" Dựa theo tầng xuất từng loại mô hình này mà mở rộng, nâng lên được mảnh đất này tuyệt đối lợi nhuận của công ti chúng ta từ mũi tên sẽ tăng lên đáng kể ".
Nữ sinh ngây ngô một thời có trò vui sẽ ra sức hết cỡ hoà nhập bây giờ kiêng ngạnh đứng trong phòng họp chính thức cùng các vị trưởng bối nhưng không một chút lo lắng hay sợ hãi.
Sáu năm trôi qua, Ngôn Thanh Lãng hiểu được cái gì gọi là kiên trì. Vốn tưởng mình năm xưa đã bị cả đống sách về kinh tế và chính trị đè đến chết, thật sự là sống một chút cũng không sung sướng. Trải qua những pha nhét thông tin vào trí óc, còn huấn luyện kĩ năng giao tiếp lại học hỏi kinh nghiệm. May mắn trời ban cho Ngôn Thanh Lãng cái đầu thông minh, nhanh tiếp thu nếu không nàng không có một lợi thế nào đem ra để chặn họng những người nói Trạch Tịnh Cơ yêu đến ngu ngốc luôn vì nàng mà xem nhẹ cái não ngáo ngáo a.
" Kì thực thời gian làm việc luôn chiếm nhiều hơn bên cạnh Cơ Cơ cho nên vẫn là chưa làm qua... ".
Vẻ mặt của Ngôn Thanh Lãng không giống như nói dối. Yêu nhau bảy năm, xa nhau năm năm vậy mà vẫn chưa thích hợp để "làm yêu" với nhau sao.
" Cậu tính mãi như vậy luôn sao? Trạch Tịnh Cơ đã sắp 30 tuổi. Thanh xuân của cô ấy, chờ cậu 5 năm thôi đã cạn rồi, mình biết cậu yêu cô ấy rất nhiều nên mới cố gắng làm việc, ngoài mặt cô ấy luôn ủng hộ cậu nhưng trong lòng vẫn có chút đau lòng đấy, phụ nữ ai chẳng cần có người yêu bên cạnh mình ".
Ngôn Thanh Lãng trầm ngâm. Có phải thật sự bản thân mình chưa từng quan tâm đến chị ấy không...
"Đừng có nghĩ nhiều. Thực lực của cậu trong công ti đã thể hiện rõ cho Ngôn Chắn xem rồi, ông ấy sẽ an tâm về cậu, công ti của mình cùng cậu hợp tác, tin chắc sẽ nhanh hoàn thành. Đến lúc đó cậu lo giành thời gian cho Trạch Tịnh Cơ đi ".
T thấy mình sử dụng từ hán việt nhiều trong bộ truyện này... rất khó tiếp nhận khi đây là truyện Việt Nam. Nhưng bởi vì nếu ghi ra nguyên bản Việt hoá thì nó thiệt là hết sức không hình dung ra nổi cái cảm nghĩ của t. Chẳng hạn như một vài chi tiết nói chuyện, sẽ tự nhiên thêm từ ngữ hán việt vào. Whatever, đây chủ yếu là cái bộ truyện xuất phát từ suy nghĩ của t, t cực muốn chia sẻ nó ra cùng mọi người xem.
Chưa hết bộ này t đã có sẵn ý tưởng cho bộ tiếp rồi mà mỗi lần nghĩ đến ngôn từ thì nó nghèo vch =))) T phải lật từ điển tiếng Việt, nối được câu nào từ chữ đó thì nối chứ t ngu chữ bome ra à =))))
Thật cảm ơn từ điển ca ca, cũng rất cảm ơn các vị đã bỏ thời gian theo dõi bộ truyện đầu tiên này. Dù ngu chữ t cũng phải giải quyết cho hết bộ này, quyết tâm lớn nhất trong 13 năm qua =)))))
... t đang phân vân... dựa theo cái trí não chong xáng của mình có nên viết H hay không viết H bây giờ... =)))))