Diệp Bối Linh bối rối mà chạy đi trước mặt mọi người. Kiều Mịch Na ngăn cản Diệp Trường Minh để tự mình đuổi theo cô.
“[Mình phải làm sao mới tốt đây? Nhã Vy là Mịch Na, Mịch Na là Nhã Vy..]”
Vì đi theo Kiều Mịch Na mà Diệp Bối Linh phải hoãn lại bữa ăn cùng Hách Trì, nhưng kết quả nhận lại thật khiến người khác đau đầu. Một mình Diệp Bối Linh đến dưới tòa tháp cao nhất thành phố mà cô thích nhất, một hồi sau Kiều Mịch Na cũng đoán ra được địa điểm này..
“Bối Linh..”
Nhận ra tiếng gọi từ Kiều Mịch Na nhưng Diệp Bối Linh lại không muốn trốn chạy nữa nên cả hai cùng nhau ngồi lại nói chuyện..//
“Xin lỗi vì đã không cho cô biết sớm hơn. Thật ra, thời gian tôi còn sống vốn cũng không còn nhiều nữa nên..”
“Sao?”
Diệp Bối Linh kinh ngạc thêm một lần nữa liền hỏi bật lại Kiều Mịch Na..
“Ý cô là gì? Chẳng lẽ cô lại chết một lần nữa à?”
“Gần giống như vậy.”
Diệp Bối Linh có hơi không nỡ khi Kiều Mịch Na nói như thế..
“Nhưng mà tôi vẫn chưa nói cho ai biết chuyện này nên mong cô giữ bí mật giúp tôi nhé.!”
“Lý do là gì vậy?”
“Từ nhỏ, tôi đã có mệnh cách khác với người thường nên có được năng lực thời cổ xưa. Trước đó, Henry liên hệ với cô có lẽ cũng vì năng lực này. Anh ta muốn dùng nó vào mục đích cải lão hoàn đồng, nên mới lợi dụng cô nhằm chia cách tình bạn của chúng ta.”
Diệp Bối Linh đã từng nghe nói về việc của Kiều Mịch Na từ Diệp Trường Minh nhưng không nghĩ là sẽ như thế này..
“Vậy nếu có năng lực như thế tại sao cô lại phải chết?”
Khựng lại trước câu hỏi của Diệp Bối Linh mà Kiều Mịch Na nhìn vào đồng hồ ước chừng tám tiếng sắp trôi qua thì chợt phần đuôi tóc của cô đã chợt thay đổi..
“Tóc của cô.. sao lại..?”
“Đây chính là lý do. Một khi năng lực sử dụng hết, tôi sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông không có ngày tỉnh lại. Như vậy không phải gần với cái chết rồi sao?”
Vừa giải thích xong thì Kiều Mịch Na ngậm vào một viên thuốc và mái tóc trở lại như cũ. Điều kỳ diệu này cũng khiến Diệp Bối Linh một phen bất ngờ..
“Tôi cũng không muốn giận cô, tôi biết trước đây ba tôi đã làm nhiều việc có lỗi với cô nên khi biết cô còn sống tôi không biết phải đối mặt như thế nào..”
“Bối Linh, ngoại trừ Mỹ Hiên thì tôi đã xem cô là một người bạn rồi. Việc tự sát của ba cô thật chất là bị người của Henry tiêu khiển nên cô nhất định khôn được bị anh ta lợi dụng. Tôi tin sẽ có nhiều người khác nhận ra được tính cách tốt của cô thôi, ví dụ Hách Trì chẳng hạn..”
Hách Trì được nhắc đến khiến hai má của Diệp Bối Linh đỏ ứng mà khiển trách nhẹ..
“Chưa gì mà ngại như vậy rồi. Tôi sớm đã đoán ra được tình cảm của Hách Trì dành cho cô rồi đấy, còn cô thì sao?”
“Thẳng nhóc đấy nhỏ tuổi hơn tôi nhiều đấy..”
“Nhỏ thì làm sao chứ? Tuy tuổi nhỏ nhưng là người có chí lớn đấy, có thể yêu được bỏ được không phải sao?”
