Tình Đắng

Chương 676: Kết thúc hoàn mỹ (9)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có Mạc Trọng Huy nhúng tay vào, dự án của công ty Giang Nguyên không cẩn An Noãn tự mình phụ trách, cô về công ty sắp xếp công việc một chút, rồi lại có thể chuyên tâm ở nhà với con trai

Mạc Trọng Huy đưa An Noãn đến công ty, trên đường đi hắn đột nhiên nhận được điện thoại của Đường Tĩnh Vi

Lông mày của hắn theo bản năng hơi nhíu lại, hắn ấn nút trả lời

“Anh Mạc, không xong rồi, bác gái lại ngất.” Mạc Trọng Huy lảo đảo, lập tức cho xe dừng ở ven đường

An Noãn hỏi: “Sao thế: Xảy ra chuyện gì rồi à?” “Mẹ anh lại bị ngất.” An Noãn cũng nhíu mày, nói: “Mạc Trọng Huy, tôi xuống xe luôn ở đây,2anh đi xem mẹ anh đi.” An Noãn định mở cửa xe thì bị Mạc Trọng Huy cầm tay: “An Noãn, em có thể đi cùng anh không, anh cần em.” “Mạc Trọng Huy, anh...” “An Noãn, đi cùng anh được không?” Hắn đã quen làm vẻ mặt hèn mọn ở trước mặt cô, nên chẳng còn quan trọng chuyện để ý mặt mũi và tôn nghiêm nữa.

Trong khi An Noãn còn đang do dự, Mạc Trọng Huy đã nhanh tay lái xe đi

“Mạc Trọng Huy, tôi còn chưa đồng ý mà.” Hắn nói với vẻ bất đắc dĩ: “An Noãn, lúc này đừng tranh cãi với anh được không?” “Tôi sợ mẹ anh cũng không muốn nhìn thấy tôi đâu.” “Không liên quan gì tới bà ấy, là anh9cần em.” Mạc Trọng Huy dùng tốc độ nhanh nhất lái xe đến bệnh viện

An Noãn ngồi trên xe, không có ý định xuống: “Mạc Trọng Huy, tôi ngồi ở trong xe chờ anh được không?” Mạc Trọng Huy chau mày, trực tiếp kéo cổ xuống xe

Hắn nắm thật chặt tay cô và đi vào trong

Họ đi tới phòng cấp cứu thì nhìn thấy Cung Chủ Nhi.

Cung Chủ Nhi không thể ngờ là Mạc Trọng Huy lại đưa An Noãn đến, hai người còn đang nắm tay nhau

Khoảnh khắc đó, sự ghen ghét dường như thiêu đốt lý trí của cô ta

Cô ta không hiểu, mình đã nỗ lực đến như vậy mà vì sao vẫn không sánh bằng An Noãn?

“Anh Mạc, bác sĩ đang làm kiểm tra cho bác6gái, bác gái đột nhiên bị ngất xỉu giống như lần trước.” An Noãn nhìn thấy Cung Chủ Nhi, theo bản năng cô muốn giãy ra khỏi tay của Mạc Trọng Huy, nhưng Mạc Trọng Huy nắm rất chặt, cô không tài nào thoát ra được

Bác sĩ đi từ phòng cấp cứu ra và bước thẳng tới trước mặt Mạc Trọng Huy

“Ngài Mạc, tình hình của mẹ ngài không được khả quan lắm, có khả năng cần phải làm một cuộc phẫu thuật bắc cầu mạch vành

Ngài để bà ấy tĩnh dưỡng ở nhà một thời gian, chờ thân thể khỏe hơn rồi chúng ta sẽ tiến hành phẫu thuật.”

Mạc Trọng Huy nhìn bác sĩ với vẻ mặt nghiêm túc, hỏi: “Phẫu thuật có nguy hiểm không?”

Bác sĩ hơi do0dự rồi nói: “Không ai có thể đảm bảo rằng không có rủi ro trong bất kỳ ca phẫu thuật nào, tôi cũng không thể đảm bảo điều đó, nhưng bệnh viện sẽ bố trí các bác sĩ giỏi nhất trong và ngoài nước để phẫu thuật cho bà ấy, có thể giảm thiểu rủi ro xuống thấp nhất và đảm bảo xác suất ca phẫu thuật thành công là 99%.”

Mạc Trọng Huy hài lòng gật đầu: “Được, sắp xếp phẫu thuật đi.”

“Chúng tôi đã liên hệ với chuyên gia nước ngoài, họ sẽ đi suốt đêm đến Bắc Kinh, mỗi ngày tiến hành hội chẩn, dựa vào tình huống hội chẩn mà sẽ sắp xếp phẫu thuật

Trước tiên cứ sắp xếp cho bà ấy nằm viện mấy ngày đi.”

