Khi rời khỏi cao ốc Lam Vũ Văn Kha muốn đón xe về, nhưng Hàn Giang Khuyết gọi điện nói muốn lái xe đến đón, thế là anh ngồi trong đại sảnh một chốc.
Mùa đông bất giác ghé đến, hoàng hôn buông rất sớm, sắc trời dần biến từ màu cam sang màu xanh đậm. Văn Kha ngơ ngác nhìn, đúng lúc này điện thoại bỗng hiện thông báo đẩy, là tin siêu thị không nhân viên thu ngân đầu tiên của thành phố B sẽ kinh doanh thử sau ba tháng nữa ở khu Bắc Thành.
Tin tức trước đây vốn xa xôi không thể chạm tới lần đầu tiên cách gần như vậy, khiến Văn Kha đột nhiên cảm thấy khá buồn bực mất tập trung.
Thông tin Quý Phi Vũ để lộ quả thực khiến anh không biết nên đón nhận thế nào cho thỏa đáng.
Đương nhiên anh tin Phó Tiểu Vũ rất giàu, nhưng giữa các mức độ giàu sang và kinh doanh cũng có khác nhau một trời một vực.
Giống như LITE của anh, mức vốn khởi nghiệp là hai triệu, mặc dù về mặt số lượng đây là công ty nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn được nữa, nhưng tạm thời cũng đủ để lên sàn chứng khoán lĩnh vực internet + công nghiệp.
Nhưng bất động sản thì khác.
Thành phố B là đô thị cấp một, khu Bắc Thành lại là khu vực sầm uất mới khai phá, chỉ một mảnh đất trống thôi cũng có giá vài tỷ, lại thêm Twin Stars, siêu thị không người, khách sạn AI, tất cả đã góp phần vào sự phát triển bất động sản khu vực này.
Tập đoàn IM có thể chi trả cho một dự án khổng lồ đến mức đầu tư hai triệu mà không nghe bất cứ tiếng động gì, như vậy có thể hiểu được nhân mạch và tư bản của nó mạnh đến mức nào.
Dưới tay Phó Tiểu Vũ có dự án tiền triệu như vậy, tại sao lại chú ý đến app nhỏ như Tình cuối?
Dường như Văn Kha đã tìm được ngọn nguồn khiến anh phiền não.
Nếu không phải vì Hàn Giang Khuyết, kiểu người như Phó Tiểu Vũ vốn sẽ không gặp anh, càng không thể đề cử anh với Lam Vũ, cùng giúp anh chuẩn bị đề án.
Cuối cùng hết thảy vấn đề đều quy về một câu, Dựa vào cái gì?
Quan hệ giữa Hàn Giang Khuyết và Phó Tiểu Vũ thật sự chỉ dựa vào tình bạn là có thể khiến thiên chi kiêu tử như y hi sinh thời gian và sức lực để giúp anh làm việc ư?
Trên thế giới này, không phải không có tình cảm tuyệt đối không có lý do.
Nhưng đến tuổi này, Văn Kha lại cảm thấy tất cả mọi chuyện hẳn phải có lý do thực sự hơn.
Đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc tự hỏi, nếu Hàn Giang Khuyết đến từ một gia đình thực sự bình thường, vậy có thể làm bạn với Phó Tiểu Vũ ư?
Ngay lúc này, Hàn Giang Khuyết đã lái xe đến cao ốc Lam Vũ.
Văn Kha ngồi vào xe, Alpha của anh vẫn thuần thục nghiêng người qua thắt dây an toàn giúp anh như bình thường, sau đó sờ sờ tay Văn Kha xác nhận anh vẫn ấm áp rồi mới an tâm ngồi vào ghế lái.
"Lại hạ nhiệt độ rồi, có lạnh không anh?" Hàn Giang Khuyết hỏi: "Hôm nay thuận lợi chứ?"
"Không lạnh." Văn Kha dừng một chút, bổ sung: "Rất thuận lợi."
"Tối mình uống canh thịt dê đi. Năm nay hình như thành phố B lạnh lắm, em mua cho anh áo lông và găng tay da mới, đang đặt ở ghế sau ấy. Chờ lát nữa nếu anh thấy lạnh thì mặc vào nhé..."
Alpha cao to vừa lái xe vừa nói: "Tiểu Kha, hay là qua một thời gian nữa chúng ta mua một chiếc xe mới nhé, về sau có con rồi đổi sang chiếc SUV sẽ dễ hơn, em lái cũng quen. Xe này của anh không gian nhỏ quá, đến lúc đó hai chúng ta cũng tự lái xe riêng được."
Văn Kha quay đầu nhìn Hàn Giang Khuyết.
