Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt

Chương 34



Nói là 15 phút, Thẩm Tư Phi lại vào bệnh viện quá lâu.

Gọi điện thoại cũng không được, Hạ Tây Châu không thể làm gì khác hơn là vào bệnh viện tìm người, quầy lễ tân nghiệm chứng thân phận hắn, kiểm tra lại lịch sử mới nói bệnh nhân đang khám.

Dưới tình huống không có Omega đi cùng, Alpha không vào được tầng khám dành riêng cho Omega. Hạ Tây Châu không thể làm gì khác hơn là đứng tại chỗ chờ đợi.

Làm thế nào cũng không liên lạc được, làm cho hắn nhớ lại nỗi sợ hãi ngày đó sau khi hắn biết chân tướng, hắn tìm Thẩm Tư Phi khắp nơi nhưng không được.

Hắn đầu tiên là đến Nhất Trung, biết được Thẩm Tư Phi đã tan làm rồi. Sau đó lại đến nhà Thẩm Tư Phi, mà bất kể gõ cửa thế nào cũng không có ai trả lời. Hắn gọi điện thoại cũng không ai nghe.

Theo lý thuyết, nhất thời không liên lạc được cũng là bình thường, dù sao người mất tích phải qua 24 giờ mới có thể báo cảnh sát.

Mà Hạ Tây Châu cố tình một khắc cũng không thể chờ, trực tiếp tìm người bạn cũ của hắn, Uông Ngạn quen biết lúc du học, bây giờ là hội trưởng Hiệp hội bảo vệ quyền lợi Omega ở thành phố S.

Trung Quốc bảo vệ Omega đến độ làm hội trưởng Hiệp hội tổng bộ cũng có định vị của Omega, cũng tương đương với giăng lưới cực đại bảo vệ Omega. Chỉ cần thân phận Omega đăng ký trong danh sách là có thể định vị được vị trí cụ thể của Omega.

Nếu như muốn có được cái này, hoặc phải là vụ án khẩn cấp có liên quan đến sinh mệnh Omega, hoặc là quyền hạn đủ cao.

Uông Ngạn chưa từng thấy người bạn cũ này nhờ anh chuyện gì, huống hồ lại còn liên quan đến Omega.

Cảm giác đầu tiên Hạ Tây Châu cho người khác là âm trầm lạnh nhạt, không dễ chung đụng, chuyện Hạ gia càng làm cho hắn tăng thêm một tầng nham hiểm bạo ngược. Uông Ngạn lại biết, người này chẳng phải là cuồng đồ gian nịnh gì. Nói ngắn gọn, là người có lương tri mà có giới hạn.

Anh đồng ý, đưa vị trí của Omega tên Thẩm Tư Phi cho Hạ Tây Châu.

Hạ Tây Châu lúc này mới kịp lúc đuổi đến Thẩm gia, không phải là ngẫu nhiên đi qua, chẳng liên quan gì đến trời đất.

Ngày hôm nay cảnh này lại tái hiện.

Cũng may đợi chẳng lâu, hắn thấy cảnh Trần Kim cùng Thẩm Tư Phi sóng vai xuất hiện.

Hắn vốn không định nghe lén, nhưng Trần Kim nói vừa nhanh vừa vội, nghe rất rõ, hắn lập tức hiểu ra Thẩm Tư Phi đến bệnh viện suốt là để làm gì.

Xin tin tức tố Alpha nhân tạo, giảm bớt kì phát tình.

Hạ Tây Châu nhất thời cực kì phẫn nộ. Trong thiên tính Alpha ẩn chứa khống chế và độc chiếm rất sâu, huống chi Hạ Tây Châu từ nhỏ đã có quá khứ vặn vẹo dị dạng, cho nên một khi cố chấp là hắn sẽ có suy nghĩ điên cuồng.

Hắn chộp người vào trong tay, tay sờ xuống tìm được chỗ khoang sinh sản. Cả người Thẩm Tư Phi như muốn nổ tung, "Hạ Tây Châu!"

Hạ Tây Châu sờ cậu một cái, tay đè lên bụng cậu, giọng trầm thấp như dụ dỗ: "Làm sao, tôi không có cách nào lấp đầy em, cho nên em muốn tin tức tố Alpha nhân tạo làm em đau không chịu nổi hay sao?"

