Tình Đắng

Chương 706: Em tự ra giá đi (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khóe miệng An Noãn giật giật: “Anh lại muốn làm gì?”

“Cho anh mượn xe của em được không?”

“Cho anh mượn thì được, nhưng mà...”

Thẩm Thần Bằng sầm mặt xuống, ngắt lời cô: “Nhưng mà cái gì, nhưng mà phải nghe lời em đi xem mắt đúng không? An Noãn, anh nói cho em biết, anh sẽ không đi xem mắt nữa

Em đã đồng ý cho anh mượn xe rồi, em đường đường là bà xã của chủ tịch tập đoàn Mạc Thị, chẳng lẽ nói không giữ lời à? Em đừng quên em còn có hai đứa con đầy, em không thể nói không giữ lời được.”

Ăn sáng xong, Đinh Đinh đeo cặp sách chuẩn bị đi học.

Hình như ở nhà trẻ một khoảng thời gian,2thằng bé đã hoàn toàn thích ứng rồi

Tối nào về nhà nó cũng quấn lấy Mạc Trọng Huy và An Noãn, kể những chuyện thú vị trong nhà trẻ.

Nhóc con ở nhà trẻ học cái gì, về nhà sẽ đi dạy em gái cái đó.

An Noãn dần dần phát hiện, có một đôi trai gái là quyết định chính xác nhất cuộc đời cô

Thẩm Thần Bằng nhận chìa khóa xe từ chỗ An Noãn, đưa Đinh Đinh đi nhà trẻ.

Đã cách nhiều ngày rồi, anh lại lặp lại câu hỏi ban đầu: “Đinh Đinh, cháu thích cô giáo nào trong nhà trẻ nhất?”

“Cháu thích cô Đồng và cổ Hà.” “Thế trong hai người, cháu thích ai hơn?” Đinh Đinh cười nói: “Thích như nhau cả ạ.”9Thẩm Thần Bằng phiền muộn, giao lưu với thằng nhóc này đúng là khó khăn

“Đinh Đinh, cô Đồng có tốt với cháu không?”

Nhóc con đắc ý nói: “Cô Đồng rất tốt với cháu

Cô tốt với tất cả các bạn nhỏ.” Thẩm Thần Bằng trợn mắt, lười hỏi nó nữa

Hà Thu Đình dạng than phiền với Đồng Hiểu: “Thật là buồn bực, ngày nào Mạc Tử Ý cũng do tài xế đưa đón, từ lúc khai giảng đến giờ, ngay cả mặt anh Mạc tôi cũng chưa nhìn thấy, còn muốn quyến rũ cái gì chứ

Còn cả anh vì anh ấy nữa, cũng mãi không đến, thật là thất vọng.” Hà Thu Đình vừa mới dứt lời đã thấy Thẩm Thần Bằng dắt Đinh Đinh đi vào6lớp học

Hà Thu Đình kích động nói bên tai Đồng Hiểu: “Đồng Hiểu, cô nhìn đi, đúng là nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến.” Đồng Hiểu ngẩng đầu lên nhìn thấy Thẩm Thần Bằng, anh đang cười với mình, cô lập tức cau đôi lông mày xinh đẹp lại

Đinh Đinh rất lễ phép chào hỏi hai cô giáo rồi ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình

Thẩm Thần Bằng thì đi đến trước mặt bọn họ, khách sáo chào hỏi: “Chào hai cô giáo.” Hà Thu Đình rất kích động: “Anh Thẩm, chào anh

Lâu lắm không nhìn thấy anh rồi.”

“Đúng vậy, gần đây tôi khá bận, luôn là tài xế đưa đón Định Định

Đợt tới tôi không quá bận nữa, có thể đưa đón Đinh Đinh0hàng ngày.”

“Thật không? Ngày nào anh cũng đến à?” Hà Thu Đình khoa trương nói xong tự thấy hối hận, cô ta là giáo viên, thể nào cũng phải dè dặt trước mặt phụ huynh chút mới đúng.

Đồng Hiểu thì càng cau mày chặt hơn.

Thẩm Thần Bằng cố ý trêu cô: “Cô Đồng, có thể phiền cổ cùng tôi ra ngoài một chút được không? Tôi muốn trao đổi với cô về việc học tập và sinh hoạt của Đinh Đinh nhà tôi ở trường.”

