Tinh Hải

Chương 47: - Lại sắp ra đi



"Cuối tháng này tôi sẽ tham gia đoàn thám hiểm rừng ma Ylain của Thánh tộc."

Kiba đưa thông tin này cho mọi người khi đang ăn trưa. Ngoại trừ Stellar không có biểu hiện gì, tất cả những người còn lại đều dừng tay.

Các đội viên nhìn nhau không nói gì. Sherry nhìn anh đầy thâm ý, sau đó hất đầu về phía dinh thự. Kiba hiểu ý cô, lát nữa sẽ nói chuyện kỹ hơn sau.

Chỉ có Sharty là lo lắng hỏi.

"Có nguy hiểm lắm không anh Kiba ?"

Kiba cười rồi xoa đầu cô bé.

"Trưởng đoàn là thánh nữ Vân đấy. Có cô nàng ở đó thì đâu có gì phải lo lắng đúng không ?"

Sharty gật đầu, cô bé rất nhanh lấy lại tâm trạng vui vẻ. Nếu có chị Vân đi cùng thì hẳn là an toàn, cô nghĩ vậy. Cô bé không hề để ý vừa rồi Kiba đã cố tình lảng tráng không trả lời câu hỏi của cô. Nguy hiểm ư, không có mới là lạ đấy. Chẳng lẽ Sharty đã quên mất chính cô bé và người dân làng Nevile xém chút nữa đã bỏ mạng ở đó sao ?

Hẳn là sự tin tưởng của cô bé với anh và Vân đã giúp cho cô bớt lo ngại. Tuy nhiên hành động của Kiba rõ ràng không qua được mắt Sherry, cô liếc anh một cái sắc như dao, hàm răng nhỏ xinh hơi cắn cắn môi. Có vẻ như lát nữa anh sẽ phải phiền phức rồi đây.

Kaiba đột nhiên đấm bàn một cái rầm khiến mọi người giật nảy mình. Lone ngồi bên cạnh hoảng hốt hỏi.

"Có chuyện gì vậy ?"

Kaiba nghiến răng không nói, cậu chỉ nhìn Kiba một cách bất lực không cam tâm.

"Bất mãn với sự yếu đuối của bản thân ?" – Kiba dò hỏi.

Kaiba im lặng không đáp, nhưng biểu hiện trên mặt thì rõ ràng là thế. Kiba hiểu trong đầu Kaiba đang nghĩ gì. Hẳn cậu ta cũng muốn cùng đi với anh, nhưng tự biết mình chỉ làm vướng chân bận cẳng mà thôi.

Một số đội viên khác cũng đã hiểu ra và trầm mặt xuống. Không khí bữa ăn đột nhiên trở nên vô cùng ảm đảm.

Sự im lặng bị phá vỡ bởi tiếng cười lớn của Kiba.

"Tốt lắm, bất mãn là rất tốt. Ít ra nó chứng tỏ hai điều, một là ham muốn trở nên mạnh mẽ của các cậu. Thứ hai là, các cậu cũng tự nhận biết được khả năng hạn chế của bản thân. Có được hai thứ đó, vậy là quá đủ rồi."

Các đội viên ngẩng đầu nhìn Kiba, vẫn mê man như không hiểu lắm. Kaiba và Lone thì trái lại rất tập trung suy ngẫm những điều Kiba vừa nói.

"Trước khi đi, tôi sẽ bắt đầu hướng dẫn cho các cậu kỹ thuật sử dụng nỏ. Hãy tập luyện siêng năng vào, khi về tôi sẽ kiểm tra đấy." – Kiba ném thêm một miếng mồi.

Mắt các đội viên sáng lên. Mặc dù không phàn nàn gì nhưng thật ra ai nấy cũng đều chán ngán với những bài tập luyện thể lực ngày này qua tháng nọ rồi. Được tập luyện làm quen với tên nỏ không nghi ngờ gì chính là một việc vô cùng hấp dẫn đối với họ.

"Nhưng mà không phải tất cả mọi người đều được luyện đâu..." – Kiba đưa một ngón tay lên ngoắc ngoắc. "Từ đây đến cuối tháng chỉ những đội viên được tôi kiểm tra và cảm thấy đủ tiêu chuẩn mới có thể tập luyện tên nỏ. Những người còn lại... tiếp tục rèn luyện thể lực cho đến khi đạt nhé."

Các đội viên không những không cảm thấy mất hứng mà ánh mắt lại càng tràn đầy quyết tâm hơn. Ai nấy đều hăng hái muốn thể hiện bản thân, bằng cách đơn giản nhất là tiếp tục nâng cao khả năng cơ thể. Dù sao cũng đâu có ai biết tiêu chuẩn của Kiba như thế nào, chỉ có thể cố gắng hết sức mà thôi.

