*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cậu ta còn nói đùa với chúng tôi, nói là vừa đi công tác về muốn gặp bạn gái, nhưng bạn gái lại không ở nhà
Hôm đó chúng tôi nhìn thấy rõ, cậu ta đi chiếc Bentley bản giới hạn, cậu ta làm gì thế? Rất nhiều tiền nhỉ?”
Tim Đồng Hiểu co rút đau đớn, có một sự khổ sở không nói lên lời
“Cô à, ngày mai cháu sẽ mang tiền lên nộp cho cô, phòng này cháu sẽ tiếp tục thuê” Chủ nhà cười cười, “Có tiếp tục thuê thì đương nhiên là tốt rồi, tôi chỉ sợ bạn trai cô không nỡ để cô ở trong nhà để xe.” “Chúng cháu đã chia tay rồi.” Chủ nhà ngừng một chút, sau đó lập tức nói, “Mấy người trẻ tuổi các cô, hay đem tình cảm ra làm trò đùa thật.” Đêm hôm đó,2Đồng Hiểu nằm trên giường mãi không ngủ được, điều đó quá bất ngờ khiến cô không phản ứng kịp
Tan tâm ngày hôm sau, cô không đi thẳng về nhà, mà đi đến nhà trọ của Thẩm Thần Bằng
Gõ cửa một lúc, không có ai mở cửa
Cô lấy hết dũng khí gọi điện thoại cho anh, nhưng đúng như cô đoán, anh không nghe máy.
Lúc này Thẩm Thần Bằng đang ở công ty làm thêm giờ, nhìn điện thoại trong tay, nghe tiếng chuông không ngừng vang lên
Trợ lý hiếu kỳ hỏi: “Thẩm tổng, sao không nghe máy?”
Ở cạnh Thẩm Thần Bằng đã lâu, anh ta cũng biết đây là nhạc chuông đặt riêng cho cô Đồng, mỗi lần chuông vang lên, Thẩm Thần Bằng đểu lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nhưng gần đây hơi khác thường
Chuông điện thoại lại vang lên, là nhạc7chuông bình thường, Thẩm Thần Bằng lại nghe
“Được, tôi đến ngay.” Bạn anh gọi, đêm nay đến quán bar vui chơi, còn có nhiều tiết mục rất đặc biệt, anh không nghĩ nhiều lập tức đồng ý.
Bao lâu rồi anh không đi chơi cùng đám bạn, hình như từ khi ở cạnh Đồng Hiểu, anh ít đi chơi hơn
Bây giờ mới nhận ra, những kẻ không bỏ rơi mình vẫn là đám bạn xấu kia
Lái xe đến bar, mấy người bạn đều có mặt ở đó.
Có người huýt sáo, “Ổ, hôm nay ngọn gió nào đã thổi cậu Thẩm đến đây thể, không ở nhà với bạn gái sao?”
Chung Hân Nhiên thấy sắc mặt Thẩm Thần Bằng không vui, cô ta là một phụ nữ rất thông minh, chỉ cần thấy như vậy là biết đã có chút thành công.
Thẩm Thần Bằng ngồi xuống, nhanh9chóng có người bày cốc ra trước mặt anh
Chung Hân Nhiên cầm cốc rượu đi đến trước mặt Thẩm Thần Bằng, “Cậu Thẩm, đã lâu không gặp, lỡ hẹn với chúng tôi nhiều lần như thế, hôm nay thể nào cũng phải tự phạt ba ly.” Thẩm Thần Bằng nhếch miệng cười không nói gì
Bọn họ nhìn thấy Thẩm Thần Bằng có vẻ dễ chịu, liền vui đùa, “Cô Chung, chỉ có cô mới dám mời cậu Thẩm uống rượu, hôm nay nếu anh ấy uống, đúng là rất nể mặt cô đấy.” Thẩm Thần Bằng cầm ba ly uống cạn
“Cậu Thẩm quả là thương hoa tiếc ngọc
Hân Nhiên, đêm nay cô phải chăm sóc cậu Thẩm cho tốt đấy.” Chung Hân Nhiên thuận thế ngồi xuống trước mặt Thẩm Thần Bằng
Thẩm Thần Bằng cũng rất phối hợp, khoác một tay lên vai cô ta
“Cậu5Thẩm, cuộc vui hôm nay có loại cậu thích.” Cái bọn gọi là cuộc vui, chính là gọi một đám sinh viên ngây thơ đến vui vẻ.
“Cậu Thẩm, tất cả bọn họ đều đã được chúng tôi lựa chọn, là sinh viên mới vào đại học, cam đoan tươi non mơn mởn, chưa từng bị kẻ nào chạm vào.”
