*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Cháo đi.”
“Ngài chờ chút, sẽ có ngay đấy.”
Người giúp việc luống cuống chạy đi nấu cháo. Mạc Trọng Huy ngồi ở phòng khách đợi. “Ngài Mạc, anh... anh không sao chứ?” Trợ lý Trương thật sự không dám tin tưởng. Hắn trầm giọng trả lời, “Tôi không sao, trợ lý Trương, tôi muốn ở lại đây mấy ngày. Cậu về Bắc Kinh trước đi, công ty giao hết cho cậu đấy.” “Ngài Mạc, anh yên tâm, tôi sẽ bay ngay trong đêm về Bắc Kinh chủ trì công việc. Chuyện của công ty anh đã có tôi lo, anh cứ ở đây dưỡng thương cho tốt rồi hãy về” Mạc Trọng Huy gật đầu. Hắn lại chuyển sang Thẩm Cầm Phong, “Xin lỗi,2thêm phiền phức cho anh rồi.” Mạc Trọng Huy đột nhiên trở nên khách sáo như vậy khiến Trương Húc và Thẩm Cẩm Phong đều lo lắng, không hẹn mà cùng cau mày.
Thẩm Cầm Phong cười khẽ nói: “Đây coi là phiền phức gì chứ, cứu người bị thương vốn dĩ là chức trách của bác sĩ. Tôi còn phải cảm ơn anh cho tôi cơ hội ở Mỹ mấy năm nay, để tôi có một gia đình hạnh phúc với vợ đẹp và con gái ngoan.”
Mạc Trọng Huy ăn một bát cháo rồi trở về phòng nghỉ ngơi. Trợ lý Trưởng bay cả đêm về Bắc Kinh, công ty còn có một động chuyện lớn đợi cậu ta xử lý.
Đêm hôm đó,8Mạc Trọng Huy đột nhiên lại sốt, lần này nghiêm trọng hơn, sốt cao không giảm. Hắn ngủ mê man suốt ba ngày trên giường, ngày nào cũng dựa vào truyền dinh dưỡng để duy trì sinh mạng.
Thẩm Cẩm Phong và người giúp việc bận rộn suốt ba ngày, trợ lý Trương cũng chạy tới chạy lui giữa Giang Thành và Bắc Kinh.
“Làm thế nào đây? Hay là đưa đến bệnh viện?” Trương Húc thấy hắn ngủ mê man mãi, vô cùng lo lắng. Thẩm Cầm Phong cau mày lại, “Đưa đến bệnh viện cũng vô ích. Cậu ta sốt là vết thương nhiễm trùng gây ra, yên tâm đi, có tôi ở đây, sẽ không để cho cậu ta có nguy hiểm6đến tính mạng đâu.” Cho đến một tuần sau, nhiệt độ cơ thể Mạc Trọng Huy mới khôi phục bình thường. Được Thẩm Cầm Phong hết lòng chăm sóc, vết thương của hắn cũng đang dần dần tốt lên.
An Noãn ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, tối hôm đó nhận được điện thoại của Lee. Lee ở đầu bên kia thông báo cho cô, “An Noãn, 10 giờ sáng mai đến Mạc thị họp, người phụ trách của Mạc thì nhất định muốn nhà thiết kế chính đích thân báo cáo.”
“Được, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ.” Không biết tại sao, nhận được điện thoại của Lee, cổ lại thở phào nhẹ nhõm. Cô không nghĩ đến nguyên nhân nữa, ngủ một3giấc. Sáng sớm ngày hôm sau cô xuống tầng ăn sáng, nói với ông cụ Thẩm hôm nay phải đi làm. Ông cụ Thẩm lo lắng nói: “Noãn Noãn, đừng đi làm, sức khỏe cháu không tốt.” An Noãn mỉm cười, trấn an ông cụ, “Ông ngoại, cháu không sao. Ngày nào các bác đâu cũng bổ sung canxi cho cháu, mấy ngày nay đến đêm cháu không bị chuột rút nữa. Hôm nay cháu có công việc rất quan trọng, nhất định phải đến công ty.” Ông cụ gật đầu đồng ý. “Đúng rồi, Noãn Noãn, có phải công ty các cháu có làm việc qua lại với tập đoàn Mạc thị không?” An Noãn hơi khựng lại, sau đó gật đầu,5“Đúng vậy, hôm nay cháu đến Mạc thị họp.”
“Vậy à, không biết vết thương trên lưng Huy thế nào rồi, lần trước bác hai cháu ra tay mạnh quá. Nếu như gặp Huy, cháu quan tâm một chút, dù sao cũng là bị thương ở nhà họ Thẩm ta, quan tâm một chút cũng là việc nên làm.”