"Này..."

Stellar đột nhiên lên tiếng khiến cho tất cả im lặng chú ý lắng nghe. Đây hẳn là cái lợi của việc lạnh lùng ít nói, nó khiến cho lời nói của mình trở nên rất có giá trị trong mắt mọi người.

"Lao dịch." – Stellar nói ngắn gọn.

Kiba còn đang suy nghĩ xem ý cô nàng muốn nói gì thì Sherry đã buột miệng á một tiếng.

"Đúng rồi, tôi xém nữa quên mất. Bắt đầu từ tháng này trang trại chúng ta cũng phải tham gia lao dịch tự nguyện ở hàng rào phòng tuyến."

Stellar gật đầu hài lòng, sau đó tiếp tục bữa ăn của mình.

Kiba cũng vỗ trán, trước đây trong lần đầu tiên đến trang trại Stellar cũng có nói đến vấn đề này nhưng anh lại quên mất.

"Mỗi người trong độ tuổi phải đi một tháng 3 ngày ?" – Kiba hỏi lại Stellar cho chắc.

Cô bé làm như không nghe thấy anh nói gì và vẫn cắm cúi tiếp tục ăn. Sherry gật đầu xác nhận thay cho Stellar.

"Thế thì..." – Kiba suy nghĩ một chút. "Cứ chia nhau thành từng nhóm nhỏ rồi thay phiên nhau đi thực hiện lao dịch thôi. Miễn sao bảo đảm luôn có ít nhất mười mấy người ở lại trang trại là được."

Các đội viên gật đầu đồng ý với sắp đặt này của anh. Họ sẽ tự bàn với nhau chia nhóm cụ thể sau, chuyện này anh không can thiệp.

"À, tôi có phải đi không ?" – Kiba lại tiếp tục hỏi Stellar. Anh nhất định phải moi ra được một câu trả lời từ miệng cô bé mới hài lòng.

Lần này thì không thể lảng tráng nữa vì chỉ có cô mới có thể giải đáp thắc mắc này của Kiba, Stellar đành phải lắc đầu. Cô vẫn cương quyết không lên tiếng.

"Không à, hay quá. Nhưng mà tại sao thế ?" – Kiba không buông tha cho cô.

Stellar tức giận ngước mắt nhìn anh, mắt lóe lên những tia nguy hiểm. Nhưng Kiba mặt vẫn nhơn nhơn. Chuyện này ta có lý việc gì phải sợ ai. Nhân dân đang yêu cầu chính quyền giải thích về chế độ, còn gì chính đáng bằng.

Cuối cùng Stellar đành phải chịu thua. Cô lên tiếng.

"Đại sư kim hoàn, không cần lao dịch."

Ra là thế, Thánh tộc cũng có sắp đặt ưu đãi cho những người có khả năng đặc biệt. Hiển nhiên đại sư kim hoàn thuộc về một trong số đó. Cũng hợp lý, nếu ở Liên Minh thì việc này cũng đại loại giống như những nhà khoa học tài năng được miễn nghĩa vụ quân sự ấy mà.

"Mỗi tháng gia công cho Thánh tộc 3 viên đá quý." – Stellar tiếp lời.

Đúng là không có bữa ăn nào miễn phí, đại sư kim hoàn thì đóng góp theo cách khác. Kiba khoát tay cười, gì chứ đối với anh bây giờ gia công đá quý là chuyện vô cùng đơn giản. Xét đến thái độ và hành động của Thánh tộc bao lâu nay, anh quyết định mỗi tháng sẽ "nộp thuế" hẳn 10 viên luôn, tất cả đều có hiệu quả kình lực cho Stellar sợ chơi.

Nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng của cô bé hiện lên thần sắc hoảng sợ, kể ra cũng khá là hấp dẫn đấy chứ ? Kiba híp mắt cười khoái chí.

Stellar trừng mắt với Kiba, không hiểu vì sao nhưng cô có cảm giác tên này đang suy nghĩ thứ gì đó không được hay ho cho lắm về cô trong đầu hắn.

Nếu đọc được suy nghĩ của Stellar, Kiba hẳn sẽ phải ngưỡng mộ giơ ngón tay cái lên – đoán rất chính xác.

-----

Cửa phòng khách đóng lại phía sau lưng, Sherry quay đầu nhìn Kiba và nói.

"Giờ thì giải thích đi !"

Kiba gãi đầu, tình huống hiện tại và thái độ của Sherry làm anh hơi khó hiểu.