Hai cô gái cùng cười nói vui vẻ, từ từ gỡ bỏ khúc mắc với nhau. Hôm sau là chung kết của cuộc thi thiết kế Fedaline, chỉ còn lại ba đại diện nên khá là căng thẳng..
“Nhã Vy, Bối Linh. Chúng ta phải cố gắng lên nhé.!”
Cả ba cô gái Kiều – Diệp – Lữ cùng hô tiếp sức, khi người chủ trì chương trình chuẩn bị đưa đề thì chợt có nhân viên yêu cầu ngưng trong giây lát.
“Xin lỗi các vị, chúng tôi vừa nhận được thông tin rằng có thí sinh dùng thông tin giả để đăng ký thi nên ban tổ chức yêu cầu hủy bỏ tư cách tham gia của người này lẫn công ty đại diện.”
Các thí sinh đều xôn xao bàn tán về người gây chú ý này là ai thì người chủ trì mới gọi tên..
“Thí sinh Nguyễn Nhã Vy – đại diện tập đoàn Hách Dương. Mời cô bước ra.”
Lữ Dao Dao không hề hay biết chuyện gì nhưng Diệp Bối Linh thì lo lắng cho Kiều Mịch Na..
“Nguyễn Nhã Vy, có người tố cáo cô dùng thông tin giả để tham gia. Cô có lời gì muốn nói không?”
“Tôi không có gì muốn nói, chỉ là hai đồng đội của tôi vốn không liên quan nên vẫn mong ban giám khảo xem xét cho họ được tiếp tục tham dự.”
Người chủ trì nhận kết quả từ ban giám khảo và thông báo...
“Ban tổ chức xem xét tình bạn tốt của ba người nên đã đồng ý với yêu cầu của cô nhưng với một điều kiện, mời cô đi theo trợ lý của chúng tôi vào bên trong.”
Kiều Mịch Na đi theo tiếp vào bên trong phòng riêng và gặp Henry..
“Anh muốn điều kiện gì?”
“Cô sớm đã đoán được rồi, không phải à?”
Điều kiện của Henry vốn chỉ muốn dòng máu hiếm của Kiều Mịch Na nên vì để Diệp Bối Linh và Lữ Dao Dao có thể tiếp tục được tham gia nên cô mới đồng ý.
“Được. Nhưng tôi phải xem hết kết quả cuối cùng của cuộc thi nếu không giao dịch mà anh muốn đừng mong mà hoàn thành.”
“OK. Hợp tác vui vẻ.!”
Kiều Mịch Na một mình trong phòng trầm lặng xem diễn biến của cuộc thi cho đến khi người chủ trì đọc cái tên chiến thắng cuối cùng thuộc về Diệp Bối Linh và Lữ Dao Dao thì cô mới thở phào nhẹ nhõm..
“[Tốt quá rồi..]”
“Thế nào? Kết quả đã đúng như ý cô rồi chứ?”
Henry đưa ra thời gian ba ngày nữa sẽ đến lấy máu. Kiều Mịch Na giữ bình tĩnh trở ra ngoài vui mừng cùng hai người bạn..
“Mịch Na, không sao chứ?”
“Mịch Na? Cô không phải Nguyễn Nhã Vy sao?”
“Tôi tên thật là Kiều Mịch Na cũng là Nguyễn Nhã Vy của mọi người, muốn gọi tôi sao cũng được cả.”
Cả ba cô gái cùng mang chiến thắng về công ty trong sự hân hoan của cả phòng thiết kế. Kiều Mịch Na rất muốn lưu giữ lại những hình ảnh về không khí như này, Hách Dương Triết nhận được tin đã xuống bộ phận thiết kế chúc mừng..
“Cả ba đã vất vả rồi, tiệc tối hôm nay tôi mời cả phòng xem như phần thưởng.”
Toàn bộ phòng thiết kế đều hô lớn danh xưng của Hách Dương Triết, sau đó anh quay sang lại nhìn thấy một Kiều Mịch Na đăm chiêu suy nghĩ mà không có ý chung vui liền âm thầm hỏi thăm..//