Tinh Giới

Chương 23: Vung đao giết người (hạ)



Lâm Thiên tức giận vô cùng, thầm hận mình lại nhìn lầm người “Độc Tam Nương Tử, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc biển, Lâm Thiên ta cũng sẽ tóm ngươi về!” Sóng âm cuồn cuộn vang lên trong rừng cây, làm cho chim chóc sợ hãi bay lên.

“Ha ha ha, cười chết ta rồi, cứu người không ngờ để ngựa quý của mình bị cứu đi rồi!” Xà Tam cười lớn nói “Ngươi là Lâm Thiên? Ta xem ngươi cũng không bắt được Độc Tam Nương Tử đâu, bởi vì hôm nay ngươi đã chết ở đây rồi! Đụng tới Xà Tam ta còn sống tốt, trên đời này không có chuyện đó!” Sắc mặt Xà Tam trở nên dữ tợn.

Lâm Thiên bị trộm mất Đạp Tuyết, tâm tình làm sao tốt được, ánh mắt nhìn về Xà Tam cũng tràn trề sát khí! “Xà Tam, nghĩ lại ngươi cũng hoàn toàn không phải loại người lương thiện, giết ngươi là thế thiên hành đạo! Trừ diệt ngươi xong ta lại tìm Độc Tam Nương Tử tính sổ!” Lâm Thiên cười lạnh, vung loan đao lên, chém về phía cổ của Xà Tam.

“Tiểu tử, để Xà Tam gia cho ngươi biết thế nào là đao pháp, chút trò mèo này của ngươi mà cũng dám lăn lộn giang hồ!” Xà Tam điên cuồng cười lên, dựng chưởng thành đao chặn loan đao của Lâm Thiên. Dùng tay không chống lại đao sắt, Xà Tam và Lâm Thiên đánh không phân thắng thua, Xà Tam hơn ở kinh nghiệm phong phú, còn Lâm Thiên hơn ở Lăng Ba Vi Bộ thần diệu phi thường!

Hai người đánh một trận, không ngờ nửa tiếng đồng hồ chưa phân thắng thua, nửa tiếng đồng hồ, kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Thiên đột phi mãnh tiến, Xà Tam dùng tay không chống đao cuối cùng cũng chịu thiệt, từ từ rơi xuống hạ phong.

“Tiểu tử, đừng trốn nữa, có giỏi đối một quyền với Xà Tam gia ngươi!” Xà Tam tức giận rống lên “Đối quyền thì đối quyền!” Lâm Thiên nói một câu, chuyển đao sang tay trái, tay phải thành quyền đấm vào quyền của Xà Tam, trong chớp mắt khi hai nắm tay chạm nhau, Lâm Thiên bỗng lật tay xuống, tránh khỏi nắm đấm của Xà Tam, ngón tay phải ấn vào mạch môn của Xà Tam, nội lực cuồn cuộn không ngừng từ huyệt Thái Uyên ở mạch môn Xà Tam tràn vào cơ thể Lâm Thiên. “Tiểu tử, đây là công phu ngụy dị gì!” Xà Tam vừa sợ vừa giận, muốn giật tay ra, nhưng khắp người không có sức lực, làm sao giật ra!

“Thật là không có kiến thức!” Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, Bắc Minh thần công vận chuyển, tăng thêm tốc độ hấp thu nội lực! “Bắc Minh thần công, đây là Bắc Minh thần công, Đại Lý Đoàn Dự là gì của ngươi?” Sắc mặt Xà Tam đại biến “Ngươi không cần phải biết nhiều!” Lâm Thiên nói, lại qua nửa phút, một thân nội lực của Xà Tam đã bị Lâm Thiên hút hết sạch.

Đao vung, đầu rơi, Xà Tam thành người đầu tiên chết trên tay Lâm Thiên! Giết người rồi, nhưng Lâm Thiên không có cảm giác gì nhiều, có lẽ hắn đã giết quá nhiều thây ma ở Mạt Thế rồi, cũng có lẽ trong lòng hắn hoàn toàn không coi thế giới Thiên Long Bát Bộ là thế giới chân chính!

