Tình Đắng

Chương 653: Em lại dùng con để uy hiếp ảnh (5)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Xe không ngừng tăng tốc, An Noãn nổi giận quát: “Mạc Trọng Huy, muốn chết anh đi mà chết một mình, đừng kéo theo tôi, lái chậm lại một chút!” Hắn lườm An Noãn rồi nói cực kì nghiêm túc: “Nếu như em dám cùng người khác yêu đương kết hôn, vậy chúng ta sẽ cùng chết, để con chúng ta thành trẻ mồ côi.”

“Mạc Trọng Huy, mẹ nhà anh chứ anh là đồ biến thái!”

“Là do em ép anh.”

Công ty của An Noãn rất gần tập đoàn Mạc thị, chỉ cách nhau một đoạn đường.

Mạc Trọng Huy đỗ xe trước của công ty của An Noãn, tay hắn chống trên ghế ngồi của cô, không hề muốn thả cô xuống xe

“Mạc Trọng huy, mở cửa ra.” An Noãn đã có vẻ không vui.

Hắn nhẹ nhàng nói: “Tan làm anh tới đón em, chúng ta cùng nhau đến nhà em2ăn cơm.”

An Noãn lập tức nổi cáu: “Mạc Trọng Huy, anh nghĩ chúng ta là gì chứ? Anh muốn đến nhà tôi thì được thôi

Lúc tôi không có ở đó anh có thể đến, nhưng khi có mặt tối thì hãy tránh đi, tôi không muốn nhìn thấy anh.”

Mạc Trọng Huy không tức giận, giống như đã miễn dịch với những lời nói tàn nhẫn của cô, hắn chỉ mỉm cười và nói: “Hôm nay anh bận cả ngày, chỉ sợ con nhớ anh, tôi anh sẽ qua thăm nó một chút

Nếu em không muốn ở cùng một chỗ với anh cũng được, chúng ta đường ai nấy đi.”

“Giờ tôi sẽ gọi điện cho bác hại, chúng ta cùng chờ xem.”

Mạc Trọng Huy chỉ cười rồi mở khóa

Nhìn bóng lưng tức giận của An Noãn rời đi, Mạc Trọng Huy chỉ biết khẽ thở dài

Hắn biết An Noãn sẽ không9làm như thế, cô rất hay mạnh miệng nhưng lại mềm lòng

An Noãn đến công ty được một lúc rồi mà vẫn không thể bình tĩnh lại được

Nghĩ kĩ thì cô phát hiện mọi chuyện càng ngày càng không thể khống chế

Mạc Trọng Huy mạnh mẽ tiến vào cuộc sống của cô, mà cô không biết phải dùng cách gì để đuổi hắn đi.

Lúc đầu khi biết hắn mỗi ngày đều đến nhà họ Thảm chơi với con, cô cũng không ngăn cản vì không muốn mọi chuyện quá tuyệt tình, dù sao hắn cũng là ba của đứa bé

Thế nhưng cô lại xem thường Mạc Trọng Huy, gần như ngày nào hắn cũng đến

Công ty hắn đã có trợ lý Trương nên hắn có nhiều thời gian rảnh.

Nhưng Mạc thị và Cung thị hợp tác với nhau, truyền thông tập trung đưa tin nên An Noãn đã sớm biết

Đây6không phải là hạng mục nhỏ, cô cứ nghĩ Mạc Trọng Huy sẽ đích thân chủ trì công việc, nhưng trên thực tế hẳn vẫn không quan tâm.

Trong lúc An Noãn đang than thở, Judy gõ cửa đi vào phòng làm việc của cô: “Cô An, phụ trách dự án bên tập đoàn Minh Huy vừa gọi đến bảo chúng ta đi ký hợp đồng, Tổng giám đốc Khâu của họ tối nay có thời gian, cô xem...” Lông mày của An Noãn cau lại, thản nhiên nói: “Vậy thì tối nay đi

Cô đi đặt chỗ cho tôi.” Judy do dự mở miệng: “Tổng giám đốc Khâu nói ông ta đã đặt sẵn chỗ rồi, tối hôm qua chúng ta mời khách nên tối nay đến lượt ông ta.”

Lông mày An Noãn càng cau chặt hơn, đêm qua lúc cùng ăn cơm với cô, Khâu Minh Huy nhiều lần ám0chỉ không phải có không biết, nhưng vì dự án lần này cô đành phải nhịn.

