“Toàn bộ phương án tác chiến xoay quanh hành tinh khí có ký hiệu VIXXS-761C ở giữa khối tinh vân…” Thụy Sâm đứng giữa căn phòng hội nghị rộng lớn của Đồng Minh 01, nhìn bao quát một vòng những nhân vật chủ chốt trên tàu đang ngồi dưới chăm chú lắng nghe anh thuyết trình phương án, bao gồm cả phu nhân Almeida và thuyền trưởng Dirk. Bên cạnh Thụy Sâm, tiến sĩ Li Puman, cố vấn khoa học hàng đầu của phu nhân, ông là người đã đóng góp những giải pháp cũng như giải quyết những vấn đề về mặt kỹ thuật và lý luận trong phương án của anh, cuối cùng, cả hai đã thống nhất và hoàn thiện để có một phương án hoàn chỉnh trình bày hôm nay.
Thụy Sâm nhìn một vòng những người ngồi dưới, ai cũng cẩn thận lắng nghe, dù sao thì khi mọi người đều đang vô kế khả thi, một chàng thượng úy chỉ nghĩ chưa đầy một giờ đã có phương án, điều đó khiến mọi người đều tò mò, hơn nữa phương án đó lại còn được tiến sĩ Li Puman chấp nhận, thành thật mà nói, trước Thụy Sâm cũng đã có những người đề xuất phương án nghe có vẻ cũng rất hợp lý nhưng cuối cùng đều bị tiến sĩ thẳng tay bác bỏ, cho nên mọi người càng muốn biết lý do cái phương án được soạn thảo trong vòng có một giờ được tiến sĩ chấp nhận.
“Nhiệm vụ không có gì là khó khăn.” Thụy Sâm chỉ tay vào hình ảnh hành tinh đang hiển thị trên màn hình. “Sau khi tham khảo những dữ liệu về hành tinh do tàu Vũ Tiên cung cấp, chúng tôi đã phát hiện kết cấu của nó cực kỳ bất ổn định, điều này dẫn đến những vụ phun trào khí từ bên trong… Những gì chúng ta cần làm là tìm cách phá hủy nó, nhờ đó tiêu diệt hạm đội Đế Quốc ở bên ngoài đám tinh vân này, như vậy, một khi không còn hạm đội Đế Quốc cản trở, Đồng Minh 01 có thể nói là muốn đi đâu thì đi…”
Mặc dù Thụy Sâm còn chưa nói hết, trong phòng đã rộn lên những tiếng rì rầm đầy vẻ hoài nghi, mọi người bắt đầu bàn tán, đặc biệt là những người có kinh nghiệm lại càng không tin.
“Nhưng chúng ta sẽ phá hủy nó bằng cách nào?” Mội người không nén được lên tiếng hỏi.
“Ách! Tiến sĩ…” Thụy Sâm nhìn tiến sĩ Li Puman cầu cứu.
“Nếu dùng lý thuyết để phân tích tôi có thể trình bày cả ngày hôm nay, nói tóm gọn lại là sau khi phân tích kết cấu của hành tinh, chúng ta phát hiện kết cấu của nó cực kỳ bất ổn, đáng nhẽ nó đã bị hủy diệt từ hàng vạn năm về trước trong những đợt phun trào, sở dĩ nó còn lại đến giờ là do kết cấu nội bộ giữ được sự cân bằng nhất định giữa các thành phần, tuy nhiên sự cân bằng này có thể phá vỡ một cách dễ dàng…” Tiến sĩ điểm mấy cái lên màn hình. “Chỉ cần ở ba điểm này tác động một lực bên ngoài, sự cân bằng đó sẽ nhanh chóng bị phá hủy, qua sự tính toán chính xác, điều ta cần làm là tác động vào mỗi điểm sức công phá của hai quả ngư lôi lượng tử là đủ, sau đó, những phản ứng dây chuyền trong nội bộ của VIXXS-761C sẽ phá hủy nó trong vòng năm phút.”
Sau khi giải thích, tiến sĩ lấy một điếu thuốc đưa lên miệng, lặng lẽ chờ sự phản ứng của mọi người, Thụy Sâm cũng đôi khi lấy làm lạ tại sao ông ta chỉ thích ngậm điếu thuốc mà không bao giờ châm nó.
Sau khi nghe tiến sĩ nói, mọi người từ từ im lặng, bọn họ bắt đầu cẩn thận suy nghĩ về phương án, Thụy Sâm lấy làm mừng là đã tìm tiến sĩ trình bày trước, đồng thời nhớ ông giảng giải về vấn đề kỹ thuật, dù sao thì tiến sĩ cũng có khả năng khiến mọi người tin tưởng hơn, về mặt lý luận mà nói, không ai ở đây có kiến thức vững vàng hơn ông.
“Nhưng thưa tiến sĩ, tôi nghi ngờ khả năng của vụ nổ hành tinh VIXXS-761C có khả năng hủy diệt hạm đội Đế Quốc, đây chỉ là một hành tinh thể khí, không phải là vụ nổ xuất hiện hành tinh mới, cho dù nó có nổ tung thì phạm vi nổ cũng rất có hạn, hạm đội Đế Quốc không ở trong đám tinh vân này, chúng ở ngoài kia, hơn nữa chiến hạm đều có màn chắn năng lượng và lớp vỏ bọc dày, tôi không cho rằng chúng ta có thể hủy diệt chúng bằng vụ nổ đó. Thêm nữa là do chúng ta ở ngay cạnh hành tinh, nếu vụ nổ đủ sức hủy diệt cả hạm đội Đế Quốc ngoài kia, thì ở đây, chúng ta còn chết nhanh hơn.” Một sĩ quan kỹ thuật sau khi ngẫm nghĩ một hồi mới nêu nghi vấn.