“Tiểu Linh, ngươi chắc chắn có thể nhìn ra Độc Tam Nương Tử không có ý tốt, vì sao không báo cho ta biết?” Lâm Thiên đi ra khỏi rừng cây trở về đường cái hỏi. “Một mặt, Độc Tam Nương Tử rất lợi hại, cho dù ngươi và Xà Tam liên thủ, cũng không nhất định thắng được Độc Tam Nương Tử, cô ta không giết ngươi, có lẽ chỉ vì ngựa của ngươi là thiên lý mã, cô ta sợ thế lực phía sau ngươi, mặt khác, chủ nhân, ngài cần phải tự mình phán đoán, chứ không phải chuyện gì cũng dựa vào Tiểu Linh, Tiểu Linh chỉ là một cái quang não thôi, chuyện này coi như cho chủ nhân một bài học, ngoài ra, Đạp Tuyết đã nhận ngài làm chủ, Độc Tam Nương Tử chỉ sử dụng một số thủ đoạn tạm thời khống chế nó thôi, chủ nhân ngài có cơ hội đoạt Đạp Tuyết lại là được!” Tiểu Linh nói.

Lâm Thiên gật gật đầu: “Tiểu Linh, nội lực của ta tăng trưởng bao nhiêu?”

“Chủ nhân, ngài hấp thu bảy năm nội lực của Xà Tam, thêm vào của mình, ngài đã có tu vi 15 năm nội lực, chẳng qua hai luồng nội lực còn chưa hoàn toàn dung hợp!”

Tuy tạm thời mất đi Đạp Tuyết, nhưng tăng thêm bảy năm nội lực cũng coi như không lỗ, trên mặt Lâm Thiên lộ ra một nụ cười: “Tiểu Linh, chờ ta dung hợp nội lực của Xà Tam rồi, có thể đánh thắng Độc Tam Nương Tử không?” “Có thể đánh thắng, cũng có thể đánh không thắng, nếu chủ nhân vận khí tốt, vừa khéo hấp thu được nội lực của Độc Tam Nương Tử, vậy tự nhiên có thể dễ dàng đánh bại ả, ngoài ra, nếu chủ nhân không tiếc nội lực, cũng có thể đánh bại Độc Tam Nương Tử, Độc Tam Nương Tử nghe tên là biết, thủ đoạn lợi hại nhất là độc, mà nếu chủ nhân không tiếc nội lực, Tiểu Linh có thể giúp chủ nhân thanh trừ độc tính, không có thủ đoạn lợi hại nhất là độc, Độc Tam Nương Tử không đánh thắng nổi chủ nhân, chẳng qua thanh trừ độc tốn khoảng trên trăm duy giới lực!”

“Hơn trăm duy giới lực?” Lâm Thiên lắc lắc đầu “Quá nhiều rồi! Nếu không dựa vào Tiểu Linh ngươi trừ độc, làm sao mới đánh bại được Độc Tam Nương Tử?”

“Thứ nhất, nếu chủ nhân ngài may mắn, ăn thiên hạ chí độc mà không chết như tam ca ngài, tự nhiên bách độc bất xâm không sợ Độc Tam Nương Tử, thứ hai, nội lực ngài hơn xa Độc Tam Nương Tử, độc tố không tiến vào cơ thể ngài được, tự nhiên cũng có thể dễ dàng đánh bại Độc Tam Nương Tử!”

“Nội công của Độc Tam Nương Tử có bao nhiêu năm hỏa hầu?” Lâm Thiên hỏi. “Độc Tam Nương Tử giống như ngài, cũng tu vi 15 năm nội lực, chỉ khi tu vi nội lực của ngài quá 30 năm, mới có thể không sợ độc tố của Độc Tam Nương Tử!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên lẩm bẩm: “Ba mươi năm, cũng không phải quá nhiều, hút thêm một người có mười lăm năm nội lực nữa là được, coi bộ Xà Tam còn có hai anh em, cũng không biết ở đâu, tu vi bọn chúng hẳn phải cao hơn Xà Tam một chút, Xà Tam làm chuyện thế này, sợ rằng Xà Nhất Xà Nhị cũng không phải thứ gì tốt!”

