Tiểu Xao Động

Chương 67



Editor: Shmily

- --------------------

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.

Điện thoại của Tiếu Nam vang lên.

Anh nhìn qua, nói: "Mẹ anh, em nghe đi, anh đang lái xe, không tiện."

Lê Trà Trà nhận lấy điện thoại, ấn nghe, mở loa ngoài, ho nhẹ một tiếng: "Dì, anh ấy đang lái xe, không tiện nghe điện thoại, con..."

Còn chưa có nói xong, Chân Bảo nữ sĩ liền quan tâm nói: "Dì nghe A Nam nói nó mang con đi tới chỗ đó hả? Hoàn cảnh trong núi không tốt, mấy ngày nay có ăn được không? Con đừng lo lắng quá, chuyện trên mạng, dì sẽ giúp con giải quyết, con cứ yên tâm mà đi học nhé. Nếu A Nam có bạc đãi con thì cứ mách với dì, dì mang cơm tới cho con ăn, mặc xác nó đi..."

Lê Trà Trà nhìn qua Tiếu Nam.

Tiếu Nam: "Mẹ, có người mẹ nào thọc gậy bánh xe như mẹ sao?"

Chân Bảo nữ sĩ: "Mẹ là đang nhắc nhở con đấy, đừng có khi dễ Trà Trà."

Lê Trà Trà lập tức nói: "Dì, anh ấy không có khi dễ cháu, anh... anh ấy đối với cháu rất tốt..." Nói xong lại cảm thấy có chút xấu hổ. Cô biết Tiếu Nam rất tốt với mình, ở trước mặt bạn bè nói những lời này cũng không cảm thấy có gì không ổn, thế nhưng nói trước mặt mẹ Tiếu Nam thì cứ có cảm giác kỳ kỳ.

Tiếu Nam: "Mẹ, mẹ nghe thấy chưa?"

Chân Bảo nữ sĩ: "Con trai, mẹ nói con nghe, con đối xử tốt với một cô gái chẳng có gì đáng để kiêu ngạo cả. Đối xử tốt với cô gái đó cả đời, đó mới xứng đáng để kiêu ngạo. Cha con còn đang khảo sát đó, không có giống như mẹ đâu, còn đừng có mừng vội."

Tiếu Nam trầm giọng nói: "Con biết rồi."

Hai người yêu đương là lén lút yêu đương, cũng không nói cho người trong nhà. Bình thường Chân Bảo nữ sĩ đối với Tiếu Nam luôn là dặn dò mấy trăm câu, bảo anh phải đối xử với Lê Trà Trà thật tốt, Lê Trà Trà đều chỉ cho đó là sự quan tâm của một người anh đối với em gái. Thế nhưng hiện tại vừa nghe thấy thế, cô liền cảm giác được một chút gì đó khác lạ, mở to mắt, không tiếng động mà chỉ chỉ di động, lại chỉ chỉ bản thân mình cùng Tiếu Nam.

Tiếu Nam lắc đầu, dùng khẩu hình nói: Anh không nói.

Lê Trà Trà cũng điên cuồng lắc đầu: Em cũng không nói.

Đầu bên kia điện thoại, Chân Bảo nữ sĩ cảm nhận được sự trầm mặc của đôi vợ chồng son, mới nhẹ nhàng cười một tiếng: "Hai đứa ngốc này, ai mà chưa từng trải qua tuổi trẻ chứ? Người đang yêu nào có giấu được những người xung quanh? Ánh mắt đó của hai đứa đã sớm bán đứng hai đứa rồi. Mẹ đã sớm biết, chỉ làm bộ như không biết mà thôi. Mỗi lần nhìn hai đứa vụng trộm yêu đương mà cảm thấy thú vị gì đâu á."

Lời này vừa nói ra, gương mặt Lê Trà Trà liền đỏ ửng lên!

Đặc biệt là lúc nghỉ đông, hai người bọn họ ở trên tầng hai, tầng bên trên chính là phòng của Chân Bảo nữ sĩ và cha Tiếu, Tiếu Nam lại thường xuyên vụng trộm chạy tới phòng cô. Cô đều cho rằng việc đó thần không biết quỷ không hay, suy cho cùng thì trước khi trời sáng, cô cũng đem Tiếu Nam đuổi trở về cơ mà. Sau đó lại chính bởi vì loại cảm giác yêu đương vụng trụm này mà hai người di dời trận địa tới KTX của Tiếu Nam. Thế nhưng vạn vạn không ngờ tới, Chân Bảo nữ sĩ lại nắm rõ hết thảy trong lòng bàn tay.

So với Lê Trà Trà, Tiếu Nam càng trấn định hơn, mặt không đổi sắc nói: "Gừng càng già càng cay."

