Tình Cuối Là Quan Hệ Cô Trò

Chương 17



Trao đổi đối thoại đã lên trước xong, Ngôn Thanh Lãng mở máy tính dùng tài khoản của mình đăng nhập vào facebook.

Vừa đăng nhập Ngôn Thanh Lãng há hốc nhìn vào, hơn 900 lời mời kết bạn?!! Mò vào trang cá nhân Ngôn Thanh Lãng trợn mắt nhìn lượt follow – 1.296 người? Còn có người inbox xin addfriend này, Ngôn Thanh Lãng bật cười thì ra mạng xã hội làm cho người dùng thỏa mãn vậy à!

Ngôn Thanh Lãng xoay người nhìn cái mặt đen sì của Trạch Tịch Cơ thì rùng mình.

" Cười cái gì cười! Lãng phí thời gian của tôi! Làm việc chính nhanh lên! "

" Được được " 

< Đẹp mà khó tính vậy >.

Rê chuột vào nút livestream chưa đầy 10 giây đã có 1.637 lượt xem.

Đầu tiên Ngôn Thanh Lãng và Trạch Tịnh Cơ chào mọi người, từng lượt bình luận chạy lên trên khung comment.

[ Nữ thần Ngôn Thanh Lãng <3 ]

[ 2 người không để con dân yên ổn được à? Bây giờ lại livestream, định tình tứ quăng bánh gato cho chúng tôi sao!! ]

[ Nữ thần chị xem 2 người xứng đôi như vậy đừng làm tan nát cõi lòng shipper của em nha! ].

...

Ngôn Thanh Lãng và  Trạch Tịnh Cơ đọc bình luận mà cạn lời, trong đầu Ngôn Thanh Lãng nhanh chóng phát ra những điều muốn nói, mắt hướng màn hình thả lỏng liền một mạch thuần luyện miệng phun ra chữ.

" Sự thật thì tôi và cô giáo này không có quan hệ đồng tính như đã đồn, chúng tôi chỉ là cô trò, là cô trò, các người đừng hiểu lầm nữa, ảnh hưởng rất nhiều đến đời sống riêng tư của chúng tôi rồi ". 

Trạch Tịnh Cơ xoay ngang nhìn Ngôn Thanh Lãng, nàng nhanh như vậy đã phủ định chuyện này, Trạch Tịnh Cơ thật không nở.

[ WTH? 2 người rõ là có gian tình làm sao chỉ là quan hệ cô trò? ]

[ Nữ thần à, chị xem ánh mắt của cô kìa, đáng thương lắm đấy! ]

Ngôn Thanh Lãng thẩn thờ nhìn đến bình luận đang lượt lên trên xong nghiêng đầu nhìn vào mắt  Trạch Tịnh Cơ, cô bối rối nhìn vào màn hình, xua tay.

" Đúng vậy! Đúng vậy! Chúng tôi chỉ là cô trò, vả lại cũng chỉ là dân thường không dám nổi hay đu theo phong trào trên mạng, mong mọi người đừng hùa theo vì sắc đẹp của chúng tôi mà bảo xứng đôi nhau "

Trạch Tịnh Cơ vừa dứt lời nàng sa mạc lời luôn, đẹp thì đẹp nhưng tại sao lại kêu ngạo như vậy? Hùa theo là sao? Chẳng khác gì bảo người ta là chó, Ngôn Thanh Lãng phục cô rồi!

[ Mọi người thấy chưa? Công khai chuyện tình cảm của người khác, bây giơ người ta phủ nhận rồi kìa! ]

[ Được! Chúng tôi sẽ không làm nổi 2 người nữa, 2 người tự ấm ủ tình yêu đi * chấm nước mắt * ]

Thế méo nào không có người kì thị đồng tính đăng lời lăng mạ? Thì ra hiện tại bây giờ xã hội văn minh như vậy. Nàng vừa mới nhận ra thôi!

" Cảm ơn mọi người, chúng tôi lên đây chỉ là muốn đính chính việc chúng tôi không quan hệ thôi, vĩnh biệt mọi người " – Nàng híp mắt cười vẫy tay.

" Tạm biệt mọi người " – Cô cũng vẫy tay nhưng mặt không cảm xúc.

[ 2 người trăm năm hạnh phúc * vẫy tay * ]

Ơ... Ngôn Thanh Lãng phẫn nộ! Nàng vừa giải thích cơ mà? Vậy mà vẫn có người vui vẻ chúc hạnh phúc trăm năm? Thế nào lại như vậy!!

Ngôn Thanh Lãng đóng máy tính, hầm hực nhìn  Trạch Tịnh Cơ.

" Xong việc rồi, chúng ta khỏe rồi ".

" Ừm... Em vui phải không? "

Ngôn Thanh Lãng sững sờ khi nghe câu hỏi của cô. Vui? Vui vì mọi chuyện êm đềm? Hay vui vì không còn dính dáng đến cô?

Ngôn Thanh Lãng cúi đầu không trả lời cây hỏi mà hỏi ngược lại.

" Cô vui không? "

" Hết nổi rồi, không vui tí nào ".

WTF? Ngôn Thanh Lãng nhìn cái mặt tỉnh ư của  Trạch Tịnh Cơ kìa, thật không hiểu nổi  Trạch Tịnh Cơ rốt cuộc nghĩ cái gì trong đầu nữa.

Trạch Tịnh Cơ có việc nên đi trước, Ngôn Thanh Lãng thì nằm ngủ tới sáng. Ngay từ đầu nếu biết cách giải quyết thì đã sớm được mọi chuyện êm đềm.

Tuy giải quyết xong rồi nàng vẫn không cảm thấy thoải mái chút nào, rốt cuộc là chỗ nào làm khó chịu nàng cũng không truy cứu nữa, trực tiếp vác đầu đau ngủ đi cho rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.