Ngôn Thanh Lãng nhàm chán nhìn Trạch Tịnh Cơ đi bộ theo chiếc xe đang chạy, nếu không phải Trạch Tịnh Cơ nói nếu nàng chạy nhanh hơn tốc độ cô đề ra thì sau này đừng hòng mơ có được xe phân khối lớn, Ngôn Thanh Lãng bỡ ngỡ trước câu nói đó quả thật là thần thánh có thể đọc suy nghĩ người mà!
Có điều... Trạch Tịnh Cơ chỉ nói đừng hòng có xe chứ không phải không cho phép Ngôn Thanh Lãng đích thân đi mua, vậy là nàng cũng không cần thiết phải nghe lời của Trạch Tịnh Cơ? Niềm vui lần nữa tràn ngập, Ngôn Thanh Lãng mặc kệ Trạch Tịnh Cơ ở phía bên nhắc nhở " chạy chậm thôi " lên ga phóng nhanh về phía trước.
Trạch Tịnh Cơ gấp gút nhìn theo chiếc xe đang vượt ẩu kia, khẳng định là Ngôn Thanh Lãng không để lời của mình vào tai, cô vịnh tai miệng đếm 1 2 3, Ngôn Thanh Lãng cảm nhận được sóng lưng mình đang lạnh dần không tự chủ mất thăng bằng trên xe, chiếc xe lắc lư, 2 giây sau gây chấn động mạnh đến toàn thân Ngôn Thanh Lãng. nàng tái mặt nhìn một vết trầy ở bàn chân.
Là xe tự lật ngang, Ngôn Thanh Lãng theo đó ngã xuống may mắn ở chỗ không có như trong phim người bị ngã lăn vài vòng trên đất mà nàng lại bị chiếc xe đè lên chân mình.
Ngước đầu lên thấy mặt Trạch Tịnh Cơ trắng bệch Ngôn Thanh Lãng tự trách chính bản thân trong lòng... Ngôn Thanh Lãng muốn chữi thề mà, Trạch Tịnh Cơ thế nào đỡ chiếc xe lên quăng cho Ngôn Thanh Lãng một câu " Về lau chùi xe sạch sẽ cho tôi ".
" Em và chị không phải người yêu sao? " – Ngôn Thanh Lãng bất mãn chu mỏ hỏi.
Trong nói này nhất định là khẳng định quan hệ của hai người? Trạch Tịnh Cơ chần chừ một hồi hỏi ngược lại:
"Không phải em không yêu tôi sao? ".
Ngôn Thanh Lãng ngơ một hồi, cười cười, nhận ra kể từ đêm đó chưa có nói tâm tình thật sự của mình cho Trạch Tịnh Cơ nhưng chưa tỏ tình có được nhận là người yêu không? Nên:
" Oh, em biết rồi ".
Trạch Tịnh Cơ nhấc cao gót bước ra khỏi phòng thầm nguyền rủa Ngôn Thanh Lãng không rõ ràng đem tình cảm của cô ra đùa giỡn, mắng từ trong miệng mắng lớn ra ngoài, mọi người chuyển tầm mắt đến con người mang đồ công sở trưởng thành đang nổi khùng kia chậc lưỡi.
- -------------------------------------
Lãnh Mỹ nhìn miếng giấy nhỏ có vài dòng chữ mang ra từ ba lô nhăn mày.
Độ tuổi trẻ như Ngôn Phù lại không biết nghĩ đến gì có thể thẳn thừng nói mình thích một người mà còn ngu ngốc muốn gây ẩu đã cho những tình địch, tựa hồ lắc đầu vài cái Lãnh Mỹ ngã rụp xuống cái nệm to gửi tin nhắc cho một người bạn ảo không biết tên, với nội dung: Lại tâm sự với tôi đi, hôm nay tôi vẫn cô đơn.
Sau khi tin nhắn gửi đi chưa đầy 10 giây đã có tiếng "tít" vang lên: Tôi mãi là bạn tâm sự bên cạnh bạn, có gì trong lòng cứ nói hết đi.
Lãnh Mỹ mỉm cười một cách e thẹn nhưng trong lòng lại lạnh đến nước từ khóe mắt đổ ra.