Tình Đầu Của Phó Tổng

Chương 67: Chương 67




Mấy ngày nay Nhược Hằng thường về rất khuya, dù vậy nhưng anh vẫn không can thiệp nửa lời, anh muốn cô ta thấy thoải mái nhất.

Anh cũng không ngại chi ra số tiền lớn để đầu tư vào công ty nhà Nhược Hằng mặc dù Hàn Đăng luôn biết lợi ích thu về không bằng một phần trăm vốn bỏ ra, trong mấy năm qua anh cũng không để cô ta thiệt thòi điều gì, trước mặt anh hay người nhà anh ít ra cô ta còn biết phép tắc lễ nghĩa một chút.
Trong lần sinh nhật sắp tới này, Nhược Hằng đã có sẵn những dự định riêng, Hàn Đăng cũng chiều theo ý cô ta.

Nhược Hằng không ngại chi tiền thuê phòng vip để mọi người nghỉ lại sau khi bữa tiệc kết thúc.

Tiệc sinh nhật của cô ta được tổ chức tại quán bar lớn nhất thành phố, mọi thứ ở đó đều đắt đỏ, nổi tiếng là những bữa tiệc rượu xa hoa cùng nhiều vũ công nam nữ kèm theo là ánh đèn và tiếng nhạc sập sình dễ khiến người ta hưng phấn hơn.
Khách mời đều là những thiếu gia và tiểu thư mà cô ta quen khi về nước.

Nhược Hằng bước xuống chiếc xe hơi đen sang trọng nhưng điều mà khiến người ta chú ý chính là Hàn Đăng, hôm nay trông anh thật lịch lãm, vẻ đẹp trai ấy đã khiến bao nhiêu trái tim bị tan chảy, mọi người đền trầm trồ khi Nhược Hằng chính là bạn gái của đương kim phó chủ tịch Hàn Thị- Tập đoàn lớn mạnh bậc nhất trong nước cũng như quốc tế.
Theo sau là Giám đốc Kiều, hôm nay trông anh ta lịch lãm không kém, nhìn thấy Kiều Nhất Trung mấy cô gái gần đó còn hét lên vui sướng.

Phục vụ bắt đầu bưng bánh kem ra, sau khi mọi người chúc mừng thì cô ta thổi nến bữa tiệc chính thức bắt đầu, một, hai, ba,...!chai rượu dần dần được khui ra, tiếng nhạc vang lên khiến mọi người càng thêm thích thú, vài người vừa cầm ly rượu vừa nhảy.

Hôm nay, Nhược Hằng thật quyến rũ trong bộ váy xẻ tà màu đen, cô ta cố tình mặc váy bó sát để lộ ra tất tần tật mọi đường cong trên cơ thể, nếu như Nhược Hằng không là bạn gái của Phó chủ tịch Hàn thì cô ta đã thành tầm ngắm của mấy tên thiếu gia dự tiệc hôm nay rồi.
Kiều Nhất Trung rót từng ly, anh ta đưa ly rượu cho anh hai người cùng thưởng thức.


Hôm nay là ngày vui nên cả hai cho phép bản thân uống nhiều hơn một chút.

Chẳng hiểu sao bình thường Kiều Nhất Trung rất thích trò chuyện làm quen với mấy cô gái xinh đẹp ở đây nhưng hôm nay anh ta lại ngồi nguyên ở đó, mấy người đến chúc rượu anh ta cũng chỉ chạm cốc qua loa.

Hàn Đăng thấy được điểm lạ của bạn mình.
-“ Hôm nay lại trầm tính sao???”
-“ Chỉ là không thấy hứng thú thôi!”
-“ Chẳng lẽ Kiều thiếu gia lại thất tình???”
-“ Cậu nghĩ tôi là ai mà thất tình được cơ chứ, hỏi nhiều quá chi bằng uống đi!”
nói xong cả hai cùng chạm ly uống cạn.

Nhược Hằng đang đứng nói chuyện rôm rả với mấy người bạn nhưng cô ta vẫn không quên liếc mắt để ý đến anh.

Dù chỉ nhấp môi nhưng vì quá nhiều người mời nên Nhược Hằng uống cũng không ít, cô ta ra ngoài đi đến nhà vệ sinh.

Vừa hay, người phục vụ cũng đang bước vào, hai người liếc nhìn nhau ngầm ý gì đó.

Tên phục vụ bưng hai ly cocktail đặt xuống bàn, chính Nhược Hằng đã sai hắn bưng nước đó vào cho Hàn Đăng cùng Giám đốc Kiều.

Ánh đèn lập loè nên cả hai cũng chẳng để ý nhiều, ngay cả anh cũng không thích những nơi như thế này, có khi đến cũng chỉ uống rượu giải khuây mà thôi.
Kiều Nhất Trung bắt đầu ngà ngà say, thấy ly cocktail tươi mát trên bàn nhưng vì không thích vị dâu nên đã đổi ly cho Hàn Đăng, Kiều Nhất Trung uống một hơi là cạn.
-“ Cậu uống thử đi, vị cũng ổn đó!”
Hàn Đăng cầm ly lên uống thử, vì Không thích cocktail nên anh cũng chỉ uống một ít.

Bên này, Nhược Hằng trong người có men nên đi đứng hơi loạng choạng, không may cô ta phải ai đó.
-“ Xin lỗi!”
-“ Cô không sao chứ?”
-“ Ừm”
cô ta đẩy người đó ra và đi tiếp, tên đó vẫn đứng nhìn chằm chằm về phía Nhược Hằng, nhếch miệng cười ẩn ý.