Lời này quá hạ lưu vô sỉ.

Hai người đứng quá gần, tin tức tố bùng lên, Thẩm Tư Phi cảm thấy cả người bị khống chế suy tư. Cậu đẩy hắn ra, mắng: "Anh đồ ngu ngốc này, người khác nói gì anh cũng tin chắc?"

Không có tin tức tố Alpha khác, mùi sữa thơm sạch sành sanh, xen lẫn tin tức tố vị cây linh sam.

Hạ Tây Châu khôi phục lý trí, tin tức tố trên người nhất thời được thu liễm, kéo Thẩm Tư Phi đang bị hắn đè lên. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Trong tin tức tố Alpha tồn tại tính công kích và xâm lược rất nặng, càng có gen mạnh mẽ, điên lên lại càng như người thần kinh.

Tuyến thể Omega nhói đau tương tự với một lời cảnh báo, trước đó là bị lừa dẫn tới phát tình, hiện tại cậu có thể cảm nhận được Alpha trước mặt có thể muốn thực hiện hành vi nguy hiểm với cậu.

Thẩm Tư Phi thậm chí có ảo giác mình đang bị một con chó săn gặm.

Cậu dời nửa bước sang cạnh đứng thẳng eo, ngẩng đầu nhìn Hạ Tây Châu. Đối phương tựa hồ nhận ra được mình hiểu lầm, đang đờ ra.

Thẩm Tư Phi thần sắc lạnh lẽo, há miệng muốn mắng người, Hạ Tây Châu đã cướp lời: "Xin lỗi."

Như là chó săn mới nãy điên cuồng nhào lên khiến người không đỡ được giờ thấy chủ nhân tức giận là vội cụp tai, khí thế một giây sau đã thu gom lại sạch sẽ, thái độ nhận sai hài lòng đến độ khiến người cho là kỳ thực chẳng xảy ra gì.

Thẩm Tư Phi: "..." cắt lời như thế, cậu ngay cả mình muốn nói gì cũng quên mất.

Cậu nhấc chân đạp Hạ Tây Châu một cái, "Đi lái xe tới đây mau, đi về."

Hạ Tây Châu cũng không giận, như là bao dung quen rồi, lại đặc biệt oan ức, nói: "Bên này cấm xe ngoài lái vào."

Cửa này bởi vì không cho xe ngoài vào, cho nên người rất ít, mãi cũng không thấy có người đi qua.

Thẩm Tư Phi: "..." Giận đến độ không muốn nổi giận.

Cậu cùng Hạ Tây Châu đi ra ngoài, hồi lâu lại nghe Hạ Tây Châu nói: "Xin lỗi, vừa nãy tôi không khống chế được tin tức tố của mình."

Alpha cũng vì thiên tính nên bị tin tức tố khống chế, vào một số khoảnh khắc sẽ không có lý trí, thường thường còn bởi vì tin tức tố của Omega hoặc là những nhân tố khác dẫn lối, làm ra hành động quá phận.

Hắn vừa mới nghiêm trọng xâm phạm người này, đã coi như là hành vi quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ chưa?

Thẩm Tư Phi không nhận lời xin lỗi, chỉ nói: "Chủ tịch Hạ mấy ngày nay thân thiết với tôi quá. Trước khi chúng ta ngủ với nhau, anh thăm dò tôi, sau, anh tựa hồ muốn xông vào cuộc sống của tôi."

Hạ Tây Châu hơi ngừng bước chân lại.

"Tôi không phải kẻ ngốc, không thể không cảm giác được." Thẩm Tư Phi nói, "Tôi không biết tại sao anh muốn làm như thế, mà lúc này, tôi hỏi anh, anh có thích tôi không?"

Hạ Tây Châu rũ mắt nhìn đôi mắt xinh đẹp lấp lánh kia, chỗ đó dường như có thể phản chiếu ánh nắng, nhất thời hắn không nói nên lời.

Thích, là loại cảm giác gì? Tim đập thình thịch sao?

Hay là muốn nhặt ánh nắng cho cậu, làm bạn trong suốt nửa cuộc đời cậu?

