Tình Định Lãnh Nam

Chương 8



Trên giường một nữ tử nửa thân trần đang nằm, lấy mềm mại đáng yêu hóa giải mãn thất dương cương.Nam nhân tay cầm một bầu rượu tôn được nhưỡng tràn đầy mùi thơm ngọt ngào ngồi ở mép giường,mắt phượng câu hồn người có chứa một tia biến hoá kỳ lạ,hơi thở thần bí làm tâm thần nàng nhộn nhạo.Môi hắn khẽ nhếch chậm rãi uống hết chén rượu hương vị ngọt ngào kia, tay thon dài gợi lên chạm vào gò má xinh đẹp của nàng, hôn xuống cái miệng đẹp khẽ mở của nàng, dầy đặc nụ hôn nhỏ nhặt hạ xuống, không mất ôn nhu.Làm cho trong miệng nàng tràn đầy hương vị của hắn cùng mùi rượu, như vậy say lòng người.

" Uống ngon sao?" Úy Nguyên Khánh vuốt ve môi cánh hoa màu đỏ của Cơ Nhạn Nhi,trên mặt dính chút rượu tràn ra.

Nàng gật gật đầu,đưa ra đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm môi cánh hoa.Toàn thân nàng thả lỏng, không nhận thấy được ý đồ tà ác của nam nhân,từng bước rơi vào bên trong cạm bẫy hắn bày ra.Mà nàng theo bản năng liếm môi, đối với nam nhân mà nói là xuân dược thiếu kháng cự nhất, cũng châm lên dục vọng nguyên thủy của Úy Nguyên Khánh

"Vậy uống nhiều mấy ngụm vào." Tâm hắn bất hảo nói,con ngươi tà tứ che dấu một tia quỷ dị, làm cho người ta khó có thể phát hiện.

Hắn tùy ý bỏ qua rượu tôn, cầm lấy nửa bầu rượu đầy hướng miệng đổ, rượu theo khóe môi chậm rãi chảy xuống,nhuộm dần trong ngực hắn, càng hiện ra bộ dáng phóng đãng không kềm chế được.Hắn bắt lấy kiều nhan của nàng, đột nhiên đem nàng kéo vào trong lòng, cuồng quyến ngăn chặn cái miệng nhỏ, lại lần nữa nâng cốc rượu đổ vào trong miệng nàng,chất lỏng nóng rực thuận một đường tràn xuống lồng ngực,đốt cháy bụng nàng.Khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên hồng, mắt to sương mù, đầu có chút choáng,hồng nhan tránh đi hắn cúi xuống hôn, nàng không thể uống nữa……Sẽ túy!

"Muội không cần uống." Nàng mím môi cự tuyệt.

Nhưng hắn cũng không cho nàng trốn,ôm lấy mặt nàng, hạ xuống môi nóng cháy. Hắn không cho nàng cự tuyệt,đây là trừng phạt nàng, chỉ cần tâm ý đối với hắn dao động, hắn sẽ hung hăng trừng phạt đến khi nàng hiểu được mới thôi.

"Ngô……" Trong miệng nàng đều là mùi vị bá đạo của hắn.

Nàng thật sự say,Khánh ca ca sao lại có nhiều người như thế, người nào mới thực sự là hắn?Nàng thân thủ bắt lấy, lại tóm không được.Khóe môi hắn khẽ nhếch,bàn tay to cầm lấy tay ngọc của nàng,"Ta ở chỗ này."

Kiều nhan khi say của nàng,lộ ra tính trẻ con reo lên:"Khánh ca ca?Huynh là Khánh ca ca sao? Không đúng…..Hắn so với huynh còn dễ nhìn hơn!Huynh là ai a?"

Nàng nói năng lộn xộn,mắt tràn ngập sương mù lờ đờ thấy không rõ nam nhân vẫn được nàng để ở trong lòng.Hắn nhịn không được cười nhẹ,tiểu nữ nhân này cư nhiên không nhận ra hắn?

Tươi cười làm tan không hờn giận của hắn, nhưng hắn vẫn không thể tha thứ nàng. Cư nhiên dám can đảm có ý niệm né tránh hắn trong đầu, đều do hắn phóng túng nàng!

"Muội nói đi? Ta là nam nhân của muội." Túm lấy tay nàng đặt ở trên môi khêu gợi của hắn, gằn từng tiếng thong thả thổ lộ lời tâm tình, lấy tay cùng môi, hơi thở thấp nhiệt gãi ngứa đầu ngón tay mẫn cảm.

