng xuất hiện ở đó.

**************************
Ân Ly tỉnh lại,thấy mình đang nằm trong một căn phòng trong phòng bệnh.

Có lẽ đây là thế giới hiện đại.

Gọi mãi hệ thống mà không thấy tiếng nói.

[Tỷ tỷ, tỷ gọi ta?].

"Không gọi mi chả lẽ gọi ma?"
Ân Ly cười đàng hoàng.

Nói với hệ thống,mau mau nói cốt truyện.

[Tỷ tỷ, tỷ đã quên Liễm Thâm chưa?].

Nó không phải cố ý nhắc lại nhưng nó phải đảm bảo cảm xúc của tỷ tỷ.

Ân Ly im lặng,mãi mới nói một từ lạnh băng.

"Rồi"
Hệ thống nghe vậy,liền bắt đầu thu nhập dữ liệu cốt truyện.

[Đây là một cuốn tiểu thuyết phỏng theo một bộ phim nói về ngành y.

Nữ chính chính xác là rất yêu nghề,làm tại một bệnh viện có tiếng nhiều năm.

Nhưng tại mẹ nam chính đã từng làm việc ở đó,nhưng lại bị đuổi việc vô lí,khiến nam chính và mẹ phải sống trong những ngày tháng khổ sở khi bố nam chính và mẹ nam chính đi, cả hai đều chết trong tai nạn giao thông.

Nam chính từ đó muốn một lời xin lỗi từ bệnh viện,nhưng họ lại đối xử mất nhân cách khiến nam chính muốn trả thù.

Và từ đó,nam chính trở thành một vị bác sĩ nổi tiếng giỏi ở nước B,và trùng hợp được mời về chính bệnh viện xưa nước D.

Gặp nữ chính trong màn phẫu thuật tim cho bệnh nhân và vô cùng ấn tượng với năng lực của nữ chính.

Nữ chính tên là Đặng Thu,nam chính là Phi Tử.

].

[Thân phận của nguyên chủ cũng là một bác sĩ nổi tiếng cùng bệnh viện mà nam chính làm trước khi về nước,nhưng nguyên chủ vừa phẫu thuật ruột thừa,nên nằm ở bệnh viện.


Đây là nữ phụ điển hình thầm thương trộm nhớ nam chính,khi nghe nam chính về,cũng chỉ im lặng mà thôi.

Mà nữ phụ này,chính là con của chủ tịch bệnh viện này.

].

"Mi cho ta làm bác sĩ,ta lại chẳng có méo gì về y học,nhiệm vụ của ta là gì?"
[Nhiệm vụ của tỷ là giúp đỡ nam chính trong việc trả thù và giúp nam chính toả sáng hào quang nha~].

Ân Ly nhìn trang phục bệnh nhân mình đang mặc.

[Tỷ tỷ, tỷ mới ra trường,đang đi xin việc,thì bị đau ruột thừa,nên giờ chưa là bác sĩ.

].

"Mi cho ta xin cái gương.

"
Ân Ly sờ méo gương mặt này,nhận được gương thì liền thoả mãn.

Ta thật xinh đẹp làm sao!
Haha!Nhỡ ta mê hoặc được cả nam chính thì sao?
[! !.

].

Tỷ lại ảo tưởng đi.

Nhưng nói thật,nguyên chủ rất đẹp,nhưng chỉ là nữ phụ nên còn chưa thu hút được nam chính.

Ân Ly nằm ngủ một lúc,thì có người đến.

Là cha nguyên chủ.

"Con gái,con thấy sao rồi?Con nhìn cha như vậy là sao?"
Ân Ly thật là nhìn ông Ly từ lúc ông đi từ cửa đến khi ngồi xuống.

Ông cao ráo,khuôn mặt nghiêm nghị,mặc trên mình chiếc áo trắng như mấy bác sĩ.

Ông Ly nhìn con gái,trong lòng đặt dấu chấm hỏi.

Con bé bị lọc não à?

[! !.

.

].

Không,là lọc sắc đấy ạ.

Ân Ly ngồi thẳng lên,bắt đầu nghiêm nghị nói chuyện với ông.

"Cha,con có chuyện muốn nói.

"
"Con nói đi.

"
"Con vừa ra trường,muốn thử sức một mình,con nghe nói đất nước D đang phát triển,nên con muốn!.

.

"
Ông Ly nhìn Ân Ly,rưng rưng nước mắt,vỗ vai con gái.

"Con gái,con lớn thật rồi.

Cha cũng không muốn ngăn con,nhưng giờ,hãy nghỉ ngơi cho tốt,còn công việc,nếu cảm thấy không ổn,thì hãy về.

Cha đi làm việc.

"
Ân Ly nhìn ông Ly đi ra ngoài, cười mếu.

Rốt cuộc nguyên chủ có vận may thế nào mà có một người cha vừa đẹp vừa dịu dàng thế này.

Định mệnh ơi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.