Mạc7Trọng Huy khẽ gật đầu

Sau khi Đường Tĩnh Vi tỉnh lại thì được sắp xếp vào phòng bệnh dành cho cán bộ cao cấp ở bệnh viện

Mạc Trọng Huy ôm An Noãn đi tới bên cạnh cửa, bước chân cô ngừng lại

“Mạc Trọng Huy, anh vào một mình đi, tôi muốn về nhà.”

Mạc Trọng Huy nhíu mày: “An Noãn, đi cùng anh vào đi, chờ một lát nữa anh đưa em về.”

“Mạc Trọng Huy, anh rảnh rỗi thì nên ở bên cạnh mẹ anh nhiều hơn đi.” Mạc Trọng Huy hơi tức giận mà quát nhẹ: “Em cũng đi tới cửa rồi, vào xem mẹ anh một chút thì làm sao? Cho dù trước kia bà ấy đã từng làm ra những việc tổn thương em, nhưng bây giờ bà ấy đã bệnh thế này rồi

Em không thể mở lòng một chút sao?” Cung Chủ Nhi ở bên cạnh thấy hai người to tiếng với nhau thì mừng thầm trong lòng

Cô ta đi đến bên cạnh Mạc Trọng Huy, cất giọng nói ngọt ngào: “Anh Mạc, em có thể đi vào trước với bác gái không? Em nghĩ hiện giờ nhất định bác gái đang rất cần em bầu bạn.” An Noãn hơi cau mày, cô nói nhỏ: “Mạc Trọng Huy, tôi đi trước đây, chúc mẹ anh sớm bình phục”

An Noãn nói rồi chạy đi mất

Mạc Trọng Huy nhìn theo bóng lưng nhanh nhanh chóng chóng rời đi của cô mà trong lòng thấy đau nhói

Cô nhóc này cuối cùng vẫn nhẫn tâm như thế

Hắn đã rất hi vọng mượn cơ hội mẹ bị bệnh lần này mà hòa giải mâu thuẫn giữa bà và An Noãn

Có lẽ hắn đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi, một người kiêu ngạo như An Noãn sao có thể dễ dàng cúi đầu

Có lẽ mẹ hắn nhất định phải đến nhà họ Thẩm, tự mình nói xin lỗi cô thì cô mới cân nhắc đến chuyện tha thứ cho bà

“Anh Mạc, đi vào thôi ạ, bác gái đang rất cần anh.” Mạc Trọng Huy lạnh lùng quét mắt qua Cung Chủ Nhi: “Cô không cần đi vào.” Cung Chủ Nhi hỏi với vẻ vô tội: “Vì sao? Bác gái cần em mà.”

“Cút!”

Chỉ một chữ đơn giản mà khiến trái tim cô ta như ngã vào vực sâu không đáy.

“Tại sao lại đối xử với em như vậy?” Cô ta đau lòng khóc lên.

Mạc Trọng Huy lạnh lùng nói: “Cung Chủ Nhi, đừng tưởng rằng cô làm gì người khác đều không biết

Cô nghĩ ai cũng là đồ đần hết à, chính cô mới là đồ đần từ đầu đến cuối đấy.” “Anh Mạc, nhất định là anh đã hiểu lầm em rồi

Có phải anh nghĩ chuyện lần trước là do em làm không

Thật sự không phải là em làm, em cũng rất vô tội

Em không biết là ai nhằm vào em, em rất thật lòng với anh và bác gái mà.” Mạc Trọng Huy hừ giọng, đi thẳng vào phòng bệnh

Hắn đóng cửa phòng bệnh lại, nhốt Cung Chủ Nhi ở bên ngoài

Đường Tỉnh Vi yếu ớt nằm ở trên giường, nhìn thấy con trai đi vào, bà ta duỗi tay ra.

Mạc Trọng Huy đi tới nắm chặt lấy tay bà ta.

“Con trai, có phải mẹ sắp chết rồi phải không?” Mạc Trọng Huy nhíu mày: “Mẹ, mẹ không sao cả, bệnh viện đã chuẩn bị làm phẫu thuật cho mẹ, phẫu thuật xong là không sao.” “Thật ra mẹ cũng không muốn phải làm phẫu thuật gì đó đâu, mẹ đã sớm muốn đi đến chỗ ba con rồi, nhưng mà mẹ không nỡ bỏ con.” “Mẹ, mẹ đừng nói linh tinh, mẹ sẽ không sao đâu, con cũng sẽ không để mẹ xảy ra chuyện gì.” “Huy, hiện tại mẹ chỉ muốn nhìn thấy cháu trai một lần, có thể để mẹ gặp thằng bé được không? Để mẹ chết được nhắm mắt.”

Chân mày của Mạc Trọng Huy nhíu chặt hơn: “Mẹ đừng có suy nghĩ lung tung nữa, mẹ thật sự không có chuyện gì hết, chờ ngày mai bác sĩ hội chẩn xong là có thể xuất viện

Qua mấy ngày nữa mẹ khỏe hơn rồi sẽ làm phẫu thuật

Phẫu thuật xong là hoàn toàn bình phục.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.