*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Lục tổng, bữa hôm nay tôi mời, cảm ơn anh đã chiểu cổ Noãn Noãn nhà tôi, sau này vẫn mong anh chiếu cố thêm.” Lục Viễn hốt hoảng, vội vàng nói: “Nhất định rồi, nhất định rồi, thì ra cô An đây là vợ của ngài Mạc
Tới đây công ty chúng tôi còn rất nhiều hạng mục, đến lúc đó hi vọng đều có thể hợp tác với An Dương, mong cô An đừng chê hạng mục của chúng tôi nhỏ.” Lúc này sắc mặt An Noãn cực kỳ không tốt, lạnh lùng nói: “Lục tổng, anh hiểu lầm rồi, tôi không phải là vợ của anh Mạc, anh Mạc là chồng cũ của tôi.” Lục Viễn ngẩn người, nhất thời không biết nói gì mới phải.
Mạc2Trọng Huy cau chặt mày lại, cánh tay dùng sức ghì chặt lấy cô
Cô gái này còn biết làm hắn mất mặt nữa, may mà giờ da mặt hắn đã đủ dày.
“Lục tổng, để anh chê cười rồi, gần đây vợ tôi đang giận tôi.”
Lục Viễn nói đùa: “Vậy ngài Mạc phải cố gắng hơn rồi, có điều vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, cãi nhau chỉ làm tăng thêm tình cảm thôi.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Mạc Trọng Huy cười nói, bất ngờ hôn nhẹ lên má An Noãn một cái.
Đây là lần đầu tiên Lục Viễn gặp Mạc Trọng Huy, ai mà biết ngài Mạc lạnh lùng vô tình trong truyền thuyết lại là người như vậy.
Bữa cơm này An Noãn rất không9thoải mái, Mạc Trọng Huy không ngừng gắp thức ăn cho cô.
Lục Viễn không nhịn được lấy lòng: “Ngại Mạc thật là thương yêu vợ.”
Mạc Trọng Huy khẽ nói: “Cô ấy vừa mới sinh xong, còn chưa hồi phục hẳn, tôi nói cô ấy ở nhà nghỉ ngơi, nhưng cô ấy cứ nhất nhất đòi chạy ra ngoài làm việc.” Lục Viễn bị dọa, vội vàng nói: “Cô An, sau này chuyện liên quan tới việc hợp tác của hạng mục này, chúng tôi sẽ trực tiếp liên hệ với Judy trợ lý của cô, cô ở nhà nghỉ ngơi đi.” An Noãn thở dài trong lòng
Vừa sáng sớm Judy đã gọi điện cho cô, bến đối tác kiên quyết muốn gặp cô mới chịu ký hợp đồng,6hơn nữa còn yêu cầu hạng mục này nhất định phải là cô đích thân dẫn dắt hoàn thành, không còn cách nào khác cô mới đến công ty
Giờ vì Mạc Trọng Huy, đối phương lại đổi cách nói khác rồi.
Mạc Trọng Huy quá âm hiểm, chẳng trách nhiều người không phải là đối thủ của hắn như vậy
Ăn xong cơm, Mạc Trọng Huy nói với Lục Viên: “Lục tổng, tôi xin phép đưa vợ tôi đi trước, sau này chuyện của An Dương mong anh chiếu cố nhiều hơn nữa.” “Nhất định rồi nhất định rồi, sau này Giang Viễn chúng tôi vẫn còn cần ngài Mạc chiếu cổ nhiều.” Mạc Trọng Huy chỉ cười, rồi đưa An Noãn rời đi
Vừa lên xe, An Noãn liền tức0giận, gào lên: “Mạc Trọng Huy, anh dựa vào cái gì mà quản chuyện của tôi? Anh là cái gì của tôi, anh có quyền gì hả?” Mạc Trọng Huy không tức giận, trầm giọng nói: “Nếu anh không quản, Giang Viễn sẽ bắt em đích thân tham gia thiết kế, có phải em cũng muốn đồng ý không?” “Đồng ý thì sao? Đinh Đinh càng ngày càng lớn rồi, sớm muộn tôi cũng sẽ đến công ty.” “Em đến công ty anh không phản đối, nhưng ít nhất phải đợi sau khi Đinh Đinh được một tuổi.” “Anh có quyền gì mà quyết định chuyện của tôi! Mạc Trọng Huy, anh nghĩ anh là ai? Tại sao anh cứ muốn quản tôi thể hả! Có thể cho7tôi một chút không gian tự do không?” Mạc Trọng Huy mặc kệ cô nói, chuyên tâm lái xe
An Noãn gào thét một lúc lâu, cuối cùng cũng không còn sức nữa
Thấy không phải là đường về công ty, cô không khách sáo hỏi: “Mạc Trọng Huy, anh đưa tôi đi đâu thế?”
“Đưa em đi tĩnh tâm lại.”
Đây là đường tới Shine, nghĩ đến chuyện sáng sớm Mạc Trọng Huy nói, An Noãn hô to: “Mạc Trọng Huy, dừng xe!”
