*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ngoan.”
Tần Dập nắm lấy tay cô vuốt ve lên xuống mấy cái rồi dừng lại, ý bảo cô tiếp tục. Giọng anh như có khả năng thôi miên, Kiều Tri Niệm từ từ cúi người, bắt chước anh vuốt ve lên xuống. Nhưng thứ đó của Tần Dập quá lớn, đến nỗi cô dùng cả hai tay cầm lấy mà vẫn còn thừa một phần phía trên lộ ra ngoài. Thân gậy thô to trong tay cô nảy lên mấy cái, truyền đến nhiệt độ nóng bỏng.
“Ưm…”
Cổ họng Tần Dập rung động, vang lên tiếng hừ trầm ấm.
Làn da Kiều Tri Niệm non mềm, mồ hôi trong lòng bàn tay hơi dinh dính. Tần Dập thở dốc hưởng thụ sự vuốt ve của cô, anh kéo căng quai hàm đè lại tiếng rên của mình. Kiều Tri Niệm cố gắng vuốt ve dương vật to lớn, nhìn anh máu nóng sôi trào.
Người đàn ông đang chìm trong tình dục mở miệng: “Niệm Niệm, ngậm giúp anh đi.”
Được bàn tay mềm mại của cô vuốt một lúc, ham muốn tình dục trong Tần Dập đã không thể khống chế nổi. Nhưng bây giờ trong bụng cô đang có bé con, anh chỉ có thể nhịn lại suy nghĩ muốn đè cô xuống rồi ra sức đâm rút. Có điều, Tần Dập đã mơ ước cái miệng nhỏ hồng hào kia từ lâu, giờ cuối cùng cũng có cơ hội đường đường chính chính sử dụng rồi.
“Em… Em không làm đâu…”
Giọng cô vừa thẹn thùng vừa yêu kiều. Tuy anh không nhìn rõ mặt của Kiều Tri Niệm, nhưng lại có thể tưởng tượng được biểu cảm của cô khi nói câu này, đúng là làm anh muốn nhét dương vật của mình vào miệng cô ngay lập tức.
“Chỉ cần vươn đầu lưỡi liếm một tí, sau yeutruyen.net đó ngậm vào là được, em cứ thử chút đi.”
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông này rất dễ nghe, lúc này còn nhuộm thêm hương vị tình dục nên càng thêm khiêu gợi.
Cô gái nhỏ nghe theo chỉ dẫn, bò tới giữa hai chân của anh.
Tần Dập ấn cô vào trước bụng dưới, mùi nam tính xộc đến làm Kiều Tri Niệm choáng váng. Cô mơ màng mở miệng, đầu lưỡi xinh xắn vươn ra liếm nhẹ lỗ nhỏ phía trên làm Tần Dập thoải mái khẽ hừ ra tiếng. Lần này cảm giác sinh lý hơi kém hơn một chút, thế nhưng ham muốn tâm lý lại được thoả mãn vô cùng. Nếu không phải anh đã có sự chuẩn bị từ trước thì đã sớm “buông súng đầu hàng”.
“Cục cưng ngoan quá.”
Sau khi bình tĩnh lại, Tần Dập thong thả đẩy đẩy eo khiến cho vật thô cứng kia ra vào trong miệng nhỏ của cô. Tần Dập không dám dùng sức quá mạnh vì sợ cô gái mảnh mai này bị thương, nhưng cho dù chỉ là lướt qua như vậy thôi cũng đủ làm anh sung sướng đến tận xương tuỷ.
“Sâu thêm một chút nữa.”
Người phụ nữ rất thông minh, ở mặt nào đó cô lại rất giống anh, không cần thầy dạy cũng tự hiểu. Đầu lưỡi nhỏ nhắn lướt qua phần đầu rãnh thịt trên thân gậy làm người đàn ông sung sướng tới mức run rẩy, anh vỗ đầu cô tỏ vẻ khen ngợi.
Trên gậy thịt to lớn của người đàn ông có mùi xạ hương xen lẫn mùi xà phòng nhàng nhạt, không những không khó chịu còn khơi dậy tình dục. Đặc biệt là khi Tần Dập cảm thấy thoải mái sẽ rên khẽ ra tiếng, làm Kiều Tri Niệm cảm thấy bản thân rất có thành tựu.
Tần Dập phát hiện cô nhóc nhà anh bắt đầu học thói xấu, cứ nhằm vào nơi nhạy cảm mà mình chỉ liếm láp. Hơn nữa dương vật của anh cũng đã nhịn lại mấy lần chưa bắn, lúc này vô cùng nhạy cảm, thế nên đầu lưỡi chỉ lướt qua mấy lượt thì lỗ niệu đạo đã mở ra, phun thằng vào trong miệng cô. Vì đâm vào quá sâu nên tinh dịch chảy vào thực quản.
Đã nửa tháng không được mây mưa, chất lỏng bắn ra đặc quánh kèm theo vị tanh nồng. Bất ngờ bị bắn tinh dịch đầy miệng, sau khi chạy đến phòng tắm, Kiều Tri Niệm mới lấy lại tinh thần, khuôn mặt đỏ lên.
