Tình Đắng

Chương 674: Kết cục hoàn mỹ (7)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ lúc Mạc Trọng Huy bước vào, An Noãn vẫn luôn giữ vẻ mặt khó chịu

Dường như hắn đã quen rồi, giơ tay ra chọc vai cô: “Giận rồi à? Tối qua anh..

anh đột nhiên không kiềm chế được...” An Noãn lạnh lùng đi xuống tầng, Mạc Trọng Huy bế con đi theo sau cô

Ông cụ Thẩm tưởng là An Noãn đang giận mình, vội vàng đi đến khoác vai An Noãn: “Cháu gái, hình như tôi qua ông ngoại không hung dữ với cháu mà, cháu không giận ông chứ?” An Noãn lắc đầu cười khẽ.

“Noãn Noãn, mau ăn sáng đi, sáng nay các bác dâu đã làm nhiều đồ cháu thích ăn, mọi người đều ăn xong cả rồi, chỉ còn2mỗi mình cháu thôi.” “Ông ngoại, cháu không ăn đầu, lát nữa cháu phải ra ngoài một chuyến.” Ông cụ ngây người: “Cháu muốn ra ngoài làm gì?” “Hôm nay công ty cháu có việc, có một hạng mục mới phải kí hợp đồng, phía hợp tác yêu cầu cháu phải đích thân kí tên” Mạc Trọng Huy vội vàng đưa con cho Đậu Nhã Quyên, vội vàng nói: “Anh cũng đến công ty, tiện đường đưa em đi.” “Noãn Noãn, ăn sáng xong rồi đi cũng không muộn mà.” “Ông ngoại, cháu không ăn đâu, cháu mượn tài xế của ông một lát.”

Ông cụ cau mày lại: “Huy cũng vừa tiện đến công ty, hai đứa thuận đường, đi cùng nó đi.”

“Không,9cháu bảo tài xế chở cháu đi.”

Thẩm Thần Bằng phản ứng cực kì nhanh: “Tài xế sắp phải đưa anh ra ngoài, có một hạng mục ở bên ngoài, anh không muốn tự lái xe.” An Noãn bất lực với sự tác hợp lộ liễu của người nhà

Mạc Trọng Huy bước đến, dè dặt khoác lấy vai cô: “Đi cùng anh đi, tiện đường mà thôi.” An Noãn hít sâu một hơi, thản nhiên nói: “Cháu tự lái xe vậy.” Đậu Nhã Quyên vội vàng lên tiếng: “Noãn Noãn, quên không nói với cháu, bác hai cháu vì muốn đề phòng chảu lái xe nên đã thu chìa khóa xe của cháu rồi, bây giờ chìa khóa xe cháu đang ở chỗ bác6ấy.” “Trong nhà đầu chỉ có một cái xe.” “Noãn Noãn, em thật là, Huy tiện đường đưa em đến công ty chẳng phải là việc rất tốt hay sao, lẽ nào ly hôn rồi thì đến xe của cậu ta cũng không ngồi được à?” An Noãn mím môi, lên tầng thay quần áo

Thay quần áo xong cô xuống tầng, tìm chìa khóa xe, nhưng tìm mãi mà không thấy

Mạc Trọng Huy cau mày, tiến lên kéo tay cô: “Được rồi, mới sáng sớm ngày ra em đã làm loạn cái gì thế?” Hắn nửa kéo nửa ôm An Noãn ra ngoài, nhét cô vào trong xe của hắn

Cả đoạn đường, Mạc Trọng Huy đều tìm chủ đề nói chuyện, An Noãn0hoàn toàn không để ý gì đến hắn

“An Noãn, em còn tiếp tục không nói chuyện, anh sẽ đưa em về Shine.” Lúc này An Noãn mới quay đầu lại, trừng mắt nhìn hắn.

“Được rồi, tối qua ăn cũng đã ăn rồi, còn làm loạn nữa? Anh thừa nhận tối qua anh có chút nóng vội, không để ý đến cảm nhận của em, nhưng mà anh không hề hối hận

Cơ thể em cũng nói thật, nếu đã không quên được anh thì tại sao cứ nhất định phải giày vò nhau chứ

Rõ ràng em biết anh và Cung Chủ Nhi không có gì, em còn ghen...”

“Cung Chủ Nhi,” An Noãn nhắc lại lời hắn: “Gọi thật là ngọt ngào

Cung Chủ Nhi trẻ7trung xinh đẹp như vậy, cô ta không làm vừa lòng anh, anh liền ép một sản phụ vừa mới sinh con chưa được bao lâu à?” “Két...” một tiếng, Mạc Trọng Huy dừng xe bên lề đường.

Mặt hắn bị chọc tức đến tái xanh: “An Noãn, em ghen anh có thể hiểu, nhưng nói năng tùy tiện như vậy thì không đúng rồi

Anh và Cung Chủ Nhi không có gì cả, là trong sạch.” “Vậy anh có thể ép một sản phụ à!”.