Chân Bảo nữ sĩ rốt cuộc cũng suy xét tới mặt mũi của tiểu cô nương nên rất nhanh liền dời đề tài đi, nói: "A Nam, hôm qua ông nội con lại đi bệnh viện, mẹ có gọi điện qua hỏi, ông nói là đi kiểm tra thân thể. Chỉ là nửa năm trước ông mới đi kiểm tra một lần, lần này sớm như vậy lại kiểm tra lần nữa, sợ là không còn đơn giản như trước. Hôm nay ông về nhà cũ, nhìn không ra là có vấn đề gì, thế nhưng mẹ vẫn có chút bất an. Cuối tuần này, nhà chúng ta trở về xem xem, con..."

Chân Bảo nữ sĩ dừng một lát, có chút muốn nói lại thôi.

Ngữ khí của Tiếu Nam có vài phần không kiên nhẫn: "Được rồi, con biết rồi."

Chân Bảo nữ sĩ: "A Nam, chuyện năm đó, con cũng đừng để ý."

Tiếu Nam nhàn nhạt đáp: "Biết rồi."

Chân Bảo nữ sĩ buông tiếng thở dài.

.......

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lê Trà Trà liền đặt điện thoại vào chỗ cũ.

Cô giương mắt nhìn bạn trai nhà mình.

Anh xụ mặt, biểu tình còn mang theo một tia nghiêm túc. Cô ở Tiếu gia một khoảng thời gian, tuy rằng chưa từng mở miệng hỏi qua, thế nhưng từ phương thức ở chung của một nhà ba người họ cùng với Tiếu lão gia tử và lời đồn đoán bên ngoài, cô cũng biết là gia đình họ không quá hài hòa.

Nghĩ tới chuyện Tiểu Nguyên Bảo nói, trong lòng cô khẽ động, hỏi: "Năm đó, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Tiếu Nam cũng không gạt Lê Trà Trà: "Lòng tự trọng của lão gia tử rất cao, từ trước tới nay đều không chấp nhận người khác đối nghịch với ông, năm đó ông bất mãn mối hôn sự của cha mẹ anh, thế nhưng cha anh vẫn cố chấp muốn cưới mẹ. Lúc ấy Tiếu gia vẫn chưa có tách ra, mẹ anh ở nhà cũ bị ông tìm cách làm khó dễ, sau khi sinh anh ra, lão gia tử đối với bà cũng không cho được sắc mặt tốt. Trước đó, bên ngoài có một yến hội quan trọng, cha anh cùng các bác đều đi tham dự, lão gia tử bởi vì sinh bệnh là ở lại nhà, mẹ anh cũng bởi vì đang mang thai nên cũng không tiện đi lại. Càng không may đó là ngày hôm đó liền xảy ra chuyện, lão gia tử cùng mẹ anh cãi nhau, hại bà ấy sinh non, thiếu chút nữa thì một thi hai mệnh, cũng bởi vì nguyên nhân này mà sau khi bà sinh anh ra, thân thể vẫn luôn không được tốt. Sau khi anh chào đời, lão gia tử đối với anh cũng tràn đầy bất mãn, so với những đứa cháu khác của ông thì càng muốn nghiêm khắc hơn, mặc kệ anh làm cái gì, ông đều có thể lấy ra để châm chọc. Lúc trước anh còn cảm thấy cha anh không có bản lĩnh, tới vợ mình mà cũng không bảo vệ được, cho nên lúc trong thời kỳ phản nghịch đều luôn muốn đối đầu với ông ấy. Sau khi qua giai đoạn phản nghịch, anh cũng hiểu được ông ấy khó xử cho cả hai bên, xác thật cũng không dễ dàng gì... Cho nên mỗi lần anh với cha cãi nhau là bà ấy lại tức giận."

Lê Trà Trà không nghĩ tới trong chuyện này còn có một đoạn sự tình như vậy: "Anh..."

Cô muốn nói tới chuyện mở đường lắp điện ở thôn của chú Dương, thế nhưng còn chưa mở miệng nói được thì Tiếu Nam lại chuyển đề tài: "Có muốn tới thành phố H chơi không?"

Lê Trà Trà hơi giật mình: "Thành phố H?"

Tiếu Nam nói: "Điều kiện trong núi không tốt, mấy ngày nay em cũng chưa được tắm rửa tử tế. Chúng ta đi tìm một khách sạn ở một hai ngày, sau đó về trường, được không?"

Lê Trà Trà có chút động tâm.

Lời này, bốn bỏ năm lên, đó chính là đi du lịch cùng với bạn trai.

Ngay lập tức, Lê Trà Trà liền đem lời muốn nói vứt ra sau đầu, gật gật như gà con mổ thóc: "Được được."

.....

Lúc này đã là tháng sáu, cách nghỉ hè không còn xa nữa.

Thành phố H có một chỗ di tích lịch sử khá nổi tiếng, nghe nói có rất nhiều thần thoại, truyền thuyết về nơi đây, cứ cuối tuần là chỗ này người người đổ đến đông nghịt. Tiếu Nam đã suy xét chu đáo, cũng không có ý định sẽ để cho bạn gái mình chen chúc với người khác trong một khách sạn cho nên liền chọn một khách sạn 5 sao ở gần đó.

