Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 15 - Chương 67: Ta muốn sống (1)



Đợt nguy cơ thứ nhất đã đến, một trận hình vuông do mấy trăm trùng tộc vây quanh tiến lại đây, rất khó giải quyết, chỉ cần bị cuốn lấy nhất định phải chết.

Nhưng mà Đấu Thần Kim Luân cũng không lui lại, vẫn đi tới, khoảng cách càng gần, tốc độ của dĩa vàng càng lúc càng nhanh, lực sát thương cũng càng mạnh, tốc độ thuấn phát càng hung tàn.

……..

Rẹt rẹt rẹt rẹt...

Toàn bộ đại sảnh lặng ngắt như tờ, ở đây đều là tướng quân đều từng gặp qua trường hợp lớn, thậm chí đều là chỉ huy qua quân đoàn chiến tranh, hủy diệt qua hành tinh, nhưng giờ phút này lại không nói được lời nào.

……..

“Ầm”

Đấu Thần Kim Luân phóng lên cao, đạp trên thi thể trùng tộc, toàn bộ trận hình của trùng tộc đều bị tách rời, bao gồm một con trùng tướng to lớn như xe tăng, nhược điểm duy nhất nó là phía sau ót đã bị dĩa vàng cắt xuống dưới, chỉ một đòn.

………

- Hắn đang khống chế xoay tròn... Góc độ, cái này... Là không có khả năng làm được, không có khả năng...

Bolit mau si ngốc, sống lâu như vậy hết thảy trước mắt đều giống như không đúng sự thật.

Đấu Thần Kim Luân cấp bậc như thần, đây là điều mà tất cả người Manalas từng cảm nhận trong giấc mộng, bọn họ hy vọng lấy kiểu robot này đánh sâu vào top các robot cường đại nhất, lại thất bại trong gang tấc, mà hiện tại...

…….

Nhưng chỉ một cái trận hình vuông tính là cái gì, trùng tộc càng ngày càng nhiều, gần ngàn đầu trùng tộc, không đáng kể.

Thời gian vào giờ phút này giống như mất đi ý nghĩa, tất cả mọi người tĩnh mịch một mảnh, các tướng quân như là bị cố định, có há to miệng, có ngậm xì gà đã thiêu cháy đến cuối, có người muốn ngồi xuống nhưng mới ngồi một nửa lại quên.

Dựa theo địa hình cùng quy mô của kẻ địch, kẻ địch mà ngươi cần phải đối mặt là có hạn, phải biết lợi dụng lấy vật để che chắn.

Mà ở trong chủng tộc trùng Zago khẳng định vật che tốt nhất là trùng tướng, hình thể càng lớn thì càng tốt.

Đương nhiên ngươi còn phải hiểu biết tập tính trùng tộc cùng nhược điểm, đồng thời ngươi cũng cần có đầy đủ kỹ thuật, còn có thể lực!

Đôi khi thể lực là quan trọng nhất!

Bí quyết Quy Nhất bùng nổ toàn diện, tình huống trong phạm vi trăm mét đều giống như hình ảnh phản chiếu khắc ở trong đầu Vương Tranh.

Tốc độ của Đấu Thần Kim Luân càng nhanh càng nhanh hơn, Vương Tranh vô cùng rõ ràng làm cách nào để lợi dụng lực cắt đạt tới hiệu quả lớn nhất đồng thời không bị ràng buộc, 1073... 1096...

Lúc này nếu có người nghe được, khẳng định sẽ điên, tên nhóc khốn khiếp này còn ở đó mà đếm!

Trong tròng mắt Vương Tranh là một mảnh ánh sáng màu vàng, cả người cùng robot hòa hợp thành một thể, mỗi lần nhận dĩa xoay tròn tiếp xúc không đến 1s, quả thực cùng giống như đang bay , robot di chuyển vị trí rất tiêu sái, mỗi một cử động hay bước đi đều tuyệt diệu tới đỉnh phong, bởi vì một sai lầm chính là tử vong, không chỉ có chiếu cố đến dĩa vàng mà còn phải lo lắng đến trùng tộc tiến công.

Không có cho phép có cơ hội thất bại!

Bởi vì, hắn muốn sống!

Hơn nửa giờ, đã đánh chết gần 2.000 Zago.

…….

Mông Ngao bỗng nhiên kinh hãi tỉnh lại:

- Con mẹ nó, tướng quân Arkerlop, ta muốn thỉnh cầu quân đội lập tức phái người cứu viện, liên bang hệ Mặt Trời nguyện ý gánh vác hết thảy hậu quả!

Ánh mắt mọi người nhìn Mông Ngao tại thời điểm này đã hoàn toàn khác biệt.

Có lẽ người này chết ở trong này sẽ rất tốt...

Nơi mà Đấu Thần Kim Luân đi qua đều là một mảng thi thể, Arkerlop hiển nhiên cũng rõ ràng như thế này có ý nghĩa là gì.

- Thiếu tá Mallorca, lập tức mang Vương Tranh về, lập tức mang Vương Tranh về!