Thẩm Tư Phi tiếp tục nói: "Anh không có cảm giác với tôi, anh chỉ coi tôi là vật sở hữu của anh. Cho nên, Hạ tiên sinh, tôi cũng không định trở thành vật sở hữu của Alpha. Anh cũng có thể cảm nhận được, kỳ thực trước kia tôi cực kì ghét ở chung phòng với Alpha."

Thẩm Tư Phi không biết Hạ Tây Châu bỗng nhiên tiếp cận cậu là bởi vì gì, dường như từ ngày hai người bởi vì phát tình kết hợp là tất cả đã bắt đầu mất khống chế. Có lẽ là bởi vì đánh dấu tạm thời, cũng có lẽ là bởi vì Hạ Tây Châu biết chân tướng nào đó lúc trước.

Mà đánh dấu hoàn toàn và kết hôn sinh con là chuyện cả đời, cậu từ chán ghét Alpha đến bây giờ có thể tiếp thu Hạ Tây Châu, đã là thay đổi mà chưa bao giờ cậu dự liệu được. Hạ Tây Châu dù là đàn ông thành thục thận trọng lại nhiều tiền có trách nhiệm, nhưng nếu muốn Thẩm Tư Phi nói thích hắn yêu hắn, Thẩm Tư Phi không có cách nào thừa nhận.

Hạ Tây Châu trầm mặc hồi lâu, mở miệng nói: "Tôi không coi em là vật phẩm."

Hắn từng nói nguyện ý chăm sóc cuộc đời cậu với Thẩm Tư Phi, nhưng đối phương không tiếp thu.

Trong thế giới của chủ tịch Hạ không có tình ái, năm đó hắn đã mất đi nhận biết về loại tình cảm này. Không thì sẽ không vào lúc đột ngột tỏ tình với Trần Kim đã trực tiếp mang nhẫn tới.

Thẩm Tư Phi ngồi vào ghế sau, "Nếu cả hai đã không có tình cảm, vậy lúc chúng ta giả làm quan hệ tình nhân vẫn nên giữ một khoảng cách thì hơn."

Trước kia theo lễ phép, Thẩm Tư Phi sẽ ngồi ở ghế lái phụ, hiện tại cậu không muốn.

Hạ Tây Châu không nói gì, tim lại trầm xuống. Thẩm Tư Phi nhất định là chán ghét hắn cực kỳ, muốn phân rõ giới hạn với hắn. 

Thẩm Tư Phi vùi ở ghế sau nhắm mắt dưỡng thần, lòng sầu cực kì.(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Bỗng dưng mọc ra thằng nhãi con, hơn nữa còn không có cách nào bỏ, nên sinh ra thế nào? Sinh ra rồi làm sao? Cũng không phải không nuôi nổi một đứa trẻ, mà là muốn nuôi tốt một đứa trẻ thật sự rất khó. Đây là một chuyện cần dũng khí.

Hơn nữa còn phải lừa Hạ Tây Châu. Nghĩ tới việc này, mặt Thẩm Tư Phi lộ vẻ hung quang, nhìn bóng lưng người ngồi ở ghế lái.

Hồi lâu, cậu đột nhiên nói: "Tôi muốn ăn kẹo sữa thỏ trắng."

Hạ Tây Châu sửng sốt: "Trong nhà không còn hả?"

Thẩm Tư Phi cảm thấy miệng đăng đắng, cậu nhìn ngoài cửa sổ: "Ăn hết rồi. Tìm một chỗ mua đi."

Hạ Tây Châu nói: "Đồ ngọt không thể ăn nhiều."

Thẩm Tư Phi giễu cợt: "Đây là thái độ nhận sai của chủ tịch Hạ?"

Chủ tịch Hạ không thể làm gì khác hơn là chiều theo ý cậu.

Xuống xe chạy vào ba cửa hàng tiện lợi cũng không mua được, Thẩm Tư Phi đi không nổi, hai người nghỉ chân ở tiệm bánh gato.

Hương vị ngọt ngào tung bay ra. Thẩm Tư Phi chọn hai cái bánh ga tô nhỏ, mua hai cốc nước uống, ngồi vào căn phòng được trang trí trang nhã.

Hạ Tây Châu cúi đầu nhìn xuống đất, nhấp một hớp nước chanh: "Qua con đường này có siêu thị, chắc có kẹo sữa thỏ trắng."