Khách sạn này khác với những khách sạn ở trong trung tâm thành phố, phòng ở chỗ này toàn bộ đều là phòng tổng thống, tính tư mật đặc biệt cao, mỗi một phòng đều có một đình viện nhỏ và một ban công, kiến trúc mô phỏng theo kiểu biệt viện Giang Nam, cổ kính, mười phần ý nhị.

Bên ngoài ban công còn có thể nhìn thấy cảnh non sông tươi đẹp.

Tiếu Nam chọn một gian phòng có thể nhìn ra hồ, trong phòng còn có bồn tắm hình tròn lớn. Hai người đi đường xa mệt nhọc, sau khi đến khách sạn thì cũng đã tối muộn. Sau khi tắm rửa xong liền lăn lên trên giường ngủ luôn. Sáng ngày hôm sau, Lê Trà Trà là người đầu tiên tỉnh dậy từ trong ngực Tiếu Nam.

Cô vừa mở mắt, liền nhìn thấy một khuôn ngực rắn chắc ấm áp.

Lê Trà Trà nuốt nước miếng, hơi hơi ngẩng cổ.

Tiếu Nam lái xe suốt cả một đoạn đường, chắc là đã quá mệt mỏi rồi. Sau một đêm, cằm anh còn mọc ra một chút râu, nhìn đặc biệt gợi cảm. Người ta thường nói con gái quyến rũ, thế nhưng Lê Trà Trà cảm thấy từ quyến rũ này cũng dùng được trên người anh. Không chỉ vẻ ngoài quyến rũ mà cô còn có cảm giác sinh lý của anh rất quyến rũ.

Lê Trà Trà tự nhận, trước kia trong nội tâm của cô chỉ có hai thứ, học và kiếm tiền. Hiện tại nhìn người bạn trai thịnh thế mỹ nhan trước mắt, trong lòng cũng có chút ngo ngoe rục rịch.

.....

Lúc Tiếu Nam tỉnh lại, trong ngực đã không còn người kia nữa.

Anh vừa ngồi dậy liền thấy Lê Trà Trà đang ghé người trên sofa mềm cách đó không xa. Anh đi qua nhìn, phát hiện cô đang xem một loạt hoạt động buổi chiều của khách sạn. Khách sạn này còn có kiểu trà chiều rất tình thú, đó là chèo thuyền, trên thuyền bố trí buổi trà chiều kiểu Tây hoặc kiểu Trung Quốc cổ xưa, vừa có thể thưởng thức trà chiều, vừa có thể ngắm cảnh thiên nhiên.

Lê Trà Trà quay đầu: "Anh dậy rồi à?"

Tiếu Nam ôm cô vào ngực, cằm cọ cọ vào khuôn mặt của cô, sau đó mới gác lên trên vai cô. Một bàn tay vòng qua ôm lấy eo Lê Trà Trà, một cái tay khác rất tự nhiên luồn vào trong áo mùa hè mỏng manh hướng lên trên sờ một cái, sau khi đụng phải một nơi mềm mại thì mới ngừng lại, vừa thưởng thức vừa nói: "Em dậy lúc nào? Sao không gọi anh?"

Lê Trà Trà bắt lấy cái tay không an phận của anh.

Anh làm như có chút không muốn buông tha, lại sờ sờ mấy lần, sau đó mới rời khỏi áo ngủ, dùng cả hai tay ôm lấy cô, thanh âm khàn khàn nói: "Anh sờ bạn gái mình thì có làm sao?"

Lê Trà Trà lại cảm nhận được nguồn nhiệt quen thuộc, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà đỏ mặt, nói: "Sao anh mỗi lần ôm em đều..."

Tiếu Nam rất bình tĩnh đáp lại: "Người trẻ tuổi đều như vậy, ôm bạn gái mình mà không có phản ứng gì, chẳng phải em sẽ rất mất mặt hay sao?"

Thế mà cô lại không có cách nào phản bác.

Cô vừa mới lên mạng tra một hồi, nói là nam nhân nhịn nhiều sẽ không tốt. Mấy ngày nay, hai người đều ngủ cùng nhau, cô đã thầm quan sát, thời gian này, anh đã phản ứng đến năm, sáu lần, cách giải quyết cũng chỉ có một là chờ bình ổn xuống, hai là tự mình trộm giải quyết.

Cô dời đề tài, nói: "Em muốn tham gia buổi trà chiều này."

Tiếu Nam: "Có thể, sắp xếp lúc 4h đi, đợi lát nữa ăn cơm trưa đã, chỗ này có tôm xào Long Tĩnh và canh cá vô cùng nổi tiếng."

Lê Trà Trà chớp chớp mắt: "Vậy tý nữa em đi đặt chỗ ở bên lễ tân."

Tiếu Nam: "Được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.