Tình Đầu Là Oan Gia

Chương 37: Chương 37




Vui vẻ khi ở trường thế thôi chứ khi về tới nhà cô lại quay về làm cô nhóc bị bỏ rơi, nhìn căn nhà chỉ có quản gia cùng vài người giúp việc cô liền thở dài một hơi.

"Lúc sáng con đã ăn no ở trường nên không cần phải chuẩn bị bửa trưa cho con đâu"
Quản gia nghe vậy liền bắt đầu khuyên cô "Tiểu thư, người không nên bỏ bửa liên tục như vậy mặc dù tiểu thư đã ăn ở trường nhưng nó không đủ dinh dưỡng bằng thức ăn ở nhà.

Trong nhà sẻ luôn đảm bảo cung cấp đầy đủ dinh dưởng cần thiết cho cơ thể củng như sẻ an toàn thực phẩm sẻ bảo đảm hơn ở bên ngoài.

"
"Bác yên tâm, con luôn chọn những thứ an toàn để cho vào bụng" nói rồi cô mang balo chạy nhanh lên phòng.

Nếu mà đứng đó một lúc nữa chắc chắn bác quản gia sẻ dùng mọi cách để ép cô ăn, buổi sáng cô trốn được một lần nhưng hiện tại mà lề mề đôi co thì rất khó trốn.

Bác quản gia thấy cô chạy vội thế thì vô cùng sợ cô sẻ bất cẩn trượt chân liền vội vàng nhắc nhở.


"Tiểu thư, đừng chạy nhanh như vậy kẻo vấp ngã"
Nghe vậy cô liền đáp "Con biết rồi, bác cứ yên tâm"
Lên đến phòng cô nhanh tay đóng cửa sau đó chốt khóa lại, balo cũng tùy tiện quăn sang một bên cô thả người ngã tự do cuống chiếc giường yêm ái, bản thân còn vui vẻ lăn qua lăn lại mấy lần.

Không hiểu vì sao tâm tình cô đột nhiên rất tốt, chắc là do người kia liên lạc với cô hoặc cũng có thể là Thế Hạo đột nhiên thay đổi mà hòa nhã với cô.

Cô thì vui đấy nhưng tên nào đó chẳng hề vui một chút nào, suốt đoạn đường quay về hắn ngồi trên xe mà mặt cứ đen thui hồn cứ như lạc đi đâu mất.

Tài xế nhà hắn cứ vậy mà chịu đựng hắn hết cả một quản đường dài, ngày cả thở cũng không dám thở mạnh sợ vị thiếu gia này cáu lên sẻ quay sang cắn người.

Với kinh nghiệm nhiều lần thấy hình ảnh này của thiếu gia nhà mình vị tài xế giàu kinh nghiệm đã có thể đoán được đây là bị chọc giận nhưng lại không thể đánh lại rồi.

Xe vừa về tới nhà tài xế cũng được một phen thở phào nhẹ nhỏm, giòe này cả Chung gia đều đang ở công ty nên Thế Hạo không cần phải chào hỏi bất kì ai mà cứ thế bỏ thẳng vào trong phòng.

Vừa vào tới nơi hắn lập tức ngồi vào bàn để mở lap truy cập vào trang cá nhân của cô trên mạng bắt đầu lục tung mọi thứ có liên quan đến cô khi ở nước ngoài.

Từ bạn bè cũng như công việc học hành của cô, mỗi một thứ hắn liền soi đi soi lại đến vài lần xem có điểm nào khả nghi không cũng như lướt toàn bộ danh sách bạn bè trên mạng xã hội có giới tính nam của cô xem ai đáng nghi liền lưu lại để tìm hiểu sau.

Hắn cứ như vậy mà soi đến mấy tiếng đồng hồ, sau đó chợt nhận ra lúc lúc trưa cô có bảo muốn đến trung tâm thương mại.

Hắn bắt đầu cẩn thận tính toán, nếu hiện tại hắn đi theo cô phụ mang đồ này kia kia nọ thì chắc chổ đứng của hắn trong lòng cô có thể chắc chắn thêm một phần, mặc dù không nhiều nhưng có còn hơn không.


Dù sao ông cha cũng có câu "Tích tiểu thành đại", góp nhặt từng chút một thế nào cũng được như mong muốn.

Nghĩ là làm hắn nhanh chóng nhắc máy gọi cho cô, rất nhanh đầu bên kia đã chuyền đến âm thanh.

"Aloo!?"
"Cậu đi trung tâm thương mại chưa vậy?" Thế Hạo vừa hỏi vừa nhìn đồng hồ đang hiện thị trên lap gần 14h chiều rồi.

"Đang chuẩn bị đi, có việc gì à?"
"Muốn đi cùng cậu ấy mà, hiện tại đợi tôi qua đón cậu có được không?"
Cô nghe xong thì đầu toàn là dấu hỏi, tên này hình như vẫn chưa có giấy phép lái xe nếu mà đón cô không sợ bị giao thông hốt à?
"Cậu hình như chưa có giấy phép lái xe thì phải"
"Đúng vậy, nhưng tiền đóng phạt tôi đây không thiếu" nói lời này hắn vô cùng tự tin hơn nữa đây là lời mà hôm trước tên Việt Ngôn nói với hắn.

Nghe vậy cô hơi im lặng một chút rồi mới từ từ lên tiếng " Nhưng tôi đi cùng Vi Vi cùng tiểu Di, cậu chắc không ngại đấy chứ?"
Hắn rất muốn nói bản thân ngại nhưng mà vì để được đi cùng cô hắn liền cắn răng đáp "Không ngại"
Nghe vậy cô liền trầm mặc, hắn không ngại nhưng bọn cô sẻ ngại nha lúc này cô đưa mắt nhìn hai người chị em tốt của mình như hỏi ý hai người họ thấy vậy liền gật, dù sao có người đi theo để cầm đồ cho họ dù có chút ngại nhưng vẫn không muốn bỏ qua cơ hội này.


Thấy hai người họ đồng ý cô cũn không tiếp tục chần chừ gì nữa "Vậy cậu nhanh đến đây một chút, chúng tôi đợi"
Thế Hạo nghe xong liền đồng ý vội vàng gắp lap lại mà nhanh chân đi chuẩn bị, hắn chuẩn bị rất nhanh chỉ vội thay một cái áo thun thoải mái cũng như đổi một cái quần dễ vận động sau đó vội vàng xuống nhà lấy xe lái đến nhà của cô.

Bên phía nhà cô vốn là đang định đi nhưng vì nhận được điện thoại của thế Hạo nên đành phải ngồi đợi tiếp thêm một lúc nữa.

"Nghi nhi, mình cứ thấy hình thức ở chung của cậu và Thế Hạo cứ quai quái như nào ấy" Vi Vi hơi ấp úng nói
Lúc này cô hơi nghiên đầu đầy khó hiểu "Quái chổ nào cơ chứ, rõ ràng rất bình thường mà?!"
"Không có, tớ thấy quái thật ấy" Vi Vi vẫn kiên quyết giử lấy suy nghĩ của mình.

Tiểu Di cũng tán đồng gật đầu mà phụ họa "Thật sự rất lạ, nhưng chúng tớ không xác định được lạ ở điểm nào"
Cô nghe vậy thì càng khó hiểu, rỏ ràng mối quan hệ của hai người chính là không thuận mắt nhau nhưng cớ sau khi rơi vào mắt của bạn tốt nó lại thành điều kì quáy rồi!?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.