"Ân……Nam nhân của ta…… Khánh ca ca…… Cách!"

Cơ Nhạn Nhi nhịn không được đánh một tiếng cách rượu,khiến Úy Nguyên Khánh cười khẽ ra tiếng.Hai mắt sương mù giữ nguyên, đột nhiên lấy hai tay ôm lấy khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng của hắn, tới gần nhìn, giống ngư bị hạ cổ si ngốc nhìn hắn."Khánh ca ca thật xinh đẹp nha!"

Hắn nghe thấy nàng thốt ra nỉ non,nhịn cười không được cười nhạo ra tiếng. Nàng cũng thật đả kích tự tôn nam tính của hắn, không có một nam nhân nào muốn nghe được loại khen ngợi này!

"Cũng chỉ có muội, mới có thể nói nam nhân xinh đẹp." Hắn giơ lên một chút cười nguy hiểm,há mồm, liền liếm mút đầu ngón tay thon dài của nàng.

Nàng mẫn cảm cảm giác được lưỡi linh hoạt ấm áp đang ở liếm hôn đầu ngón tay nàng, giống như liếm mứt quả thực ngon miệng, luyến tiếc lập tức ăn hết tinh tế nhấm nháp.Nàng muốn rút ngón tay về,không chịu nổi hắn khiêu khích quá mức phiến tình.Hắn cầm bàn tay ngọc nhỏ bé muốn chạy trốn của nàng,môi mang theo độ ấm đốt người hung hăng cắn nàng một cái. Nhìn thấy tiểu nữ nhân mẫn cảm kia ăn đau đến rụt đầu vai, cũng không dám đem tay rút về, hắn mới vừa lòng cười.

"Ánh mắt vô tội của muội, sẽ chỉ làm ta càng muốn ăn muội."Nói xong,bàn tay to tà ác bắt đầu kéo quần áo hoa lệ không có mấy vải dệt trên người nàng.

"Khánh ca ca…… Huynh muốn làm cái gì?" Nàng lắc lắc đầu choáng váng, nhìn bản thân bị cởi sạch, ngượng ngùng cuộn lại thành một đoàn.

"Ta muốn muội." Hắn gọn gàn đem y bào trên người cũng thoát xuống.

Quần áo hai người hỗn độn phân tán trên mặt đất,giống như nam nữ thâm mật trên giường.Tay hắn giống như có lửa, hắn thập phần hiểu biết điểm mẫn cảm của nàng, mỗi một nơi bị hắn mơn trớn đều bùng lên tình dục nguyên thủy nhất, làm cho nàng khinh ngâm ra tiếng.

"Thích không?" Tiếng nói từ tính trở nên khàn khàn,phượng mâu nóng cháy bị nhiễm thượng một tầng lửa tình.

"Ngô…… Không thể!" Nàng không ngừng vặn vẹo.

Nàng thật sự động tình, chờ mong hắn giữ lấy,nhưng …… Đêm nay không được a!

"Không cho muội cự tuyệt, ta muốn muội không dám lại suy nghĩ linh tinh!"

Cơ Nhạn Nhi nhìn con ngươi sâu thẳm của Úy Nguyên Khánh, nơi đó ẩn chứa không hờn giận. Nàng hiểu được bản thân chọc giận hắn,toàn thân hắn cao thấp tản mát ra khí tức bức người,làm nàng cảm thấy sợ hãi một chút.Ánh mắt tà ác nhìn thẳng nàng,khiến nàng cảm thấy như bị thiêu đốt hoàn toàn……Nhưng bất an của nàng, hắn hiểu chứ? Hắn luôn đem tâm tư bản thân che giấu thật tố, làm nàng khó có thể tới gần.Úy Nguyên Khánh phát hiện tâm tư Cơ Nhạn Nhi không tập trung, cảm thấy càng thêm không hờn giận.

Nàng quay mặt qua chỗ khác,biết hắn là thật làm."Không được…… A!"

Tay hắn không chút nào thương tiếc nắm lấy bầu ngực của nàng, hai tay thay phiên đùa bỡn đẫy đà, nhìn bầu ngực xinh đẹp thay đổi hình dạng, giống như sưng lên càng thêm no đủ,"Tiểu phiến tử khẩu thị tâm phi!"

"Người ta không có……" Nàng mở mắt phủ nhận.

"Đều nhanh cầm không được,tiểu lãng oa." Bàn tay to dùng sức nắm, nhũ thịt mềm mại tràn ra.