“Judy, tối nay cô đi cùng tôi nhé.” “Nhưng Tổng giám đốc Khâu nói chỉ một mình cô đi thôi

Cô An, hay là chúng ta từ bỏ vụ lần này?” An Noãn kiên quyết: “Không được, rất vất vả mới kiếm được mối làm ăn này, không thể từ bỏ

Công ty cần hoạt động, tôi không thể chỉ dựa vào vài dự án mà hai anh trai bố thí cho được, bọn họ có thể giúp cũng có hạn, chúng ta càng phải tự mình cố gắng.” “Nhưng rõ ràng Tổng giám đốc Khẩu có ý khác đối với cô.” “Đã lựa chọn con đường này, về sau những chuyện như vậy sẽ thường xuyên xảy ra thôi, không thể mỗi lần gặp chuyện như vậy chúng ta lại tránh né

Yên tâm đi, tôi sẽ7bảo vệ tốt bản thân mình.” Mạc Trọng Huy lái xe đến công ty, trợ lý Trương bất ngờ khi nhìn thấy hắn: “Ngài Mạc, sao ngài lại tới đây?” Tâm tình Mạc Trọng Huy tốt nên cười trả lời: “Đây là công ty của tôi, sao tôi lại không thể tới? Hay là trước khi đến phải gọi điện báo với cậu?” Trợ lý Trương vội lắc đầu: “Không, không, tôi không có ý này

Bởi vì ban ngày ngài vẫn luôn...” “Ngài Mạc, hôm qua Tổng giám đốc Cung tới công ty nhưng không gặp ngài, dường như ông ấy có vẻ không vui.”

Mạc Trọng Huy cười lạnh: “Trợ lý Trường, chúng ta không cần phải nhìn sắc mặt ông ta.”

Dự án lớn về quảng trường Tân Thành lần này với năng lực của Mạc thị hoàn toàn có thể một mình nhận lấy, sở dĩ phải hợp tác với Cung thị bởi vì Cung thị là doanh nghiệp có sức ảnh hưởng lớn tại địa phương, cũng có thể giúp đả thông quan hệ với chính quyền nơi đó

Dạng hợp tác này có thể giúp Mạc thị giảm bớt rất nhiều phiền phức mà đến cuối cùng bọn họ cũng chỉ được chia một chén canh nhỏ mà thôi, tốt như thể tại sao lại không làm? Mạc Trọng Huy cũng hiểu rất rõ mục đích của Cung Thiên Hồng, đơn giản vì con gái yêu quý của mình, cái gì ông ta cũng đồng ý

Một thương nhân mà không đủ lý tính như thế, nếu như không phải cha ông ta để lại một cơ nghiệp khổng lồ, tập đoàn Cung thì làm sao có thể trở thành xí nghiệp dẫn đầu trong ngành đồ uống chứ?

“Ngài Mạc, mấy hôm nay cô Cung vẫn ở Bắc Kinh, dường như cô ta rất thân thiết với mẹ và cô của ngài.” Mạc Trọng Huy thản nhiên nói: “Tuổi còn nhỏ mà đã gian xảo như thế, đúng là con gái của Cung Thiên Hồng có khác, không cần để ý đến cô ta, cũng chẳng gây ra sóng gió gì được.” Trợ lý Trương gật đầu nói sang chuyện khác: “Ngài Mạc, gần đây ngài ngày nào cũng đến thăm con, chắc rất hạnh phúc nhỉ?” Nói đến đứa con, sắc mặt lạnh nhạt của Mạc Trọng Huy biến mất mà chỉ còn lại sự cưng chiều

Hắn đưa di động cho trợ lý Trương và nói bằng giọng kiêu ngạo: “Con của tôi đó, có phải rất giống tôi không?”

Trợ lý Trương nhìn qua, rồi nói bằng giọng cực kì khoa trương: “Đúng là giống như đúc, nếu con gái tôi sinh ra cũng giống cha nó như vậy thì tốt.” Mạc Trọng Huy nhếch miệng lầm bầm: “Con gái mà giống cậu thì rất khó coi đó.” Trợ lý Trương xụ mặt

Đường dây nội bộ bỗng đổ chuông, trợ lý Trương cầm lấy ổng nghe

“Ngài Mạc, lễ tân nói phu nhân đã tới, có để bà ấy đi lên không ạ?” Trước kia Đường Tĩnh Vi có thể tự do ra vào công ty, sau này bởi vì quá nhiều chuyện không thoải mái xảy ra nên Mạc Trọng Huy ra lệnh cấm

Nhưng dù sao vẫn là mẹ của Tổng giám đốc, nhân viên lễ tân không dám thất lễ, chỉ có thể gọi điện xin Trương Húc giúp đỡ

Mạc Trọng Huy khẽ gật đầu: “Để bà ấy lên đây đi.” Khi Đường Tĩnh Vi đẩy cửa tiến vào văn phòng của Mạc Trọng Huy, hắn không ngờ bà ta lại dẫn theo Cung Chủ Nhi

Đường Tĩnh Vi vừa bước vào đã phàn nàn: “Mẹ là mẹ của con, mẹ đến công ty còn phải thông báo, nếu để mọi người biết sau này mặt mũi mẹ để đâu chứ?” “Mẹ đến có việc gì không?”

Đường Tĩnh Vi hừ một tiếng: “Không có việc thì không thể đến gặp con à? Mẹ đã lâu không nhìn thấy con

Hôm nay con bé này cùng mẹ đi dạo phố, vừa vặn đi qua đây nên tiện đường vào thăm con một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.