Mallorca là một trong hai nhân viên điều khiển phi thuyền vận chuyển, nửa ngày mới phản ứng lại :

- Thưa tướng quân, mẫu trùng đã phong tỏa toàn bộ hẻm núi Ma Quỷ, chỉ có quân đội mới đi vào được...

Lúc này hai người đang xem, hoàn toàn si ngốc. Vốn tưởng rằng một hai phút sẽ xong việc, ai ngờ sẽ có một màn như vậy, tên này vẫn là người sao, tại sao lại giống ma quỷ a như vậy?

- Binh đoàn số 6 lập tức xuất động, mục tiêu hẻm núi Ma Quỷ!

Arkerlop lập tức ra lệnh, kỳ thật hắn không cần thiết làm như vậy, nhưng không thể không nói, năng lực của tên nhóc này quả thật đáng giá kính nể.

Không thể để cho hắn chết ở chỗ này.

Nhưng thời điểm người ở đây nghe được tin tức này, lại bất đắc dĩ lắc đầu, chờ đến lúc binh đoàn đuổi qua. Chỉ sợ ngay cả cặn đều không còn, ít nhất cũng phải một giờ, đi cũng đã chậm. Chỉ biết bị trùng tộc bao vây tiêu diệt, làm tăng thêm thương vong.

Thời điểm đưa Vương Tranh qua cũng không tính để cho hắn trở về, ai ngờ đến...

…….

Vương Tranh cũng không biết tình huống bên ngoài, máy bay vận chuyển không người lái kia đã sớm thành sắt vụn, mấu chốt nhất là trên không trung cũng bắt đầu xuất hiện trùng tộc.

Hơn mười con Zago từ không trung nhảy xuống, hơn nữa hoàn toàn là lách qua khe hở của dĩa vàng, đám trùng tộc này chiến đấu với chỉ số thông minh khá cao. Xem đến nơi đây, Mông Ngao đều tuyệt vọng, móng tay đã đâm sâu vào trong da thịt, là lỗi của hắn, hắn đã để cho chiến sĩ quý giá đến như vậy đi chịu chết.

“Vù”

Kiếm laser ra khỏi vỏ, một quầng sáng lóe lên, hơn mười con trùng tộc bị kiếm laser cắt rời, đồng thời thu dĩa vàng về, lại lần nữa giết ra.

…….

Thần Linh ơi.

- Đây là song khống!

Đồng thời thao tác nhiều góc độ với nhiều vũ khí, nhưng cùng lúc phải thao tác dĩa vàng, cùng lúc còn dùng kiếm laser.

Tên nhóc khốn khiếp này là chiến sĩ siêu cấp a!

Ánh mắt mọi người rất hâm mộ mà nhìn Mông Ngao, nhưng không có ghen tị, bởi vì chiến sĩ siêu cấp này sẽ chết, là vì Mông Ngao ngu xuẩn, để cho người như vậy tiếp nhận nhiệm vụ cấp bậc S, chỉ một IG thì tính toán là gì, phải biết rằng chiến sĩ như vậy phải bao nhiêu năm mới có thể cho ra một người?

Trái Đất mấy trăm năm đến cũng chưa xuất hiện, vừa mới xuất hiện liền cứ như vậy đưa đi chịu chết, thật đúng là xa xỉ a.

Vương Tranh về chiến thuật cùng kỹ thuật đều là hoàn mỹ, không thành vấn đề, nhưng mà mọi người ở đây đều biết, cho dù hắn thật sự là chiến thần, vẫn không phạm sai lầm, một sai lầm đều không có, nhưng hắn vẫn sẽ là bị mệt chết.

Đây là một người chiến đấu, lại vô cùng thảm thiết, ngay cả các tướng quân ở đây đều có chút không đành lòng.

…….

Vương Tranh cảm giác được, thể lực của hắn đang giảm dần, bí quyết Quy Nhất có thể để hắn vận chuyển đến nước này, nhưng mà con người không phải máy móc, lực lượng là có giới hạn, hắn bắt đầu cảm giác được mệt nhọc.

Nếu các tướng quân biết, lúc này hắn mới cảm giác được mệt nhọc thì chỉ sợ cũng phải điên lên, lúc này đã hơn một giờ, trùng tộc không biết đã chết bao nhiêu, Vương Tranh cũng đếm không hết, nhưng mà ít nhất gần 40’ sau quân đội mới có thể đến.

Hắn đang kiên trì!

Hẳn là sắp 5.000 rồi, nhiệm vụ hoàn thành quân đội sẽ đến tiếp hắn.

………

Giờ phút này, không chỉ có Vương Tranh, các tướng quân cũng cảm giác được tên nhóc này đang chờ đợi cứu viện.

- Arkerlop, Vương Tranh đã hoàn thành nhiệm vụ cấp bậc S, nếu các ngươi không cứu ra hắn, liên bang hệ Mặt Trời sẽ để các ngươi trả giá thật lớn!

Mông Ngao nổi giận nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.