Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 16 - Chương 144: Tiểu đội Hồ Ly (2)



Kinh Long thản nhiên giới thiệu nói:

- Rất đơn giản, kiến trúc trong căn cứ phần lớn là ba loại màu sắc, đỏ vàng và xanh lá. Khu vực màu đỏ là khu vực cấm, không có mệnh lệnh của trung đội trưởng, cấm tiến vào, tốt nhất là có cơ hội tới gần cũng không cần tới gần. Khu vực màu vàng là kho vũ khí, bằng vào chứng nhận cho phép trên thẻ lính có thể tiến vào, kho robot của tiểu đội chúng ta cũng ở trong đó. Về phần khu vực màu xanh lá, là khu vực để giải trí khi rảnh rỗi, điều kiện nơi này cũng không tệ lắm, có bể bơi, phòng tập thể thao, cơ bản cần có nơi này đều có.

- Đúng rồi, đúng rồi, trước mắt Titan Dida đang quản chế tín hiệu, muốn liên lạc với bên ngoài, có thể dùng đài tin tức ở nơi này. Còn có một cái quan trọng nhất, ngươi là thành viên của tiểu đội Cáo Đỏ, Cáo Đỏ là đại ca duy nhất, nếu có người dám chửi bới tiểu đội Cáo Đỏ, cho dù là phải gây ra rắc rối, ngươi liền mần thịt hắn, tiểu đội chúng ta chỉ có một yêu cầu, không cần loại hèn nhát, có nghe hiểu được không?

- Vâng, thưa trưởng quan!

- Không cần gọi ta trưởng quan, gọi ta Kinh Long cũng được, gọi là Đại Lực Thần cũng không sao.

Kinh Long cười nói, hắn thật sự không có ý khi dễ binh lính học viên, phong cách tiểu đội Cáo Đỏ chỉ thích cùng đồ ba gai tích cực.

Toàn bộ căn cứ chiếm một khu vực cực lớn, trừ chủ lực là trung đội Hồ Ly, còn có lượng lớn binh chủng khác, binh lính thông tin, binh lính sửa chữa. Trong đó lấy bộ binh lục chiến với trang bị áo giáp động lực làm chủ chiếm phần đông nhân số, bộ đội khác nhau, nên phiên hiệu dựa theo đó cũng khác nhau, đều tự có kho vũ khí riêng.

Đại khái giới thiệu qua cho Vương Tranh biết mọi ngươi trong căn cứ , sau đó Kinh Long mang theo Vương Tranh đi vào trước một tòa kho hàng màu vàng, trước cửa có vẽ một cái đuôi hồ ly màu đỏ đang thiêu cháy, góc dưới bên phải là một cái số "3", đại biểu cho tiểu đội thứ ba.

- Nhớ rồi chứ, tiểu đội thứ ba của chúng ta còn được gọi là tiểu đội Cáo Đỏ, bởi vì đội trưởng chúng ta có ngoại hiệu là Cáo Đỏ.

“Vút”

Một chùm ánh sáng thăm dò đột nhiên từ trên dụng cụ ở một bên bắn ra, phát ra âm thanh cảnh cáo, Kinh Long giơ thẻ lính đảo qua, ánh sáng thối lui, lập tức cửa chính thật lớn của kho hàng từ từ được cuốn lên, , ngọn đèn bên trong một lần lượt mở ra, nháy mắt bên trong kho hàng trở nên sáng rực rõ ràng.

Hơn mười robot, chỉnh tề sắp hàng ở một góc kho hàng, bên kia cao ngất ở trên cao, là ba cánh tay robot treo xếp thành hình tam giác, đó là cánh tay treo chuyên dụng, chuyên môn dùng để lắp ráp, bảo dưỡng cùng với sửa chữa robot.

- Đây là kho Robot của tiểu đội Cáo Đỏ chúng ta, đối với chiến sĩ lái Robot như chúng ta mà nói thì robot trọng tương đương với đứa con quan.

Kinh Long vừa dứt lời, sắc mặt liền đen, nhìn thấy dưới ngọn đèn trắng sáng, hơn mười robot kia cũng không sạch sẽ, chút chỗ lõm thậm chí còn có bùn đọng. Rất rõ ràng, sau khi huấn luyện xong, chỉ lau lau đơn giản, không có vệ sinh toàn diện, Lucas thằng lười này, mỗi lần đều nhắm mắt cho qua, nếu thời điểm kiểm tra bị nhìn thấy, thì khẳng định sẽ bị đội trưởng mắng.

- Khụ, nhiệm vụ mấy ngày nay của ngươi chính là chùi rửa sạch sẽ đám robot, sau đó làm tốt bảo dưỡng theo tiêu chuẩn, đã học qua cách bảo dưỡng robot chưa?

Vương Tranh gật gật đầu:

- Trước kia ở cơ sở sửa chữa robot cũng đã thực tập qua.

