Tình Đắng

Chương 696: Lần đầu gặp (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này ở nhà họ Thẩm, bầu không khí cũng rất khẩn trương

Thẩm Diệc Minh đạp bàn ăn, chỉ vào mặt Mạc Trọng Huy mà mắng: “Cậu khá lắm, không nói câu nào đã liên hệ với nhà trẻ, đứa bé mới hai tuổi rưỡi, sao cậu lại muốn nó đi nhà trẻ chịu khổ” Lông mày Mạc Trọng Huy nhíu lại, con rể như hắn bị mắng thành quen rồi, bây giờ mặt không đỏ, tim không đập nhanh, rất bình tĩnh

An Noãn nhếch miệng, buồn bực nói: “Bác hai, bác đừng mắng anh ấy, là cháu quyết đấy

Đinh Đinh con ở nhà sẽ bị mọi người làm hư mất, để nó đến trường học ít kỷ luật.” Đậu Nhã Quyên thấp giọng nói: “Đứa bé còn nhỏ như thế, sao biết khuôn phép thế nào? Đang tuổi ăn tuổi chơi, tự dưng đưa2nó đến trường học, không phải là bóp chết tính cách của nó sao? Làm gì có ba mẹ nào tàn nhẫn như thế.” Tiết Ngọc Lan cũng nói: “Đúng vậy, An Noãn hồ đồ thì thôi đi, sao Huy cũng hổ đồ theo thế?” Thẩm Diệc Minh tức giận: “Cái thằng này lúc nào có thể nói ra ý kiến chứ, suốt ngày nghe lời An Noãn, có tí khí khái đàn ông nào không hả?” Thẩm Thần Bằng cũng không nể mặt mà phì cười

“Con cũng đừng cười trộm, không làm được cái gì để ba bớt lo, bao nhiêu tuổi rồi, còn không tìm một cô gái đàng hoàng mà yêu đương đi? Mẹ con giới thiệu bao nhiêu người tốt đẹp cho con, con không cho người ta leo cây thì cũng trêu đùa rồi bỏ mặc người ta.” Thẩm Thần9Bằng cười tự giễu: “Con đã từng tìm một cô gái đàng hoàng để yêu, còn muốn kết hôn với cô ấy, nhưng mà ba không đồng ý.”

“Con!” Mặt Thẩm Diệc Minh tại đi.

An Noãn thấy thế vội chạy đến, thân mật kéo cánh tay ông nũng nịu: “Bác hai, đừng nóng giận, là do duyên của anh Thần Bằng chưa đến, duyên phận đến, bác có muốn cản cũng không cản được.” Thẩm Diệc Minh buồn bực nói: “Đừng có cười nịnh nọt bác, không được đưa Đinh Đinh đi nhà trẻ, nói còn chưa sõi, đi nhà trẻ ngày ngày bị nhốt một chỗ, quá đáng thương.”

“Bác hai, nhà trẻ bây giờ rất tốt, ở đó không chỉ học được kiến thức, còn được tiếp xúc với các bạn khác

Đinh Đinh bây giờ bị mọi người chiều quá rồi, cháu là mẹ nó,6sao cháu có thể hại con trai mình chứ?” Thẩm Diệc Minh cũng xuôi xuôi, trầm giọng hỏi: “Đi nhà trẻ nào? Đã đến xem chưa?” “Bác hai, bác yên tâm, Mạc Trọng Huy đã chuẩn bị xong rồi, chút chuyện nhỏ này bác có thể tin anh ấy ạ”

“Bao giờ nhập học?”

“Ngày mai ạ, cháu đưa nó đi, Mạc Trọng Huy có cuộc họp quan trọng không đi được.” Thẩm Diệc Minh than thở: “Không được, Thẩm Thần Bằng ngày mai con đi cùng An Noãn, nếu Đinh Đinh không thích, khóc nhè, con phải đưa nó về ngay cho ba.” Thẩm Thần Bằng nghĩ thầm, nếu anh ôm Đinh Đinh về, An Noãn không liều chết cùng anh mới lạ

Ngày khai giảng, sáng sớm, thời tiết đã rất oi bức

Đinh Đinh biết hôm nay sẽ đi học nên dậy từ sớm, khoác ba0lô trên vai

Vì muốn con trai thích nghi với cuộc sống ở trường, nửa tháng nay ngày nào An Noãn cũng dẫn thằng bé đến nhà trẻ gần đó chơi, nói cho thằng bé biết đi học có thể biết được nhiều thứ, còn có rất nhiều bạn bè cùng tuổi chơi cùng

