Tình Đắng

Chương 616: Thẩm diệc minh đánh mạc trọng huy (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ông cụ vừa nghe thấy thế liền tức giận nói: “Mấy ngày nay cứ tăng ca suốt, khuyên cháu thế nào cũng vô dụng, bây giờ thì hay rồi, cơ thể có vấn đề rồi.”

Cuối cùng, ông cụ ra lệnh, “Hôm nay cháu không được đến công ty.” An Noãn cau mày, “Ông ngoại, hôm nay cháu có việc rất quan trọng.” Ông cụ không quan tâm, “Ông không tin công ty lớn như vậy thiếu cháu là không vận hành nổi. Cháu còn không nghe lời nữa, ông sẽ gọi điện thoại cho bác hai cháu, bảo nó lập tức về nhà xử lý.” “Ông ngoại...” Vẻ mặt ông cụ vô cùng kiên định, “Đừng có làm nũng với ông,2vô dụng thôi, hôm nay nói gì ông cũng không để cho cháu đi làm. Lát nữa bảo bác dâu cháu đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra.” An Noãn không biết làm sao, cầm điện thoại đi đến bên cạnh gọi cho Lee. Lee cũng nổi giận ở đầu kia với cô, “An Noãn, sao cô có thể như vậy hả, đã hẹn với Mạc thị rồi, đến lúc quan trọng lại có vấn đề, cô bảo tôi ăn nói với người ta thế nào đây?”

“Lee, xin lỗi, cơ thể tôi thật sự không thoải mái. Để Judy đi thay tối đi, năng lực làm việc của cô ấy anh rõ hơn tôi, rất đáng tin.” “An Noãn, có phải8là cô kiếm cớ muốn tránh anh Mạc của tập đoàn Mạc thị không? Ban đầu là ai thề son sắt trước mặt tôi nói phân rõ công việc và tình cảm riêng tư, sao cô lại không lý trí như vậy, sao có thể tự dưng nuốt lời trong sự nghiệp như vậy hả?”

“Tôi thật sự không thoải mái.”

Lee thở dài, “Được rồi, được rồi, để Judy đi thay cô, nhưng nếu như anh Mạc hỏi, tôi sẽ trả lời thật với anh ta là cô đang tránh anh ta.”

“Lee...”

Đầu kia đã cúp điện thoại rồi. Ăn sáng xong, Đậu Nhã Quyên và Miêu Dung đưa An Noãn đến bệnh viện kiểm tra. Thật ra trong lòng An Noãn cũng6có chút lo lắng, trước đó không có bất cứ triệu chứng gì, tối hôm qua đột nhiên bị chuột rút như vậy. Cô sợ vì công việc của mình mà mang đến bất cứ ảnh hưởng không tốt cho con.

Bên kia, Lee dẫn Judy đến tập đoàn Mạc thị từ sớm, bọn họ đến phòng làm việc của Mạc Trọng Huy trước. Mạc Trọng Huy nhìn người được cử đến, khẽ nhướng mày.

Lee giới thiệu, “Mạc tổng, cô đây là Judy, trợ lý đặc biệt của cô An.” Mạc Trọng Huy không nhìn lấy một cái, hỏi thẳng, “An Noãn đâu?” “Hôm nay cô An không được khỏe, cho nên nhiệm vụ hôm nay của cô ấy do cô Judy3hoàn thành. Cô Judy tham gia vào cả quá trình thiết kế, năng lực của cô ấy cũng được cô An tán thưởng và tín nhiệm, là cô An hết sức đề cử.” Mạc Trọng Huy cau mày, lạnh lùng mở miệng, “Tôi muốn nghe An Noãn đích thân báo cáo công việc với tôi, An Noãn không đến, cuộc họp hôm nay hủy bỏ, mọi người có thể về rồi.” Lee hít một hơi, vội vàng giải thích, “Anh Mạc, thật xin lỗi, An Noãn thật sự không khỏe.” Mạc Trọng Huy nhướng mày, “Là không khỏe? Hay là không muốn gặp tôi?” “Thật sự là không khỏe, An Noãn không phải là một người công tư bất phân. Sáng5sớm hôm nay cô ấy gọi điện thoại cho tôi nói không được khỏe, tôi tin tưởng cô ấy sẽ không nói dối.”