Hắn nhanh chóng nhìn bầu ngực mê người,đỉnh nhọn yêu kiều chuyển động dụ dỗ hắn chạm vào, hắn vươn hai ngón tay véo quanh đỉnh nhọn phấn nộn, một phen lôi kéo,nụ hoa xinh đẹp càng thêm nở rộ,trở nên cứng rắn.Cơ Nhạn Nhi nhịn không được nâng người dậy, không tự chủ được dán vào thân thể tinh tráng của hắn,cầu xin càng nhiều an ủi.Hai vú kiên đĩnh,không chịu nổi mê hoặc nắm eo thon nhỏ,rừng rậm ướt át màu đen,thân thể nữ nhân trần trụi nằm ở dưới thân hắn không ngừng vặn vẹo, kích thích bản năng của hắn.Hắn cúi người yêu thích hôn nụ hoa nở rộ của nàng,khiến nàng thét chói tai ra tiếng."A……"

Đầu lưỡi linh hoạt nhẹ nhàng để ở trên bầu ngực, lấy tốc độ thong thả tra tấn người qua lại đùa giỡn,bầu ngực mẫn cảm càng phát ra sưng đỏ tươi, theo đỉnh rơi vào kích thích toàn thân, làm cho thân thể mềm mại cảu nàng căng thẳng.Hắn tay kia cũng không ngừng lại,ngón tay thô lệ véo đầu v* mềm mại run run yếu ớt,trong mãnh liệt đoạt lấy mang theo một tia ôn nhu, giống như hắn đối với nàng sủng nịch.Nàng giống như bị gió lạnh thổi qua làm trong đóa hoa khẽ run, mảnh mai mà làm người ta trìu mến.Nàng bị kỹ xảo âu yếm cao siêu của hắn đùa bỡn,e ngại trời sinh bị tỉnh lại, trong cơ thể chậm rãi chảy ra một cỗ ướt át, làm ướt hai chân, càng rơi xuống ở trên đệm tinh xảo.

"Ân…… Ngô……" Bầu ngực sung huyết buộc chặt,xúc cảm vừa tê vừa đau, làm cho nàng không nhịn được lung lay đầu.

"Đều biến cứng rắn …… Còn nói không cần?"

Nàng nghe vậy buông xuống cánh tay, trộm dò xét đầu v* bản thân đang nở rộ trên bầu ngực,bên trên còn lưu lại nước bọt làm ướt cua hắn, giống như bị hương vị ngọt ngào mật ngâm quá.Nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt nhỏ nhắn đã hồng càng thêm nóng lên, hô hấp dồn dập, hai bên nụ hoa duyên dáng chuyển động lồng lộng ……

"Tiểu huyệt của muội cũng ướt ……" Hắn càng muốn đùa nàng, xem bộ dạng nàng không biết làm sao. Bàn tay làm càn bao trùm nơi riêng tư của nàng, dùng độ ấm nóng cháy vuốt ve khu rừng xinh đẹp.

"Không cho nói."Hai tay nàng che mặt, toàn thân đều biến thành màu hồng.

"Muội cũng nghĩ muốn ta."Ngữ khí của hắn kiên định nói.

Nàng không thể phủ nhận, nhưng là…… Sẽ mang thai.Nàng tính qua,nguyệt sự của nàng không lâu nữa sẽ đến.Trước kia nghe mẹ nói qua, nữ nhân trước khi tới việc này, tuyệt đối không thể cùng nam tử làm sự kiện kia, bằng không sẽ có đứa nhỏ ……Đứa nhỏ…… Nghĩ đến bản thân khả năng mang thai cục cưng có quan hệ cùng với hắn, ánh mắt của nàng trở nên mềm mại, lại dưới một cái chớp mắt chuyển thành đen tối.Hắn yêu nàng sao? Hắn sẽ muốn đứa nhỏ của nàng sao?Nghĩ đến đây,nàng theo bản năng đẩy hắn ra,"Không thể!"

Úy Nguyên Khánh lập tức ngăn chặn thân mình muốn né ra của nàng, uống rượu làm toàn thân nàng vô lực,căn bản chống cự không được,lập tức liền mềm nhũn xụi lơ ở dưới thân hắn.

"Thực không an phận!" Hắn nhẹ nhàng ở bên tai nàng thổi khí. Hắn sẽ làm nàng biết, nàng vĩnh viễn kháng cự không được hắn.

Một tay kiềm chế tay nhỏ bé lộn xộn của nàng,tay kia cởi ra đai lưng, gọn gàng trói chặt hai tay nàng.

"Buông!Huynh muốn làm cái gì?" Nàng lung tung giãy dụa.