Dưới sự nỗ lực của An Noãn, thằng bé cũng không bài xích việc đi học

An Noãn mở ba lô của bé, bên trong có đầy đồ ăn vặt và đồ chơi

“Đinh Đinh, những thứ này không thể mang đến nhà trẻ được.” Thẳng bẻ cong miệng: “Vì sao ạ? Con muốn chơi đồ chơi.” “Trong nhà trẻ có đồ chơi, giáo viên sẽ phát đồ chơi cho con cùng các bạn chơi, không thể mang đồ chơi của mình theo được.” Miệng thằng bé méo xệch, không còn vui vẻ nữa

Thẩm Thần7Bằng chuẩn bị kĩ càng, một tay bể Đinh Đinh, nói đùa: “Đinh Đinh, cuộc sống khốn khổ của cháu bắt đầu rồi, sau này cháu sẽ trải qua tuổi thơ quý báu và cả tuổi thanh xuân của mình ở địa ngục trường học.” An Noãn đấm cho anh một cái: “Anh đừng có dạy hư trẻ con.” Trường mẫu giáo song ngữ Bắc Kinh Anh Đốn là một trường học rất đẹp, được xây dựng hơn hai mươi năm, từ phòng gạch lợp ngói ban đầu đã xây lại thành một tòa cao ốc hiện đại, với thiết bị dạy học tiên tiến nhất, cùng số lượng giáo viên hùng hậu

Thẩm Thần Bằng dừng chiếc xe thể thao cao cấp ở ngoài trường, trong bãi đỗ xe ngập tràn những chiếc xe sang trọng, xe thể thao của Thẩm Thần Bằng vẫn nổi bật nhất.

An Noãn bế Đinh Đinh xuống xe, nhìn chiếc xe thể thao khoe mẽ, không nhịn được nói: “Anh, nếu anh muốn tìm một cô gái tốt để yêu thì trước tiến đổi xe đi, đừng khoe khoang thế này.”

“Ai khoe khoang? Đây gọi là bá khí mang theo ưu nhã

Khí chất vô cùng cao quý.” Bọn họ đi vào sân trường, hiệu trưởng nhìn thấy bọn họ, vội vàng chạy ra cổng đón.

“Chào cô Mạc.”.

An Noãn mỉm cười chào lại hiệu trưởng, vì chuyện Đinh Đinh đi học, An Noãn và Mạc Trọng Huy đã mời hiệu trưởng ăn cơm

Mới tiếp xúc nhưng An Noãn cảm thấy bà ấy vô cùng hòa nhã dễ gần, ấn tượng cũng rất tốt

“Chào cô hiệu trưởng, làm phiền cô rồi.” “Đâu có đâu có, cô Mạc nói quá rồi.” Hiệu trưởng nhìn về phía Thẩm Thần Bằng hỏi: “Vị này là?” An Noãn giới thiệu: “Đây là anh trai tôi.” Mai Dung nghe nói xuất thân của cô Mạc này thuộc dòng trâm anh thế phiệt, bối cảnh trong nhà rất mạnh, nếu là anh trai của cô thì chắc chắn thân phận cũng cao quý

“Hiệu trưởng, hôm nay là ngày khai giảng, cô nhất định rất bận, chúng tôi sẽ không làm phiền cô nữa.” Hiệu trưởng Mai vội vàng nói: “Không vội, không vội, tôi dẫn mọi người lên lớp.” An Noãn cười khẽ: “Hiệu trưởng, thật sự không cần làm phiền cô, chúng tôi tự đến lớp được.” Mai Dung không dám nài ép, chỉ phương hướng cho bọn họ rồi nhìn họ đi

Lúc bọn họ đến phòng học, lúc này, khắp phòng học là một cảnh tượng kinh hoàng

Bọn trẻ thi nhau khóc, hai giáo viên đang dùng mọi cách dỗ chúng

Ấn tượng đầu tiên của An Noãn đối với Đồng Hiểu là cô gái này có dáng dấp thanh tú, làn da trắng, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc cột đuôi ngựa, tạo cảm giác là một cô gái được cưng chiều

An Noãn đi đến gần cô, cười chào hỏi: “Chào cô giáo, tôi là mẹ của Mạc Tử Ý, hôm nay đưa bé đến nhập học.” Cô gái hơi dừng lại, lập tức cười nói: “Xin chào, mời đi theo tôi.” Khi Đồng Hiểu cười hiện lên hai má núm đồng tiền nhỏ, nhìn rất duyên

Giọng nói cũng mềm mại, không hổ là giáo viên mẫu giáo

An Noãn dắt Đinh Đinh đi theo Đồng Hiểu làm thủ tục nhập học

Làm xong, Đồng Hiểu xoa đầu Đinh Đinh, cười nói với An Noãn: “Cố Mạc, hai người có thể đi trước, cô cứ yên tâm giao cậu bé cho chúng tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.