Mạc Trọng Huy day ấn đường. Lúc này Thẩm Thần Bằng đến, nhìn thấy Lee và Judy bên cạnh anh ta, Thẩm Thần Bằng nghi ngờ hỏi, “Em gái tôi đâu?” Đến lúc này Lee và Judy mới biết An Noãn lại là em gái của một ông chủ khác trong hạng mục này, tổng giám đốc của tập đoàn Thẩm thị. Cô gái này thật sự giấu mình quá kĩ. Mạc Trọng Huy khoát tay, “Hai người đi trước đi, cuộc họp hôm nay hủy bỏ.”

Lee nói xin lỗi rồi chán chường rời đi.

Phòng làm việc chỉ còn lại Mạc Trọng Huy và Thẩm Thần Bằng. Sắc mặt Thẩm Thần Bằng trầm xuống, hỏi, “Đã hẹn xong rồi, sao lại đột nhiên hủy bỏ, cậu tưởng là ai cũng rảnh như cậu à? Tôi rất bận, lộ trình rất kín.”

“An Noãn không khỏe, là thật à?”

“An Noãn không khỏe?” Thẩm Thần Bằng hơi bất ngờ, “Đã mấy ngày tôi không về nhà rồi, gần đây rất bận.” “Cậu gọi điện thoại cho cô ấy hỏi tình hình cụ thể xem.”

Thẩm Thần Bằng nhướng mày lên, khiêu khích nói, “Nếu cuộc họp đã hủy bỏ rồi, vậy tôi về nhà thăm con bé luôn.”

Mạc Trọng Huy cau mày lại, thậm chí giọng nói có chút cầu khẩn, “Thần Bằng, gọi điện thoại giúp tôi đi, cầu xin cậu đấy.” Thẩm Thần Bằng hừ một tiếng, “Cầu xin tôi? Trước đây An Noãn cầu xin gặp cậu một lần, cậu đã làm thế nào? Mạc Trọng Huy, bây giờ cho dù cậu làm gì cũng đều vô dụng. Tính An Noãn thế nào cậu rõ nhất, một khi khiến con bé hết hi vọng, muốn hàn gắn lại gần như là không có khả năng.” “Tôi biết, tôi chỉ muốn biết bây giờ cô ấy có ổn không. Xin cậu hãy gọi điện thoại giúp tôi.” Cuối cùng Thẩm Thần Bằng mềm lòng, còn có chút lo lắng cho An Noãn. Anh ta cầm điện thoại lên gọi cho cô, cô không nghe máy. Anh ta lại gọi về nhà, ông cụ Thẩm nghe điện thoại, nói với anh ta An Noãn đi bệnh viện rồi.

Thấy anh ta cúp điện thoại, Mạc Trọng Huy căng thẳng hỏi, “An Noãn thế nào rồi?” “Đang ở bệnh viện, tối hôm qua bị chuột rút cả đêm, mẹ tôi và bác dâu cả đưa em ấy đến bệnh viện rồi.” Mạc Trọng Huy nghe xong, bật dậy cầm chìa khóa xe xông thẳng ra ngoài. Thẩm Thần Bằng gào lên với bóng lưng hắn, “Cậu đến bệnh viện có tác dụng gì? Noãn Noãn sẽ gặp cậu sao?”

Giây phút đó, hắn không quan tâm gì cả, hắn chỉ muốn nhìn thấy cô. Xe lao như bay cả đường, xông qua vô số đèn đỏ, rất nhanh đã đến bệnh viện.

Khi hắn tìm được Đậu Nhã Quyên và Miếu Dung, hai người nhìn thấy hắn đều ngẩn ra. Đậu Nhã Quyên hờ hững hỏi hắn, “Huy, sao cậu lại đến đây?” “Bác dâu, An Noãn thế nào rồi?” Nhìn vẻ lo lắng trên mặt Mạc Trọng Huy, hai người đều khẽ thở dài.

Một đôi trai tài gái sắc tốt đẹp biết bao, sao lại đến bước đường ngày hôm nay. Đậu Nhã Quyên khẽ thở dài, thấp giọng trả lời, “Đang làm kiểm tra ở bên trong, tối hôm qua con bé bị chuột rút cả đêm, có lẽ là gần đây làm việc quá mệt mỏi, toàn phải tăng ca.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.