Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 14 - Chương 44: Một ngày bình thường của thầy giáo Vương (1)



Hắn nghe nói qua, bảo tiêu của Tôn Văn Lễ là bộ đội đặc chủng vương bài xuất ngũ, lần trước tại sinh nhật Tôn Văn Lễ, biểu diễn qua một quyền đánh chết một đầu bò tót đã cải tạo gien, thực lực mạnh đến đáng sợ.

Tôn Văn Lễ có điểm không thuận theo không buông tha, thật sự là để cho bảo tiêu của hắn đến đây, thân cao hơn 2m, cả người tràn ngập hơi thở bưu hãn, cả người như vách đá dựng đứng rất là trâu bò!

- Tôn Văn Lễ, đừng làm chuyện này, chúng ta đây là tụ hội bạn học.

- Ha ha, náo nhiệt náo nhiệt a, chẳng lẽ là đội trưởng IG của chúng ta ngay cả điểm ấy dũng khí đều không có?

Tôn Văn Lễ đảo cặp mắt trắng dã.

Phía sau bảo tiêu nhìn nhìn Vương Tranh, ánh mắt lộ ra thần sắc nghi hoặc, muốn nói lại thôi.

- Đại Quỷ, đây là bạn học của ta, hình như là đội trưởng IG gì gì đây, dù sao ta cũng không biết là cái thứ gì, ngươi xuống tay nhẹ một chút, chủ yếu cho náo nhiệt.

Tôn Văn Lễ thản nhiên nói.

Bảo tiêu thật sự không nhịn được, tiến lên cúi chào:

- Thưa đội trưởng, hạ sĩ Kalok, trước đây từng ở tiểu đội 18 trực thuộc bộ đội robot hạng nặng 8825, cấp dưới hướng ngài vấn an, ngài là sự kiêu ngạo của quân đội Trái Đất chúng ta!

Toàn bộ đại sảnh đều một mảnh im lặng.

Vương Tranh đứng lên, đúng theo tiêu chuẩn quân lễ:

- Nghỉ, hạ sĩ, đây là tụ hội bạn học, tùy ý một chút.

- Vâng, thưa trưởng quan!

Kalok quay đầu nghiêm túc nhìn thoáng qua Tôn Văn Lễ:

- Tôn tiên sinh, cho dù mười ta cũng không phải đối thủ của đội trưởng, chuyện hôm nay ta sẽ báo lại cho cha của ngài, xin thứ lỗi.

Nói xong xin lỗi nhìn Vương Tranh, dùng quân lễ cúi chào xong mới rời đi.

Tiểu Lữ tử véo Bàng Hiệt:

- Con bà nó, quá bá, gấu gấu gấu nha, có lợi hại như vậy hay không, IG lợi hại như vậy sao?

IG địa vị ở trong quân cũng là tương đương cao, bất kỳ đội trưởng của lần nào, ở bên ngoài là trình độ gì thì khó mà nói, nhưng ở Trái Đất, thậm chí hệ Mặt Trời, tuyệt đối là thực lực đứng đầu, tám chín mười người đương nhiên sẽ không là đối thủ của Vương Tranh, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

- Sorry, đã xảy ra chút chuyện nhỏ, ta đã tới chậm, bỏ lỡ một trò hay sao?

Nghiêm Tiểu Tô cười đi đến.

Công ty Ngôi Sao May Mắn hiện tại cũng phong cảnh, nhưng mà ánh mắt đám người Dịch Tây Tư cùng Tôn Văn Lễ nhìn hắn vẫn có điểm xem thường, cũng chỉ là một tên nhà giàu mới nổi có vận khí tốt mà thôi.

Nhưng thực lực chính là thực lực, Dịch Tây Tư vẫn nở nụ cười:

- Tiểu Tô ngươi cũng đến rồi a, lầu ba bên kia đã an bài tốt rồi.

Nghiêm Tiểu Tô không để ý đến Dịch Tây Tư, cười cười:

- Ta đến đây vừa mới nghe xong một truyện cười cười không được, ta có một người bạn bè rấ rất khó xử, bạn gái hắn nói, phải có một chiếc xe đệm từ Ngân Nguyệt, phòng ở một trăm mét vuông, nhà trong khoảng tầng trệt đến tầng hai mươi thuộc nội thành, nếu không được như thế không cần bàn đến chuyện kết hôn nữa.

- Bà mẹ nó, vậy quăng đi, người như thế cưới về làm cái gì?

Tiểu Lữ nói, mẹ kiếp loại phòng ở trong nội thành đều có giá trên trời, đám người Dịch Tây Tư không biết Nghiêm Tiểu Tô muốn nói cái gì, nhưng chỉ sợ là người đến không có ý tốt, bởi vì đều biết rõ quan hệ giữa Nghiêm Tiểu Tô cùng Vương Tranh rất tốt, nhưng sau khi tốt nghiệp còn có thể như vậy sao?