Hắn buộc không chặt, sợ làm thương da thịt mềm mại của nàng, nhưng muốn giãy mở ra cũng không dễ dàng như vậy.Hôm nay không đạt được mục đích,hắn sẽ không bỏ qua cho nàng!

"Tiểu Nhạn Nhi thông minh…… Muội biết rõ còn cố hỏi." Bờ môi hắn cong lên lộ ra một chút mỉm cười tà ác,con mồi đến miệng sao có khả năng không hưởng dụng?

Nàng thật không thể giải thích bản tính nam nhân, càng chống cự, chỉ biết càng khiến cho hắn nổi lên dục vọng chinh phục.Hắn nâng lên hai cánh tay, cánh tay tinh tráng giữ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, hai người bốn mắt giao nhau,trong nháy mắt kia giống như toàn thế giới chỉ còn lại có hắn cùng nàng, tựa như mộng giống nhau…… Nàng không dám dùng sức hô hấp,khuôn mặt tinh xảo không ngừng đỏ lên.Úy Nguyên Khánh cười nhẹ ra tiếng, há mồm hôn trụ môi anh đào của nàng, đem hơi thở cấp quanh nàng.Điều này tác động nỗi lòng tiểu nữ nhân của hắn, luôn sợ hãi mất đi hắn, thế là trở nên mẫn cảm, trở nên yếu ớt. Hắn không phải không hiểu, nhưng hắn biết nàng là người duy nhất tiến vào nội tâm hắn.

Cho dù sợ hãi,tiểu nữ nhân này cũng sẽ không buông tay!Cho nên hắn không dễ dàng làm cho nàng nhìn thấu lòng hắn, cố ý muốn lòng nàng truy đuổi hắn,như vậy, trò chơi tình yêu này mới có thể xem được, không phải sao?Trong miệng hắn còn có hương vị rượu,thật ngọt! Cơ Nhạn Nhi không tự chủ đáp lại nụ hôn của Úy Nguyên Khánh,cái lưỡi đinh hương phấn nộn khéo léo ôm lấy hắn,làm cho lưỡi bá đạo cùng nàng dây dưa, càng hôn càng sâu,càng dài.Qua hồi lâu, hắn mới buông tha môi cánh hoa sưng lên của nàng,"Ta vĩnh viễn cũng không sẽ thả muội." Hắn giống như lơ đãng nói ra những lời này, chỉ sợ tiểu nữ nhân trì độn này còn không hiểu được hàm ý trong đó.

"Huynh……" Lời hắn vừa nói giống như mê hoặc,mê hoặc tâm si mê của nàng, lâm vào luân hãm.

Hắn nâng lên đùi nhỏ mảnh mai trắng trẻo của nàng đặt trên vai, hai tay đẩy ra đóa hoa nửa khép,mâu quang hối ảm nhìn chằm chằm nơi riêng tư của nàng,hoa thần phấn nộn như da trẻ con, phát ra mùi thơm của cô gái.Bị hắn làm càn xem xét như vậy, nàng cảm giác trong cơ thể thật nóng, giống như muốn hòa tan,càng làm nàng cảm thấy thẹn là chất lỏng không ngừng chảy ra.Bàn tay hắn chậm rãi vuốt ve bên trong đùi nàng,ngón tay thô ráp ôn nhu miêu tả vân da không thấy lỗ chân lông,bóng loáng giống như tơ lụa tinh xảo tốt nhất.

"A!Thật ngứa." Nàng vặn vẹo vòng eo, cười liên tục.

Ánh nến mờ nhạt chiếu rọi ở kiều nhan lưu tinh của nàng, giống như tiên lạc phàm, làm nam nhân đui mù. Hắn bỗng nhiên đẩy ra tư mật của nàng, khẽ động trong lãng huyệt tràn ra yêu dịch,rơi xuống trên đùi tinh tráng của hắn,ngón tay tho dài ấn vào đậu hạch sung huyết, nhẹ nhàng vẽ tròn.

"Ô……" Hàm răng nàng cắn môi dưới,hô hấp phập phồng làm cho nhũ thịt cao thấp lắc lư.

Nàng mở lớn đùi ngọc, hoàn toàn quên mới kiên trì vừa rồi,đôi mắt sương mù nửa mở.Bàn tay ngọc dừng ở một bên lặng lẽ cầm hai vú của bản thân không chịu được vắng vẻ, nhẹ nhàng chậm chạp vuốt ve, phát ra mị thái dụ hoặc nam nhân mà không tự biết.Thấy thế,mắt phượng thâm thúy chuyển đậm, hai ngón tay bỏ ra đóa hoa màu mỡ,dịch hoa dâm lãng dính đặc không gặp trở ngại rơi xuống dưới,cảnh đẹp đập vào mắt làm hắn ngừng lại hô hấp.