Thẩm Thần Bằng nhìn mấy cô gái đang nhảy thoát y thì đột nhiên cảm thấy buồn cười
Đây là cũng gọi là đơn thuần, đây cũng được coi là tươi non mơn mởn sao? So với cô gái thẹn thùng nào đó..
Anh hơi bực bội, khoát tay, “Bảo bọn họ xuống hết đi.” Tất cả đều giật mình, Thẩm Thần Bằng luôn thích mấy cô gái sạch sẽ thuần khiết, đây là điều tất cả mọi người trong nhóm đều biết
Để làm anh vui, bọn họ đã3nghĩ hết cách, còn huấn luyện mấy cô gái này
Bọn họ không muốn tiếp tục thấy Thẩm Thần Bằng mê luyến Đồng Hiểu, vì ở cùng Đồng Hiểu, anh rất ít khi đi chơi cùng bọn họ, thiếu đi Thẩm Thần Bằng, nhóm bọn họ cũng ít vui đi hẳn
Chung Hân Nhiên nổi giận hét lớn, “Cậu Thẩm bảo các cô cút đi, không nghe thấy à?” Mấy cô gái kia đều còn ít tuổi, bị dọa chạy vội đi
Thẩm Thần Bằng ốm Chung Hân Nhiên vào lòng, động tác này khiến mọi người khiếp sợ
Từ lúc nào anh đã đổi khẩu vị, trong nhóm này Chung Hân Nhiên nổi tiếng là ghê gớm.
Chung Hân Nhiên kinh ngạc, cô ta cũng giả vờ là chim non, ngoan ngoãn dựa vào ngực Thẩm Thần Bằng
Đêm đó, Thẩm Thần Bằng uống khá nhiều, nhưng vẫn tỉnh táo
Chung Hân Nhiên lái xe đưa Thẩm Thần Bằng về nhà, trên đường về anh dựa lưng vào ghế ngủ thiếp đi, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, dường như đang rất mệt.
Xe đi đến căn hộ cao cấp của Thẩm Thần Bằng, Chung Hân Nhiên không nỡ gọi anh tỉnh lại.
Không chút kiêng kị ngắm anh ngủ, cô ta cũng không rõ, vì sao ông trời lại ưu ái anh đến vậy, có gia cảnh lớn như thế, dáng vẻ còn đẹp trai hơn người, trên thế giới này có mấy người có thể chống lại mị lực của anh.
Nếu có thể trở thành người phụ nữ của anh ấy, dù là không thể kéo dài mãi mãi cô ta cũng đồng ý.
Chờ rất lâu anh mới từ từ tỉnh lại.
“Cô đến đây từ bao giờ?” Anh cau mày hỏi.
“Một lúc lâu rồi.”
“Sao không gọi tôi dậy?”
Chung Hân Nhiên cười nói, “Nhìn anh ngủ ngon như vậy, tôi không đành lòng gọi dậy.” Thẩm Thần Bằng nhìn đồng hồ, thản nhiên nói, “Bây giờ đã muộn rồi, không tiện mời cố lên nhà ngồi chơi, hôm khác sẽ mời cổ ăn cơm.”
Chung Hân Nhiên nhếch miệng nói đùa, “Cậu Thẩm đúng là một chút phong độ quý ông cũng không có, đêm trăng gió mát, anh không cảm thấy một mình qua đêm sẽ dài dằng dặc sao, không làm chút chuyện lãng mạn chẳng phải lãng phí sao?” Trong khoảnh khắc Thẩm Thần Bằng có chút suy nghĩ, dường như đang tự vấn mình
Nhưng ngay sau đó, anh vuốt tóc cô ta, cười nói, “Đêm nay uống nhiều rồi, hôm nào tôi mời, chúng ta uống riêng.”
Chung Hân Nhiên hơi thất vọng, trong mắt Thẩm Thần Bằng, có lẽ cô ta chỉ như anh em của anh
“Đi đường cẩn thận!” Thẩm Thần Bằng phất tay, không lưu luyến chút nào đi vào thang máy
Đàn ông chỉ tỏ ra phong độ trước mặt cô gái mình thích
Cô ta đang nghĩ, nếu lúc đó là Đồng Hiểu, Thẩm Thần Bằng có thể để cô về một mình sao? Không chừng sẽ tìm đủ cách không cho về nhà
Mặc dù không cam tâm, nhưng chí ít cô ta cũng biết đại khái anh và Đồng Hiểu đã xảy ra chuyện.
Thang máy đi đến tầng cao nhất, thang máy vừa mở ra, anh nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé ngồi cạnh cửa
Anh nghĩ mình say, ra sức dụi mắt, bóng dáng vẫn còn đó, hình như đang ngủ.
Anh đi qua, dùng chân đá chân cô, Đồng Hiểu lập tức tỉnh lại.