“Anh Thẩm, anh cứ nói luôn ở đây đi

Cô Hà cũng có thể nói với anh về biểu hiện của Mạc Tử Ý ở trường học.” Thẩm Thần Bằng cười khẽ: “Ở đây nhiều học sinh, trao đổi ở đây ảnh hưởng7đến bọn nhỏ, phiền cô rồi.” Thẩm Thần Bằng không đợi cô từ chối, đi ra ngoài trước.

Đồng Hiểu nhìn về phía Hà Thu Đình, lúc này sắc mặt cô không tốt lắm.

“Thu Đình, cô đi trao đổi với anh ta đi.”

Hà Thu Đình lạnh lùng nói: “Người anh vừa ý là cô, không phải là tôi.”

Đồng Hiểu không có cách nào khác, đành đi ra khỏi lớp học.

Thẩm Thần Bằng đứng ở cuối hành lang lớp học, đang nhướng mày nhìn cô

Đồng Hiểu đi đến trước mặt anh, vô cùng khách sáo hỏi: “Anh Thẩm, anh có gì muốn biết về tình hình của Mạc Tử Ý ở trường học?” Thẩm Thần Bằng khẽ cong khóe miệng lên: “Tôi vẫn thích em gọi tôi là Thẩm Thần Bằng giống như tôi qua hơn.”

“Thẩm Thần Bằng, anh đừng có quá đáng!” Thẩm Thần Bằng khẽ cười, giơ tay vuốt tóc cô: “Ngoan thật.” Đồng Hiểu rất nhạy cảm đẩy anh ra: “Thẩm Thần Bằng, anh dừng như vậy, đây là trường học.” “Trường bọn em không cho phép yêu đương à?” Đồng Hiểu nghiến răng: “Chúng ta không phải loại quan hệ này.” “Đồng Hiểu, hôm nay tôi sẽ nói rõ với em, nếu em không chịu theo tôi, ngày nào tôi cũng sẽ đến trường quấy rầy em.”

“Anh!”

Người này lại có thể nói lời xấu như vậy thành quang minh chính đại đến thế

Đồng Hiểu: “Bây giờ là giờ làm việc, có gì để tan làm chúng ta hãy nói.” “Cũng được, tan học anh đến đón Đinh Đinh, cũng thuận tiện đón em tan làm luôn.” Trước khi đi, Thẩm Thần Bằng còn vỗ nhẹ lên đầu cô, thân thiết nói: “Ngoan quá!” Đồng Hiểu trở lại lớp học, Hà Thu Đình luôn sầm mặt, lạnh lùng hỏi: “Anh ta nói gì với cô?” Đồng Hiểu hờ hững trả lời: “Không nói gì, chỉ hỏi biểu hiện của Mạc Tử Ý ở trường học thôi.” “Có phải anh ta có ý với cô không?” Đồng Hiểu ngẩn ra, sau đó nói: “Làm sao có thể?” “Tôi cũng thấy thế, kiểu người như anh ta không thiếu phụ nữ vây quanh

Những cô minh tinh người mẫu kia, ai không tranh cướp muốn đến gần anh ta chứ

Đồng Hiểu, tốt nhất cổ đừng có ảo tưởng với anh ta, nhà bọn họ giàu có, không phải người bình thường có thể vào.” Đồng Hiểu cười lạnh trong lòng, cô chưa bao giờ nghĩ muốn có quan hệ gì với người trong giới đó cả

Cô không biết tại sao Thẩm Thần Bằng không chịu tha cho cô, giống như Hà Thu Đình nói, bên cạnh anh ta không thiếu phụ nữ

Cả ngày nay Đồng Hiểu không tập trung nổi, cô không biết sau khi tan làm nên đối mặt với Thẩm Thần Bằng thế nào, cũng không biết sau này người đàn ông bá đạo này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của cô thể nào

Lúc tan học, Hà Thu Đình lẩm bẩm một câu: “Hôm nay lại phải họp, không biết hiệu trưởng nhà trẻ lấy đâu ra nhiều chuyện mà nói như vậy.” Đồng Hiểu đột nhiên nhớ ra, hôm nay sau khi tan làm phải học chính trị

Cô vui vẻ trong lòng, không muốn Thẩm Thần Bằng ở cổng trường học khiến cố khó xử, cô cầm điện thoại lên nhắn cho anh một tin: [Sau khi tan là tôi phải họp.] Hiếm khi có ngày Thẩm Thần Bằng không cần đến công ty mà ở nhà với ông cụ Thẩm, nhận được tin nhắn, anh không tự chủ được cong khóe miệng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.