Ngũ quan của hắn sắc sảo thâm thúy, thoáng nhìn qua giống như rất lạnh lùng xa cách, nhưng khi lải nhải những điều vụn vặt này lại mang đến thứ cảm giác mâu thuẫn.
Hàn Giang Khuyết hoàn toàn khác với những Alpha còn lại, mà cái khác ấy chỉ người thân nhất mới nhận thức được.
Đại đa số Alpha trên thế giới này sẽ hướng ra ngoài tìm kiếm, giống như Trác Viễn. Sự chú ý của họ sẽ tự nhiên nghiêng về sự nghiệp và thành công đời thường.
Nhưng sự chú ý của Hàn Giang Khuyết lại hướng vào trong.
So với những thứ khác, hắn sẽ quan tâm xem trong tủ lạnh có sữa chua và hoa quả Văn Kha thích ăn hay không, sẽ muốn nghiêm túc tích trữ đồ ăn cho Omega của mình trong kỳ phát tình, sẽ thích tốn công sức trang trí trong nhà trở nên bông xù ấm áp hơn.
Hàn Giang Khuyết là một Alpha... Đặc biệt đến mức gần như bí ẩn.
"Ừm."
Văn Kha xuất thần nhìn cảnh vật ngoài cửa xe, một lát sau đột nhiên hỏi: "Hàn Giang Khuyết, hồi ở Mỹ em lái SUV gì vậy?"
"Hả?" Hàn Giang Khuyết đang xem hướng dẫn, hắn vô thức đáp lời: "Land Rover."
*Land Rover là một thương hiệu xe hơi hạng sang của Anh. Đây là một phần của Jaguar Land Rover – công ty con trực thuộc Tata Motors. Một số dòng xe tiêu biểu của Land Rover là Ranger Rover, Ranger Rover Sport, LR3,...
Sau khi nói xong dường như Hàn Giang Khuyết cũng cảm thấy không đúng, trong xe lập tức yên tĩnh lại.
....
Văn Kha im lặng không nói chuyện.
Sau đó vẫn là Hàn Giang Khuyết dè dặt tiếp tục nói lúc đang chờ đèn đỏ: "Tiểu Kha, sao đột nhiên anh lại hỏi cái này?"
"Hàn Giang Khuyết, Phó Tiểu Vũ không chỉ là ông chủ của câu lạc bộ LM đúng không?"
Sau khi yêu đương cuồng nhiệt, Văn Kha rất ít khi gọi thẳng tên "Hàn Giang Khuyết" bằng giọng điệu nặng nề đến vậy, Alpha bỗng căng thẳng cả người.
Văn Kha hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Cậu ấy thật sự là người phụ trách của dự án khu Bắc Thành của tập đoàn IM à? Còn trẻ vậy mà có thể phụ trách dự án gần chục tỷ, điều này cần gia thế bối cảnh như nào? Tại sao trước đó em không nói thật với anh?"
Nghe thấy Văn Kha liên tiếp hỏi về Phó Tiểu Vũ, hình như Hàn Giang Khuyết hơi thả lỏng một chút. Hắn vừa khởi động xe vừa chậm rãi nói: "Bởi vì khi đó em tìm cậu ấy nhờ giúp anh xem đề án, em sợ nói với anh sẽ khiến anh có áp lực..."
Nói đến đây hắn không nhịn được quay đầu lại căng thẳng nhìn vẻ mặt Văn Kha, hơi lắp bắp nói tiếp: "Phó Tiểu Vũ, thực sự Phó Tiểu Vũ là tổng phụ trách dự án khu Bắc Thành, câu lạc bộ LM là một phân đoạn trong toàn bộ dự án phát triển đó, nên cậu ấy cũng là ông chủ của LM."
Văn Kha lại im lặng, một lát sau mới nhỏ giọng lẩm bẩm: "Vậy, vậy em và cậu ấy..."
"Sao thế?"
Đầu óc Văn Kha cũng lộn xộn, nhất thời anh không rõ suy nghĩ của mình, qua một hồi lâu mới ngẩng đầu nhỏ giọng nói: "Em và cậu ấy thực sự chỉ là bạn bè thôi sao?"
Hàn Giang Khuyết hơi bối rối, thế nhưng cũng mơ hồ cảm giác được vấn đề này làm cho chuyện khá nghiêm trọng, lập tức chuyển vô-lăng dừng xe trong một con hẻm nhỏ.
Đợi khi xe dừng lại, Văn Kha mới khẽ khịt mũi, càng nhỏ giọng hơn: "Land Rover của em... Không phải do cậu ấy mua chứ?"
Trong xe khá tối, chỉ có thể lờ mờ thấy khóe mắt hoe đỏ của Omega.
Hàn Giang Khuyết hít một hơi lạnh, nhất thời không biết nên giải thích thế nào.