"Vân đề nghị tôi tham gia, tôi cũng cảm thấy thích hợp. Chỉ thế thôi !" – Anh nhún vai.

"Anh thích cô ta đúng không ?" – Sherry đột nhiên hỏi một câu hoàn toàn không liên quan đến chủ đề.

Đối mặt với câu hỏi bất ngờ này, Kiba không biết phải trả lời thế nào. Sherry xem sự im lặng của anh như một lời khẳng định. Cô cúi đầu lẩm bẩm.

"Tôi cũng nghi ngờ từ lâu rồi. Lúc nào anh cũng có vẻ rất thoải mái khi nói chuyện với cô ấy, lại còn ưu tiên làm riêng cho cô ấy món đồ trang sức đặc biệt mới lạ bông tai nữa. Còn dùng đúng hai viên Alexandrite duy nhất vào đó..."

"Này này, dừng lại một chút..."

Kiba nhăn mặt lên tiếng, đúng là đàn bà con gái phiền phức thật. Người ta nói chẳng sai, phụ nữ chỉ nhớ những gì người đàn ông không làm cho họ thôi, còn những gì chúng ta làm cho họ thì không quan trọng bằng. Nói cho cùng cũng lại là vụ đôi bông tai với lại Alexandrite. Rõ ràng là đá quý do cô nàng mua, cô nàng lại còn chê ỏng chê eo mấy viên Alexandrite nữa cơ mà. Giờ lại thành anh cố tình thiên vị là sao ?

Anh nắm lấy tay Sherry xoay cô lại đối mặt với mình.

"Mục đích chính của tôi trong chuyến đi này là quay lại nơi mình mất trí nhớ để xem có cảm giác gì không mà thôi. Còn Vân thì tôi quả thật rất thích cô ấy, nhưng cũng như tôi thích cô và Sharty thôi, cả Stellar nữa..."

"Cả Stellar nữa ?" – Sherry há hốc miệng hỏi lại.

Mình vừa nói cái gì thế hả, Kiba muốn đập đầu vào tường. Anh chỉ muốn giải thích là trong mắt anh các cô gái đều quan trọng như nhau, anh không có tình cảm đặc biệt gì với bất cứ ai hết. Nhưng sao mà giống như càng lúc càng hiểu lầm nặng vậy hả trời ?

"Thế còn Rena ?" – Trong lúc Kiba đang vò đầu bứt tai, Sherry tò mò hỏi thêm.

"Cũng thích."

Kiba gật đầu trước khi nhận ra mình đang làm gì. Sau đó nhìn phản ứng của Sherry, anh quay người qua và thật sự đập đầu mình vào tường cái bốp. Quá thành thật rõ ràng là một khuyết điểm vô cùng to lớn, Kiba tự dặn lòng từ nay phải cẩn thận hơn.

Tiếng cười của Sherry vang lên khiến Kiba ngẩng đầu nhìn lên. Cô đang ôm bụng, một tay tựa vào cạnh bàn để cố đứng vững, người run lên vì cười quá nhiều. Trời ạ, lại bị cô nàng trêu rồi, Kiba lắc đầu thở dài. Thì ra nãy giờ Sherry chỉ giả vờ để lừa anh hốt hoảng mà thôi.

Cười đã đời xong, Sherry mới nhìn anh bằng đôi mắt xanh tuyệt đẹp và quyến rũ của cô rồi đưa tay vén tóc, hỏi nhẹ.

"Thật sự chỉ vì muốn tìm lại trí nhớ ?"

Kiba gật đầu như bổ củi. Nói dối là thượng sách, nói dối chính là chân lý. Chỉ có bọn ngu mới khai thật với đàn bà con gái mà thôi.

Như hài lòng với câu trả lời của anh, Sherry nhoẻn miệng cười, mặt cô hơi đỏ.

"Thật ra anh đi vì mục đích gì cũng không quan trọng. Chỉ cần anh cố gắng giữ an toàn cho bản thân là được. Đừng bao giờ quên... Sharty và tôi vẫn luôn ở đây chờ anh !"

Sherry quay đi khiến Kiba không nhìn thấy được biểu hiện trên mặt cô khi nói những lời này. Anh cảm thấy tim mình đập hơi nhanh một chút khi nghe câu cuối của cô.

Đây hẳn là phải là thứ mà người ta hay nói đến trong phim ảnh tiểu thuyết...

Cảm giác nguy hiểm !!!

-----

Kiba bước ra ngoài sân tập, cảm giác như đã tiêu hao mất vài năm tuổi thọ.