Nghiêm Tiểu Tô lắc đầu:

- Người bạn bè kia của ta bất đắc dĩ trở về cùng người nhà thương lượng, cha hắn thở dài, bán phi thuyền trong nhà , có thể mua cái mấy ngàn chiếc xe đệm từ, nhưng mà nhà hắn đều là cao ốc chọc trời hơn ba trăm tầng, chẳng lẽ đập hết từ tầng hai mươi trở lên sao?

Mọi người sửng sốt rồi bật cười, nhưng lại không rõ Nghiêm Tiểu Tô muốn nói cái gì.

Nghiêm Tiểu Tô rất trực tiếp nhìn Dịch Tây Tư:

- Ta có thể lý giải tâm tình các ngươi muốn ra vẻ ta đây, nhưng mà cần xem đối tượng một chút, trước mắt các ngươi vị này chính là đối tượng mà ta cùng Diệp Tử Tô đang theo làm công, cổ đông lớn nhất tập đoàn KING, đã rõ chưa?

Bốn phía lại một lần nữa yên tĩnh không có chút tiếng động, lúc này đây ngay cả người khe khẽ nói nhỏ đều không có.

Vừa rồi Nghiêm Tiểu Tô nói gì đó?

Là lỗ tai của chúng ta hỏng rồi sao? Còn đầu óc của chúng ta đã điên mất rồi?

Vương Tranh, là cổ đông lớn nhất của KING???

Trước mắt là tập đoàn khoa học kỹ thuật đứng đầu Trái Đất??? Cổ đông lớn nhất???

Dịch Tây Tư cùng Tôn Văn Lễ sắc mặt nháy mắt biến thành màu đất, Nghiêm Tiểu Tô không phải đang nói giỡn, ý tứ cũng rất trực tiếp, ngoan ngoãn mang theo cái đuôi làm người, mọi người vẫn là bạn học, nếu muốn ra vẻ? Vậy thực xin lỗi, núi cao còn có núi cao hơn, lầu cao còn có lầu khác cao hơn, chỉ dành ít giây phút đủ dạy ngươi cách làm người như thế nào.

- Vừa rồi chỉ là đùa một chút, làm bầu không khí sinh động hơn, bạn học Vương Tranh nếu có chỗ đắc tội, xin hãy thứ lỗi.

Dịch Tây Tư sắc mặt thay đổi, ở dưới ánh mắt cười mà không cười của Nghiêm Tiểu Tô, cắn răng một cái, cúi đầu hướng Vương Tranh.

Tôn Văn Lễ sắc mặt còn khó coi hơn so với khóc, nhà hắn là mở xưởng gia công cơ khí, tuy rằng quy mô rất lớn, nhưng kỳ thật chính là vỏ ngoài sáng bóng, bên trong đã mục nát mất đi sức sống. Gần đây nương theo thế công ty khoa học kỹ thuật không gian vũ trụ KING, bắt đầu hướng tới dựa vào mục không gian, tuy rằng đã muốn không đáp hơn chuyến xe hợp tác, nhưng mà lấy điều kiện nhà xưởng của nhà bọn họ, sản xuất nguyên bộ linh bộ kiện mà hạng mục không gian cần cũng không có vấn đề gì. Cũng là xem ở quan hệ giữa hắn cùng Diệp Tử Tô là bạn học, tranh thủ một chút, điều kiện cạnh tranh ngang nhau thậm chí là hơi thấp một ít, hẳn là có thể lấy đơn đặt hàng từ hạng mục không gian của KING. Không cầu xa xôi được toàn bộ, chỉ cần một bộ phận, cũng đủ làm cho gia tộc lại khôi phục sức sống, kiếm tiền là chuyện tiếp theo, chủ yếu là đi nhờ xe mượn hạng mục không gian để hâm nóng danh tiếng, thậm chí ở trên thị trường chứng khoán mây mưa thất thường.

Nếu để cho cha hắn biết, hắn đắc tội cổ đông lớn nhất của công ty khoa học kỹ thuật không gian vũ trụ KING.

Hắn còn để bảo tiêu động thủ cùng Vương Tranh, may mắn đánh không thành, vừa rồi hắn còn ở trong lòng hung hăng nghĩ trở về sẽ xa thải Đại Quỷ, ngay cả tiền lương tháng này cũng không phát, hiện tại một trăm lời cảm ơn đều không đủ để hình dung tâm tình của hắn.

- Vừa rồi là ta …

Lúc này, nhìn thấy Dịch Tây Tư đã mở miệng xin lỗi trước, thấy Nghiêm Tiểu Tô nhìn chăm chú, hắn cũng cắn chặt răng, bước lên trước một bước muốn xin lỗi.

Vương Tranh cười, khoát tay áo:

- Kỳ thật cũng không có gì, hôm nay là tụ hội bạn học, mọi người cao hứng là được rồi.

Tôn Văn Lễ cũng đi theo cười cười, chỉ là cười còn khó coi hơn so với khóc:

- Đúng rồi, thiếu chút nữa quên, ta có chút việc gấp, trước hết cáo từ.

Dịch Tây Tư còn có mấy người từ lầu ba cùng nhau đi xuống

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.