"Thật là đẹp…… Đủ để cho nam nhân nổi điên!" Úy Nguyên Khánh phi thường rõ ràng thân thể hắn có bao nhiêu mất hồn, mà xinh đẹp của nàng chỉ có hắn có thể nhấm nháp.

Ngón tay dài dính ướt một chút hoa dịch, cố ý ở miệng huyệt thong thả chuyển động, làm cho trong cơ thể nàng sinh ra càng nhiều yêu dịch, mới thâm nhập trong cơ thể ấm áp của nàng, một tấc một tấc chạm đến vách tường nhỏ hẹp,tiến đến hoa tâm.

"A…… Thật sâu!" Nàng run run,ngón tay vuốt ve nộn nhũ khẽ run lên.

Một bàn tay to khác hiện lên trên đầy đặn của nàng,ngón tay thon để ở trênbầu ngực, hơi hơi bắn ra,bầu ngực mẫn cảm càng thêm sưng, một chút ngứa tế theo ra.Trán mảnh khảnh không nhin được lay động, nàng thật là khó chịu……Ngón tay tạm dừng ở trong cơ thể nàng theo đó trừu đưa lên, hai bên thế công cùng đánh làm cho nàng suýt nữa mất hồn,tiểu huyệt tham lam gắt gao hấp trụ ngón tay thô của hắn không buông.

"Oa nhi phóng đãng, muội thật sự thích!" Chỉ cần dễ dàng trêu chọc, nàng lập tức sẽ nhuyễn thân mình cầu hắn.

Hắn cúi người mở miệng cắn đỉnh ngọn của nàng, qua lại hút lại buông ra, ngay cả đầu v* đỏ tươi cũng không buông tha, vươn đầu lưỡi xoay tròn bầu ngực yêu kiều chuyển động, làm cho nàng thở dốc không ngừng.Ngón tay chôn ở trong huyệt chậm rãi co rúm, hắn qua lại xoay chuyển, làm cho chất lỏng dính nháp ngọt ngào dính đầy ngón tay thô của hắn,thuận tiện hắn thăm dò.Ngón giữa thoáng rút ra một chút,đẩy nhanh tốc độ đưa vào trong cơ thể nàng, ngón tay tiến vào chỗ sâu nhất, đầu ngón tay không ngừng câu lấy. Đồng thời, đầu v* cứng rắn như đá nhỏ bị hắn hung hăng ngậm lấy,mật dịch trong lãng huyệt nhất thời tràn đầy ra.

"Từ bỏ…… Nhiều lắm…… A!" Nàng chịu không nổi loại tra tấn này.

"Thật sự không cần sao? Nhưng lãng huyệtcủa muội nuốt tay ta không tha."

Hắn giống như chỉ rõ cho nàng,đầu ngón tay chậm rãi trừu đưa bắt đầu nhanh chóng ra vào,đầu ngón tay ác ý thâm nhập ở trong chỗ sâu câu động vân da mềm mại, cũng đem nàng hướng đến cao trào.Bỗng nhiên, hắn đụng chạm đến một chỗ mềm mại trong vách tường,đầu ngón tay thô lệ đặt ở phía trên, qua lại luân phiên ma chuyển, cảm giác được chỗ kia đột nhiên trở nên càng thêm sưng.

"Ô…… Tha người ta…… Muội cũng sắp, mau……"

"A! Như muội mong muốn." Hắn gợi lên một chút tứ cười, nguyên bản ngón tay trừu đưa đột nhiên rút ra.

Nàng càng không cần, hắn lại càng muốn nàng cầu hắn giữ lấy!hoa huy*t dâm lãng của Cơ Nhạn Nhi nháy mắt mất đi cảm giác bị lấp đầy, lãng dịch theo đùi chảy ra không ngừng, hắn đem đùi ngọc thả xuống dưới.

"Ô……" Nàng khép lại hai chân xinh đẹp, hai chân khó chịu ma sát vào nhau, vòng eo không tự chủ được đong đưa,trong mắt phiếm lệ quang xem xét hắn.

Nàng thật là khó chịu! Nơi đó thật tê dại,tựa như bị cắn.

"Rất khó chịu đi? Không phải không cần sao?" Hắn ở bên tai nàng nhẹ giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.