Thẩm Tư Phi cầm thìa ăn bánh ngọt tam giác nhìn có vẻ rất ngọt, bơ vào miệng ngọt mà không ngấy, mùi vị vô cùng ngon.

Động tác của cậu tao nhã, thần sắc nghiêm túc, như là đang thưởng thức sơn hào hải vị gì.

Hạ Tây Châu cúi thấp đầu, nhìn cậu từng miếng ăn hết bánh ngọt tam giác. Ánh mặt trời chiếu vào, hình ảnh này đẹp đẽ như thể tranh tĩnh vật.

Cách cửa sổ thủy tinh, hai cô gái ngừng lại, "Nhìn kìa, tướng mạo của anh kia nghìn người có một, không phải minh tinh gì đấy chứ?"

"Mau chụp ảnh về hỏi xem."

Cô gái mới lấy điện thoại di động ra, người đàn ông lạnh lùng ngồi cạnh đã quét mắt tới. Hai cô gái đó sợ hết hồn, đi vội: "Bạn trai của anh đẹp trai cũng là anh đẹp trai, chỉ là dữ quá."

"Đó là che chở đó, bọn họ nhất định là quan hệ người yêu."

Thẩm Tư Phi ăn xong rồi lau miệng, "Sao anh không ăn?"

Hạ Tây Châu đẩy đĩa qua, "Em có thể thử vị này xem."

Thẩm Tư Phi ăn no nên tâm tình tựa hồ không tệ, biểu tình cũng thả lòng, nếm một miếng, "Vị này cũng không tồi."

Hạ Tây Châu nói: "Đừng đi làm cái gì mà tin tức tố Alpha nhân tạo. Nếu như em cần giúp đỡ, tôi có thể nhờ bạn ở nước ngoài đến đây, nghĩ xem có cách khác không."

Thẩm Tư Phi lắc đầu, "Tôi ở trong quần thể này, hiểu rõ Omega hơn anh. Trong nước ngoài nước chưa bao giờ có Omega có thể thoát khỏi khống chế của thiên tính. Tôi cũng không có gì phải ăn năn hối hận cả, chỉ là muốn có nhiều lựa chọn hơn. Anh hiểu không?" (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hạ Tây Châu biết rõ sự kiên trì của cậu. Kỳ thị của xã hội đối với một bộ phận Omega vẫn luôn tồn tại, đồng thời bọn họ cho là Omega không muốn gánh vác trách nhiệm sinh sản đều là đang trốn tránh, cho nên xã hội mới không cho Omega bất kỳ lựa chọn nào.

Hắn nói: "Vậy nếu như bạn tôi có cách, ức chế gen Omega từ gen của em thì sao?"

Thẩm Tư Phi cười nhạo: "Sao anh không lừa tôi từ Omega biến thành Beta cho nhanh?"

Hạ Tây Châu lạnh lùng, thoạt nhìn nghiêm túc cực kỳ.

Thẩm Tư Phi thu nụ cười lại: "Không phải anh nghiêm túc đấy chứ? Về pháp luật đây là nghiêm cấm bằng sắc lệnh."

Hạ Tây Châu: "Cho nên bạn ở nước ngoài của tôi làm trong viện nghiên cứu tư nhân. Mặc dù bây giờ còn đang nghiên cứu, nhưng nếu tương lai thành công, em có đồng ý không?"

Thẩm Tư Phi trầm mặc, thoát khỏi thiên tính vẫn luôn là chuyện cậu kiên trì, cậu phải không chút do dự mới đúng.

Hạ Tây Châu cười: "Cho nên, thầy Thẩm, có vài đáp án kỳ thực cũng không phải là bắt nguồn từ bản tâm. Thử thứ chưa từng tiếp xúc, có lẽ em sẽ phát hiện thứ khác biệt."

Hắn bỗng nhiên đưa tay qua, Thẩm Tư Phi mở to hai mắt không tránh, cho là hắn muốn sờ gò má của mình, lại thấy hắn đưa đĩa không cho nhân viên phục vụ.

Ánh mắt Thẩm Tư Phi lướt qua ngón tay có khớp xương rõ ràng của hắn, "Như vậy chủ tịch Hạ, nếu như anh không thể không cưới một Omega làm vợ, nhưng cậu ta lại không muốn sinh con cho anh, anh có để bụng không?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.