An Noãn mím môi, khẽ gật đầu. Tài xế đưa cô đến Mạc thị. Trên đường đi, tâm trạng cô đột nhiên càng lúc càng nặng nề, trái tim đập mạnh liên hồi. Cuối cùng đã đến tập đoàn Mạc thị, Lee đã đợi cô ở dưới tầng rồi.
Thấy cô, Lee cười chào hỏi, “Khi sắc hồng hào, mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi không tệ nhỉ. Nhưng mà sau này có lẽ sẽ bận rồi, thiết kế bước đầu thông qua được thì phải làm bản thi công chi tiết.” An Noãn cười nói, “Yên tâm đi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, hơn nữa mấy ngày nay cơ thể tôi hồi phục rất tốt, làm việc không có vấn đề gì đâu.”
“Vậy tôi yên tâm rồi, tôi còn đang nghĩ liệu đến cuối cùng có phải đổi người không, vậy thì phiền phức lắm.” Bọn họ đi thẳng đến phòng họp, bên trong đã có rất nhiều người ngồi. An Noãn theo bản năng nhìn về vị trí chủ tịch, nhưng không thấy Mạc Trọng Huy đầu.
Đám người bọn họ đợi ở phòng họp rất lâu, phải đến nửa tiếng người phụ trách cao nhất của Mạc thị mới khoan thai đến.
Trợ lý Trường đứng ở vị trí chủ tịch, mạnh mẽ mở miệng, “Ngài Mạc vốn dĩ muốn đích thân tham dự cuộc họp, nhưng bởi vì tạm thời có chuyện nên tôi sẽ chủ trì thay anh ấy.” An Noãn cúi đầu, trái tim dường như đang chìm xuống. Cô dùng sức ấn lên ngực trái, không biết tại sao, giây phút đó, trái tim rất đau đớn. Lee dịch lại gần, hỏi bên tai cô, “An Noãn, cô không sao chứ? Có phải cơ thể lại không thoải mái không?”
“Tôi không sao.”
Cuộc họp dựa theo trình tự tiến hành đâu vào đấy, đến lúc An Noãn đi lên giới thiệu thiết kế bước đầu của hạng mục. Vốn dĩ là thiết kế hoàn mỹ, nhưng vì cố căng thẳng, hoặc là vì nguyên nhân khác, cô nói sai rất nhiều, mắc phải không ít sai lầm. Nói tóm lại, báo cáo rất thất bại, phía dưới mọi người xì xào bàn tán. Ngay cả trợ lý Trương cũng không biết nên xử lý thế nào.
Lee đứng lên giải vây thay An Noãn, “Thật xin lỗi, bởi vì thời gian tương đối gấp, thiết kế bước đầu của chúng tôi còn có rất nhiều chỗ chưa đủ. Nhưng xin hãy yên tâm, chúng tôi nhất định tăng ca sửa chữa lại, lần sau cho mọi người một cái thiết kế hoàn mỹ.”
Có cán bộ cao cấp của Mạc thị trực tiếp chỉ ra, “Từ phương án đến thiết kế, chúng tôi đã cho đầy đủ thời gian rồi, nếu như bởi vì cô An mang thai, thể lực tinh lực không theo kịp, JM có nên cân nhắc đổi nhà thiết kế có năng lực không. Hạng mục này Mạc thị chúng tôi và Thẩm thị đầu tư rất lớn, cũng rất coi trọng JM, nhưng phương án của các anh rất tốt, thiết kế thì không được như ý.”
“Đúng vậy, cuộc họp hôm nay khiến chúng tôi cảm thấy khó kham nổi tương lai của hạng mục này. Hy vọng JM cho chúng tôi một câu trả lời.”
Mặt An Noãn đỏ bừng. Cô xoắn chặt hai tay vào nhau, không biết nên xử lý như thế nào. Trợ lý Trương nhìn thấy cô thấp thỏm và khó xử, cậu ta khẽ thở dài một cái, thấp giọng mở miệng, “Cô An là nhà thiết kế ngài Mạc chỉ định, bây giờ các anh đang nghi ngờ mắt nhìn của ngài Mạc à?” Cậu ta mới vừa lên tiếng, hai cán bộ cao cấp hít một hơi, vội vàng nói, “Không dám không dám, chúng tôi không dám nghi ngờ ngài Mạc.” “Vừa rồi tôi đã xem thiết kế hoàn chỉnh, thiết kế thật sự không tệ, có thể cố An có chút căng thẳng nên bị nhầm lẫn chút. Tôi tin tưởng biển hiệu của JM, tôi càng tin tưởng mắt nhìn của ngài Mạc hơn, mọi người thấy thế nào.”