- Ha ha, người anh em, thật tốt quá, không nghĩ tới ngươi lại đa tài, nhân tài nha, có tiền đồ, nơi này liền giao cho ngươi, đây là nhiệm vụ thứ nhất mà tiểu đội Cáo Đỏ vĩ đại giao cho ngươi, nhất định phải hoàn thành cho tốt.

- Vâng, thưa đội phó!

- Không cần nghiêm túc như vậy, làm việc cho tốt so với cái gì đều quan trọng.

Kinh Long cười vỗ vỗ Vương Tranh.

Nhận được một lao công miễn phí ngu chưa từng thấy, Kinh Long cũng rất vui vẻ vừa mới chuẩn bị thêm vài câu an ủi, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến âm thanh:

- Kinh Long, đã xong chưa? Nhanh lên, nếu không đến, xe liền chạy.

Kinh Long khóe miệng hơi nhếch, đưa mắt nhìn Vương Tranh, liền nói :

- Được rồi, tự ngươi làm quen một chút, ta còn có việc phải đi xử lý. Các ngươi cái thằng nhóc, chờ ta, bà mẹ nó.

Kinh Long hùng hùng hổ hổ chạy ra khỏi kho hàng.

Vương Tranh há miệng thở dốc, quay đầu lại, nhìn đám robot này, xác thực không hề giống thông thường, hẳn nhằm vào hành tinh Titan Dida làm ra cải tiến thật lớn, đặc điểm lớn nhất, là không có khiên năng lượng cùng các kiểu vũ khí laser, đặc biệt tăng cường thêm bọc thép , bên trên mang theo gai nhọn dữ tợn, rõ ràng là thiết kế nhằm vào người Dida.

Chỉ có điều, dính bùn đất tro bụi, thoạt nhìn xác thực rất là chướng mắt, robot nên là lòe lòe tỏa sáng.

Thở sâu, Vương Tranh bắt đầu động tay, leo lên một robot, tiến vào trong khoang điều khiển, từ nơi này khởi động robot, tuy có biện pháp an toàn, chẳng qua sau khi thẻ lính của Vương Tranh bị quét qua một lần, biện pháp an toàn lập tức mở ra quyền hạn, trừ bỏ không thể gắn thêm vũ khí, các hệ thống khác đều có thể tự do thao tác.

Ở trên mặt quản chế vũ khí trang bị cho Robot quân đội vẫn rất nghiêm mật, tách rời robot cùng vũ khí là điều cơ bản nhất.

“Ầm”

Động cơ nổ vang, cùng lúc đó ở trên màn hình của robot hiện ra một cửa sổ, xuất hiện tín hiệu tự kiểm tra của robot, Vương Tranh thật sự nhìn vào, lại nói tiếp, về sửa chữa robot, Vương Tranh cũng là xuất sư từ thầy giỏi.

Tín hiệu tự kiểm tra, là ngôn ngữ kết nối với robot, loại ngôn ngữ này còn không giống với một loại ngôn ngữ có trình tự bình thường nào, mà đặc biệt trả về số liệu trực tiếp, không phải kỹ sư sửa chữa căn bản sẽ xem không hiểu.

Vương Tranh nhìn xem rất cẩn thận, ngay từ đầu còn quan tâm lâu như vậy không có ôn tập sẽ quên đi, nhưng không thể không nói, có vài thứ, một khi học xong, thì sẽ khắc vào bên trong đầu. Ngay từ đầu thoạt nhìn vào hai hàng số liệu vẫn là có điểm cố hết sức, nhưng mà càng xem đến phía sau, lại càng thành thạo, vừa xem hiểu ngay toàn bộ trạng thái robot.

“Vút Vút”

Hai hàng số liệu cuối cùng đảo qua, là một mảnh ánh sáng xanh, chứng minh robot có trạng thái khá tốt, nhưng mà Vương Tranh lại nhíu mày, trạng thái là OK, nhưng mà trong đám số liệu, còn có vài chi tiết xuất hiện vấn đề, mấy vấn đề này cũng không ảnh hưởng đến trạng thái toàn bộ robot, nhưng lại là nhân tố lớn nhất hạn chế tính năng Robot.

Kỳ thật đây cũng không là vấn đề, robot dùng lâu tự nhiên sẽ có hao tổn, không có khả năngdùng rất tốt giống như Robot mới.

Nhưng mà vấn đề này, kỳ thật có thể giải quyết, cần tiến hành thao tác bằng tay điều chỉnh thử, đây là chuyện tình máy móc làm không được.

Đối với việc trân trọng robot, Vương Tranh cũng có chút cố chấp. Vô luận như thế nào đi tới nơi này, nhưng hiện tại hắn thật sự thành một gã chiến sĩ điều khiển robot, hắn có tiểu đội của hắn, hơn nữa có cái vụ đầu tiên, cho dù sao đi nữa cũng phải thật sự hoàn thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.