Các đội viên đang tiếp tục chăm chỉ thực hiện phần rèn luyện nâng cao của mình. Kiba đứng quan sát kỹ mọi người. Từ khi trở về trang trại đến giờ anh vẫn chưa có thời gian để kiểm tra thành quả của các đội viên một cách chính xác.

Sau khi bỏ ra một buổi chiều để theo dõi và đánh giá, Kiba đã có thể đưa ra kết luận cụ thể.

Mặt bằng chung của các đội viên vô cùng tốt, nếu so về mặt thể chất thì đã vượt xa tiêu chuẩn đội biệt động Liên Minh rồi. Thứ duy nhất thua kém chỉ là kình lực mà thôi. Tuy nhiên kình lực của thành viên đội biệt động tính ra cũng không phải là quá cao, nhất là ở hành tinh này. Vì vậy chỉ cần cố gắng luyện tập thêm các kỹ xảo hành động chiến đấu thì tin chắc thành quả cuối cùng cũng sẽ không thua kém bao nhiêu. Có chăng chỉ là thiếu đi các kỹ năng vận dụng kình lực.

Trong số các đội viên, nổi bật nhất là ba người – Kaiba, Lone và cậu bé nhỏ tuổi nhất trong đội tên là Kiên, khoảng tầm 15 tuổi. Kaiba thì miễn bàn, cậu ta lúc nào cũng là người rèn luyện chăm chỉ nhất, bắt đầu sớm nhất và kết thúc trễ nhất. Lone thì hẳn là có thiên phú tốt nên mặc dù không siêng năng như Kaiba nhưng thành quả không tệ. Còn về phần Kiên, đích thật là một thiên tài khó gặp. Cơ thể phát triển vô cùng tốt, thể chất này mà gia nhập quân đội thì không còn gì bằng.

Những đội viên khác dù không bằng được ba người kia nhưng cũng đều rất khả quan. Nếu như không vì sắp phải đi thì Kiba nghĩ anh sẽ bắt đầu đưa chương trình huấn luyện thực chiến và hành động vào cho mọi người rồi. Thôi kệ, anh sẽ hoàn thiện chương trình trong quá trình đi theo đoàn và khi trở về sẽ bắt đầu áp dụng vậy. Dù sao rèn luyện tốt căn bản cũng đâu bao giờ có hại đâu ?

Nếu như mọi người có thể có được nội kình... Kiba cảm thấy máu chảy rần rật khi nghĩ đến điều này. Kể từ sau trận chiến với ba tên sát thủ Thần tộc và nhìn thấy bí quyết chuyển hóa ngoại kình thành nội kình của chúng Kiba đã có một vài cách nghĩ rất táo bạo. Nếu như anh thử áp dụng phương pháp của chúng lên người khác, nhưng thay vì cưỡng ép đưa ngoại kình vào mà thay vào đó dùng nội kình của mình để dẫn đạo, dẫn dắt nguyên lực đi theo một vòng tuần hoàn kín để cho cơ thể tự động tiếp nhận thì sao ? Nhất là khi đối tượng là người vốn không có ngoại kình như các đội viên AH. Phải chăng anh có thể khai mở con đường rèn luyện nội kình của họ.

Giả sử làm được chuyện đó, họ thật sự sẽ trở thành đội thợ săn – và những chiến sĩ – dũng mãnh nhất đại lục Asha cũng không phải là chuyện đùa. Kiba tin chắc với mật độ kình lực của hành tinh này, cộng thêm siêng năng rèn luyện nội kình thì bất cứ ai trong đội AH cũng có thể đạt được tới đẳng cấp đội trưởng đội biệt động là ít nhất.

Tuy nhiên đó chỉ là lý thuyết và tưởng tượng ra kết quả hoàn hảo thôi, trước mặt Kiba còn rất nhiều chướng ngại cần phải xử lý. Làm thế nào để đưa nội kình vào trong cơ thể người khác mà không gây ra sát thương, vấn đề này cần phải tham khảo từ liệu kình của các tu sĩ và nữ tu. Chưa kể dẫn đạo cho kình lực như thế nào, liệu có gây ra tác dụng phụ gì khác không ? Chỉ cần một sai lầm nhỏ sẽ dẫn đến thiệt hại nhân mạng ngay, anh cần phải kiếm một vài con chuột bạch thí nghiệm trước cho chắc.

Không biết tổ chức sát thủ của Thần tộc thường cho thành viên đi nghỉ mát ở đâu nhỉ. Thông tin thế này liệu có mua được trong hiệp hội người mạo hiểm không ?

Kiba xoa xoa tay, anh hơi có chút nóng lòng muốn gặp lại "những người bạn" Thần tộc của mình rồi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.