“Đừng quậy nữa, sắp tới rồi.” “Mạc Trọng Huy, anh là đồ cầm thú!” An Noãn nhào qua, đầm lên người hắn
Mạc Trọng Huy cau mày: “Đừng làm ầm ĩ nữa, anh chỉ đưa em đi nghỉ ngơi thôi, không muốn làm chuyện gì khác.” Mặc kệ An Noãn ầm ĩ thế nào, Mạc Trọng Huy vẫn kiên quyết lái xe tới Shine
Dừng xe xong, hắn đã quên mất bao lâu mình không tới đây rồi, An Noãn ngồi trong xe, thể nào cũng không chịu xuống
Mạc Trọng Huy vòng qua chỗ cô, uy hiếp: “Còn không xuống, anh sẽ bế em đó.” Mạc Trọng Huy làm ra vẻ muốn bể cô, An Noãn tự giác nhảy xuống xe
Cô muốn rời đi, Mạc Trọng Huy sớm đã liệu được, giơ cánh tay dài ra kéo cô vào trong lòng, nửa kéo nửa ôm cô vào thang máy
Trong căn phòng ở Shine, cũng đã rất lâu Mạc Trọng Huy không tới nơi này, ngày ngày phục vụ vẫn quét dọn chỗ này sạch sẽ
“Ngoan, em vào phòng nghỉ ngơi một lát, chờ lát nữa anh đưa em tới công ty, sắp xếp công việc chút, sau này ở nhà chăm sóc Đinh Đinh, chờ Đinh Đinh một tuổi rồi hãy nghĩ đến chuyện ra làm việc.”
“Mạc Trọng Huy, anh dựa vào cái gì mà sắp xếp giúp tôi?” Hắn cười: “An Noãn, em có thể dùng chất vấn anh câu này mãi được không?”
An Noãn không thèm nói lý với hắn nữa
Đêm hôm qua chăm sóc Đinh Đinh bị tỉnh nhiều lần, lúc này có thật sự mệt rồi.
An Noãn đặt lưng là ngủ ngay
Thường ngày ở nhà họ Thẩm, trưa nào cô cũng dỗ Đinh Đinh ngủ một lúc, dường như đã trở thành đồng hồ sinh học rồi
Vừa rồi ăn cơm với Lục tổng của tập đoàn Giang Viễn, An Noãn đã không ngừng ngáp
Mạc Trọng Huy nhìn người ngủ trên giường mà lòng vô cùng thương xót
Cung Chủ Nhi vẫn ngày ngày tới nhà họ Mạc bầu bạn với Đường Tĩnh Vi, thỉnh thoảng lại hỏi một câu trước mặt bà ta: “Bác gái, bác nhớ cháu trai bác không?” Cứ mỗi lần như vậy, trong lòng Đường Tĩnh Vi lại vô cùng khó chịu
Hôm nay Cung Chủ Nhi thấy Đường Tĩnh Vi đan xong mấy món đồ, cố ý hỏi: “Bác gái, bác xem bác lại đan xong vài bộ quần áo cho cháu trai rồi, bác tốt với cháu trai như vậy, đứa bé lại không cảm nhận được, tới giờ đến mặt của đứa bé cũng chưa được thấy
Cũng không biết quần áo bác gửi qua, nhà họ Thẩm có cho đứa bé mặc không nữa
Thật sự hi vọng công sức của bác không bị uổng phí.”
Đường Tỉnh Vinghe vậy thì vô cùng tức giận
“Nếu như An Noãn đối xử với bác như vậy, bác cũng không có cách nào
Giờ bác không có chồng, chỉ có một đứa con trai
Con trai lại không chịu tranh giành, không thể làm chủ trước mặt An Noãn, đến cả con cũng không cho bác gặp
Bác đã làm nên tội gì chứ?”.
“Bác gái, bác không thể trách anh Mạc được, anh ấy cũng rất vô tội
Ngày nào cũng ở nhà họ Thẩm gia cầu xin An Noãn, dỗ dành An Noãn, anh ấy cũng rất đáng thương
Muốn trách chỉ có thể trách vợ cũ của anh ấy quá tàn nhẫn
Mặc dù đã ly hôn rồi, nhưng từ đầu tới cuối đứa bé vẫn là người của nhà họ Mạc, chảy dòng máu của nhà họ Mạc, sao có thể không cho bác gặp mặt được chứ? Nhìn bộ dạng này của anh Mạc, có lẽ sẽ không bao giờ có con với người phụ nữ khác đầu, vậy sau này bác phải làm sao đây?”
Đường Tỉnh Vi giơ tay che ngực, vô cùng khó chịu
“Chủ Nhi, cháu đừng nói nữa, bác không thoải mái.” “Bác gái, bác không sao chứ? Cháu đi lấy thuốc cho bác.” Trong lúc Cung Chủ Nhi đi lấy thuốc, Đường Tĩnh Vi đã ngất xỉu rồi
An Noãn ngủ một giấc dậy, thầy Mạc Trọng Huy ngồi ở đầu giường, vô cùng chuyên tâm nhìn cô
An Noãn phiền muộn quay người đi, đưa lưng về phía hắn
Mạc Trọng Huy cảm thấy đáng yêu, giơ tay ra sờ tóc cô: “Đã tỉnh rồi thì dậy đi, anh đưa em tới công ty, nhanh chóng sắp xếp công việc cho xong, chúng ta về nhà với con trai.”