Tu vi 15 năm nội lực dùng Lăng Ba Vi Bộ đi gấp, tốc độ cũng khá nhanh, tuy không so được với Đạp Tuyết, chẳng qua không thua ngựa bình thường bao nhiêu. Đi được ba bốn chục dặm, Lâm Thiên gặp một quán trà, ngoài quán dừng mấy chiếc xe ngựa, đi xa như vậy, miệng Lâm Thiên sớm đã khát khô, cũng chọn bàn ngồi xuống.

“Tiểu nhị, rót chút trà!” Lâm Thiên nói “Khách quan xin chờ chút!”

Rất nhanh, trên bàn trước mặt Lâm Thiên đã rót một chén trà lớn. “Đại ca, cô gái vừa qua lúc nãy thật được, con ngựa cưỡi hẳn là thiên lý lương câu, chạy như một trận gió vậy!” Trong đám tiêu sư có một người lớn giọng nói. “Uống trà nhanh chút, uống xong bọn ta lên đường, người có thể cưỡi thiên lý lương câu bọn ta không trêu chọc được đâu! Xong chuyến tiêu này, tiểu tử ngươi trở về lấy vợ kiếm đứa con nối dõi mới phải lẽ, làm nghề này của bọn ta, đầu đừng treo ở lưng quần, một khi không cẩn thận để người lấy mất, nếu gia tộc đã tuyệt tự rồi, vậy chết cũng không có mặt mũi nào nhìn liệt tổ liệt tông!”

Lâm Thiên uống xong trà rất nhanh, bỏ lại ít bạc vụn bước nhanh ra khỏi quán trà, những bạc vụn đó cũng không phải Đoàn Dự cho hắn, mà là lấy trên người Xà Tam, túi tiền màu đen Đoàn Dự cho hắn đã xem rồi, bên trong là 20 miếng vàng lá, ngoài ra còn một ít bạc vụn, gộp lại khoảng hai lượng.

Tiếp tục đi, Lâm Thiên biết Độc Tam Nương Tử cũng đi trên con đường này bèn yên tâm hơn một ít, cứ như vậy, cơ hội sau này gặp lại cũng lớn hơn một ít. Nửa tiếng đồng hồ sau, đã nhìn thấy Song Lâm thành, Lâm Thiên bước chậm lại, gần cổng thành, không có giao thành phí gì đó như trong tưởng tượng, Lâm Thiên rất dễ dàng tiến vào thành Song Lâm.

“Nghe chưa, Xà Nhị gia lại cướp nhị tiểu thư nhà họ Lưu làm thiếp!” Một bác gái trung niên đi bên cạnh Lâm Thiên nhỏ giọng nói với bạn mình. “Ái chà, bà đừng có bàn tán, nếu Xà Nhị gia biết, sợ là chúng ta đều xui xẻo!”

“Tôi cũng chỉ nói với bà thôi, Xà Nhị gia đã mười vợ bé rồi, không ngờ còn cướp nhị tiểu thư Lưu gia, trong thành Song Lâm này, nhà có cô nương bên trong đều gặp nguy nha!” “Ai nói không phải, cũng may trong nhà chúng ta không có cô nương, nếu không chúng ta cũng phải rời khỏi thành Song Lâm này!”

Hai bà bác đã đi xa, nhưng Lâm Thiên lại trầm tư. “Xem ra đại ca nhị ca của Xà Tam ở trong thành Song Lâm này, không ngờ vận may lại không tệ, dễ dàng gặp phải thế này, chẳng qua Xà Đại Xà Nhị có thể làm thái thượng hoàng trong thành Song Lâm này, nghĩ chắc bản lĩnh không nhỏ, hẳn là mạnh hơn Xà Tam nhiều, nếu phải hành động, cần phải cẩn thận tỉ mỉ một chút!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.