Giọng Mạc Trọng Huy mềm xuống: “Đinh Đinh đã được ba tháng rồi.” “Vậy anh có thể ép tôi vào lúc tôi không tình nguyện sao?” “Được rồi, được rồi, là anh không tốt, anh nên chờ em đồng ý.” Mạc Trọng Huy vuốt tóc cô dỗ dành, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đợi đến lúc em cam tâm tình nguyện, có lẽ cả đời này đều sẽ không có khả năng.” “Mạc Trọng Huy, anh là đồ cầm thú, đồ động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.” “Nếu anh là cầm thú thật, anh đã sớm...” “Đã sớm làm gì? Sớm ép tôi, hay là sớm đi tìm Cung Chủ Nhi rồi” Mạc Trọng Huy cau mày: “Đừng nhắc đến người phụ nữ đó nữa, vừa nghe đến tên cô ta, anh đã thấy buồn nôn rồi.”

Mạc Trọng Huy khởi động lại xe, đặt một tay lên vô lăng, một tay nắm lấy tay cô

An Noãn hất ra, hắn lại nắm lấy tay cô

“Mạc Trọng Huy, anh có thôi đi không?” Hắn ỉu xìu thu tay lại, nhỏ giọng oán thán: “Tối qua đã thế rồi, bây giờ đến cả nắm tay cũng không được.” Đưa An Noãn đến công công ty, hắn hỏi: “Em kí hợp đồng với công ty nào thế?” “Không liên quan đến anh.” An Noãn lạnh lùng trả lời, xuống thẳng xe

Cô gái này còn tưởng hắn không tra ra được thật à? Hắn lắc đầu bất lực, lái xe rời đi

Mạc Trọng Huy về công ty, trợ lý Trường thấy hắn quay lại vội vàng theo hắn vào phòng làm việc

“Ngài Mạc, anh đã về rồi, tôi có một thứ rất quan trọng muốn đưa cho anh.”

Trương Húc đưa cho Mạc Trọng Huy nghe đoạn ghi âm nghe lén cuộc nói chuyện giữa Cung Chủ Nhi và Cung Thiên Hồng trong khách sạn.

“Tại sao lại không! Trước đây lúc Mạc Bình Sơn chết, chỉ vì lời căn dặn trước lúc chết của Mạc Bình Sơn mà Mạc Trọng Huy và An Noãn chia tay nhau

Nếu như có một ngày Đường Tĩnh Vi bị An Noãn làm tức chết, trước khi chết bà ta căn dặn, bảo Mạc Trọng Huy cưới con làm vợ, ba cảm thấy Mạc Trọng Huy có hoàn thành tâm nguyện của mẹ mình không.”

“Con gái, con muốn làm cái gì?”

“Đường Tỉnh Vi bị bệnh tim, không thể bị tức giận

Ngày nào đó nếu như An Noãn làm bà ta tức giận, con sẽ thêm dầu vào lửa, nói không chừng bà ta sẽ lên trời với chồng mình.”

Mạc Trọng Huy nghe cuộc đối thoại của hai ba con bọn họ, khẽ híp mắt lại.

“Anh Mạc, có cần ra tay với cô cũng không?”

Mạc Trọng Huy lạnh lùng nói: “Xem tiếp theo cô ta định làm gì? Tìm người theo dõi cô ta thật chặt.”

Vẻ mặt Trương Húc phức tạp: “Mấy ngày nay cô ta đều đến nhà họ Mạc với mẹ anh.” “Rất tốt, để tôi xem cô ta có thể diễn vở kịch này đến khi nào

Đúng rồi, gần đây công ty của An Noãn có động thái gì không?”

Trương Húc cười nói: “Cô trợ lý Judy của cô An rất có năng lực, hạng mục với tập đoàn Minh Huy hoàn thành rất tốt đẹp, gần đây lại có thêm vài hạng mục mới nữa, nhận được không ít đánh giá tốt trong giới doanh nghiệp

Cô An rất có mắt nhìn.”

Mạc Trọng Huy khẽ cười, giống như bản thân mình đang được khen vậy, nhưng vẫn chua chát nói: “Cô ấy có mắt nhìn? Có mắt nhìn đã không đối xử với tôi như vậy.”

Khóe miệng Trương Húc giật giật

Giờ ăn trưa, Mạc Trọng Huy đến công ty của An Noãn, nhân viên trong công ty nói với hắn là An Noãn đã đi ăn trưa cùng quản lý của đối tác rồi

Hỏi thăm được là nhà hàng nào, Mạc Trọng Huy lái xe qua đó.

Giám đốc nhà hàng đó nghe nói Mạc Trọng Huy sắp đến, vội vàng đưa hắn đến phòng ăn mà An Noãn đặt

Hắn đẩy cửa bước vào, tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngẩn ra, đặc biệt là vị quản lý của đối tác, anh ta vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Xin chào ngài Mạc, nghe danh đã lâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.