Nhược Hằng cố móc họng để nôn ra, hôm nay cô ta không thể say được, cô ta phải thật tỉnh táo.

Xong xuôi, cô ta bước ra ngoài, đột nhiên một bàn tay kéo cô ta lại.
-“ Anh là ai? sao dám kéo tay tôi? có biết tôi là ai không hả?”
-“ Em là ai không quan trọng, quan trọng là trông em thật quyến rũ, tôi thấy thích em rồi đó!”
-“ Anh điên sao, tôi không hề quen anh???”
-“ Em nhanh quên thật đó, lúc nãy em va phải tôi mà!”
-“ Tôi đã xin lỗi rồi mà anh còn muốn gì?”
-“ Muốn cô em đây! đi với anh em sẽ có mọi thứ”- vừa nói anh ta vừa vuốt cằm Nhược Hằng, ánh mắt thì luôn hướng vào vòng một căng tròn phía dưới.
-“ Anh nghĩ anh là ai chứ?”
-“ Giới thiệu với cô em, tôi là Mạc Khải Trạch- thiếu gia độc nhất họ mạc, các quán bar, vũ trường lớn bé đều là của nhà họ Mạc tôi, nếu em đồng ý bên tôi em sẽ được sung sướng!!!”
-“ Thì ra là Mạc Thiếu! nhưng nếu biết tôi là ai chắc anh không mạnh miệng thế đâu ?”
-“ nói đi!!!”
-“ Tôi là bạn gái cũng như vợ sắp cưới của Hàn Đăng- Phó chủ tịch tập đoàn Hàn Thị! sao? đã biết sợ chưa??”
sau khi nghe đến Hàn Thị anh ta đứng hình mất mấy giây, Nhược Hằng thấy anh ta im lặng liền hất tay ra rồi đi thẳng.

Mạc Khải Trạch cũng không giữ cô ta lại nữa, nhưng miệng lại nở một nụ cười gian manh, lại còn không ngừng lẩm bẩm:
-“ Hàn Thị sao? thật thú vị!!!!!”
Kiều Nhất Trung bắt đầu cảm thấy trong người không ổn, anh ta đứng dậy về phòng khách sạn trước.


Hàn Đăng vẫn kiên nhẫn ngồi lại đợi Nhược Hằng, vừa hay cô ta cũng từ ngoài bước vào, đám bạn của cô ta vẫn vui vẻ nhún nhảy cười đùa, Nhược Hằng lại gần chỗ anh và nói:
-“ Anh có mệt không? hay mình về khách sạn nha!”
-“ Nay là ngày vui của em, em cứ vui vẻ đi, anh đợi ở đây được rồi!”
Nhược Hằng nhìn ra thấy hai ly nước cũng gần cạn, cô ta cười thầm trong lòng.

Nhưng cô ta lại không biết rằng Kiều Nhất Trung đã uống nhầm sang ly của Hàn Đăng nên giờ anh ta đang rất khó chịu, về đến khách sạn Kiều Nhất Trung còn quên cả đóng cửa phòng, anh ta nằm vật ra giường, nhưng người lại không ngừng nóng lên, Kiều Nhất Trung bắt đầu nới lỏng cà vạt và tháo từng chiếc cúc áo, để lộ ra cơ bụng 6 múi săn chắc.

Anh ta cố bước vào phòng tắm dùng vòi nước để xối vào người.
Bên ngoài, một đám vệ sĩ cùng mấy tên côn đồ đang đuổi theo một cô gái.

Không ai khác mà chính là Hạ Cúc, cô ấy đang đi săn tin một nữ diễn viên nổi tiếng cặp kè với doanh nhân đã có gia đình, hai người họ qua đêm ở khách sạn này, đang định chụp lại mấy bức ảnh làm tin thì cuộn phim trong túi cô rơi xuống gây nên tiếng động, nhanh chóng Hạ Cúc bị phát hiện, tên doanh nhân đó cho người đuổi theo để bắt cô ấy lại, tưởng hết đường nhưng thấy cánh cửa một căn phòng đang mở, Hạ Cúc liền chạy vào đó rồi khoá trái cửa lại, cô ấy áp sát tai vào cửa nghe ngóng, thấy tiếng bước chân xa dần Hạ Cúc mới thở phào một chút nhưng cô ấy lại giật thót tim khi một bàn tay chạm vào người mình.
-“ Xin...!xin ..

xin lỗiiiiii...!tôi nhầm phòng...”
đang định mở cửa bước ra thì bàn tay đó lại kéo Hạ Cúc lại, lúc này chiếc mũ phớt trên đầu cô ấy cũng rơi xuống đất, mái tóc bung xoã toả ra một hương thơm êm dịu, hương thơm ấy khiến Kiều Nhất Trung cảm thấy rất dễ chịu, rất quen thuộc, anh ta dí sát vào người Hạ Cúc để hít hà hương thơm ấy, Hạ Cúc hốt hoảng nhưng không dám hét lên vì sợ mấy tên kia sẽ phát hiện ra cô ấy mất, Hạ Cúc cố đẩy anh ta ra nhưng sức của cô ấy sao đọ lại được sức của một người đàn ông cơ chứ, một tiếng nói vang lên khiến Hạ Cúc đơ người.
-“ GIÚP TÔI!!!!”.....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.