Súc miệng rửa mặt xong, cô vẫn đứng thật lâu bên trong không chịu ra. Làn nước lạnh lẽo yeutruyen.net làm cho Kiều Tri Niệm khôi phục lại lý trí, chuyện xảy ra vừa rồi làm cô không biết phải đối mặt với Tần Dập như thế nào, không ngờ mình lại làm chuyện này cho anh…
Thấy Kiều Tri Niệm ở mãi trong phòng tắm không chịu ra ra, Tần Dập liền biết cô đang làm gì trong đó.
Anh dùng khăn giấy lau thân dưới của mình rồi mặc lại quần áo, bước đến bên cửa phòng tắm gõ nhẹ: “Niệm Niệm?”
“Anh đừng vào đây! Em… em ra ngay…”
Kiều Tri Niệm lắp bắp làm anh bật cười. Cô chần chừ mãi mới mở cửa bước ra ngoài, lúc đến gần Tần Dập thì không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ cúi đầu né tránh sang chỗ khác. Tần Dập bế cô gái đang thẹn thùng lên từ phía sau, giữ nguyên tư thế này trở lại phòng ngủ, hai người cùng nhau ngã lên giường.
Kiều Tri Niệm dựa lưng vào người Tần Dập nên không thể nhìn thấy nụ cười đắc ý trên mặt anh, cả thân thể nhỏ nhắn của cô được anh bao bọc chặt chẽ trong lòng.
“Uống ngon không?” Giọng điệu của người đàn ông rất ngả ngớn.
Nghe thế, cô lại bực mình, cũng mặc kệ xấu hổ quay đầu lại hung dữ lườm anh. Biểu cảm lúc tức giận của cô gợi lên ý xấu sâu trong lòng anh, khiến anh càng muốn trêu chọc cô hơn.
“Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?”
“Tần Dập, anh thật đáng ghét, đồ xấu xa!” Người phụ nữ xoay lại nắm chặt tay, đấm vào lồng ngực rắn chắc của anh, vang lên từng tiếng “bịch” nho nhỏ.
Sau khi đánh xong, Kiều Tri Niệm lại hơi hối hận, tiếng vang lúc nãy làm cô cảm thấy mình đánh quá mạnh. Bàn tay đang nắm chặt của cô dần thả lỏng, nhẹ nhàng vuốt ngực Tần Dập, dáng vẻ cô cau mày lo lắng khiến ai nhìn thấy cũng đều phải mềm lòng.
Trong mắt Tần Dập, lực đánh của cô không đáng kể, nhưng anh lại rất hưởng thụ cảm giác được cô lo lắng này.
Anh nhướng mày, trêu cô: “Đánh anh đau thì làm sao bây giờ?
“Xin lỗi, sau này em sẽ không đánh nữa.” Dứt lời, mắt cô lại chớp chớp mấy cái, sửa lại: “Chỉ cần anh không chọc em giận thì em sẽ không đánh anh nữa.”
“Cô nhóc này.” Chóp mũi cao thẳng của Tần Dập khẽ chạm lên mặt Kiều Tri Niệm rồi in một nụ hôn lên môi cô.
“Em là cô gái đáng yêu nhất mà anh biết.”
“Vậy là anh đã quen rất nhiều cô gái rồi đúng không? Ví dụ như cô gái không đến hôm nay ấy?” Giọng điệu cô như đang ghen tuông, Tần Dập nghe thế thì tâm trạng trở nên tốt hơn, thế nhưng anh cũng bắt được tin tức quan trọng trong lời nói của cô.
Kiều Tri Niệm thấy anh không đáp lời, lại nói tiếp: “Cô gái đó rất thích anh.”
“Ghen rồi à?” Anh khẽ cắn vành tai cô.
Kiều Tri Niệm cũng không che giấu, gật đầu: “Cô ta không thích em, em cũng không thích cô ta.”
“Nếu cô ta muốn tranh giành anh với em thì sao?” Tần Dập ôm cô vào lòng trêu đùa, anh rất thích dáng vẻ cô ghen vì mình.
Trước kia khi cô chưa xác định được lòng mình, lại thêm lo lắng cho người nhà nên có thể không để ý tới sự khiêu khích và ghen ghét của Phương Ny. Nhưng giờ đã không còn giống như vậy nữa, Tần Dập là của cô, người khác không được phép mong ước đến dù chỉ là một chút.
Trong nhà, ba mẹ cô luôn hòa thuận yêu thương nhau, đã ở bên nhau được hơn nửa đời người, còn anh trai cô thì không bao giờ làm việc gì trái đạo đức cả. Sống trong một gia đình như vậy, nhận thức của Kiều Tri Niệm về tình yêu chỉ có một lòng thuỷ chung, tuyệt đối không thể chia sẻ chồng mình với ai khác.
Cô lại nhớ tới thái độ của Phương Ny lúc đó, tính tình cô chủ nổi lên, tức giận nói: “Em sẽ đánh chết cô ta.”