Đó là vấn đề then chốt, Thụy Sâm liếc nhìn người vừa nói, cũng may là anh đã nghĩ đến, lại được tiến sĩ giúp hoàn thiện phương án.
“Đối với hai vấn đề này.” Tiến sĩ nhả điếu thuốc ra cầm tay, tiếp tục nói. “Chúng ta có thể dùng cách gây nổ định hướng. Một khi phá hủy cấu trúc cân bằng của VIXXS-761C, phản ứng dây chuyền là không thể khống chế, do thời gian phá hủy của nó là 5 phút, chúng ta có thể chờ phản ứng xảy ra khoảng hai phút, tiếp tục dùng 6 quả ngư lôi lượng tử bắn vào mấy điểm ở trên bề mặt hành tinh hướng về phía có hạm đội Đế Quốc…” Để tăng khả năng lý giải, tiến sĩ nắm tay trái lại, dùng ngón trỏ tay phải chọc vào nắm tay trái. “Điều đó cũng tương tự như khi chúng ta bơm nước vào một quả bóng, đến khi đầy căng, nếu đột nhiên chọc thủng một lỗ, áp lực nước sẽ đẩy toàn bộ lượng nước phóng ra theo hướng đó, nếu tính toán của tôi không sai, đại bộ phận năng lượng của vụ nổ sẽ bị dồn về phía Đế Quốc, những hướng còn lại chỉ có một số năng lượng nhỏ, vì thế tuy cự ly gần hơn nhưng với màn chắn và vỏ bọc dày, Đồng Minh 01 chắc chắn sẽ không bị sao, còn tàu Vũ Tiên và khu trục hạm, chúng ta dùng phương thức khẩn cấp, dồn toàn bộ năng lượng cho màn chắn cũng sẽ không có vấn đề gì.”
“Nhưng do cự ly giữa hạm đội và hành tinh quá xa, cho dù có định hướng nổ, theo đánh giá của tôi lực xung kích cũng không đủ để phá hủy hạm đội, nhưng các bạn đừng quên đám tinh vân, ở đó có đầy những khối khí dễ nổ, sức xung kích của vụ nổ không kích nổ chúng, bằng không khi VIXXS-761C phun trào nó đã bị chính luồng khí mà mình phun ra phá hủy rồi, chỉ có đuôi lửa của động cơ chiến hạm, hoặc chiến đấu cơ hoặc ngư lôi mới có thể là tác nhân gây nổ.”
Tiến sĩ Li Puman tổng kết. “… Sức mạnh của vụ nổ sẽ đẩy khối khí gây nổ về phía hạm đội Đế Quốc, do đó, không đến ba giây sau vụ nổ, hạm đội Đế Quốc sẽ nằm trong đám khí đó, thời gian ba giây không đủ để chúng đóng động cơ ion của chiến hạm, ấy là nếu có ai đó còn nhớ đến việc đóng động cơ ion. Bởi lẽ thông thường theo thói quen khi nhìn thấy xung xung kích của vụ nổ tiến tới, đại đa số người nghĩ ngay đến việc tăng cường năng lượng màn chắn hay tăng tốc tránh nén chứ ít ai lại khóa động cơ. Cho dù vụ nổ không đủ sức phá hủy hạm đội thì những khối khí màu lam cũng sẽ làm nốt việc còn lại, đó là phương án của thượng úy Thụy Sâm Nepali Gore.”
Nói xong tiến sĩ đưa ánh mắt tán thưởng nhìn Thụy Sâm, trong lòng ông không khỏi bội phục chàng trai trẻ đã nghĩ ra phương án này, nghe qua thì không phức tạp nhưng những bộ óc tự phụ là thông minh đã nghĩ mãi cũng không ra.
Thụy Sâm ngần ngừ một chút rồi nói thêm. “Có một điểm mà tôi phải nhắc mọi người là đám khí thể màu lam kia cũng nguy hiểm với cả chúng ta nữa nên khi thực hiện, ngư lôi dùng để phóng phải có sự sửa đổi một chút, hơn nữa nếu không muốn theo chân hạm đội Đế Quốc, chúng ta nhất định đừng có quên tắt động cơ của mình.”
Thụy Sâm nói xong, anh đưa mắt nhìn một vòng, cả căn phòng yên tĩnh, không ai lên tiếng.
Kinh ngạc, mọi người đều chìm trong sự kinh ngạc đến cực độ, phương án của Thụy Sâm nếu thành công, cả một hạm đội khổng lồ của Đế Quốc sẽ bị hủy diệt, thành tựu đó còn lớn hơn toàn bộ chiến tích của hạm đội 7 suốt mấy tháng qua nữa, nhưng… nhưng… chẳng nhẽ lại dễ dàng đến thế sao?
Ba… ba… ba…. Một tràng vỗ tay vang lên phá vỡ sự im lặng trong phòng.
Phu nhân Almeida mỉm cười vỗ tay, khi nghe qua phương án của Thụy Sâm, phản ứng của bà cũng chẳng khác gì mọi người, nhưng dù sao phu nhân vẫn là thủ lĩnh của Đồng Minh, rất nhanh bà trấn tĩnh lại, trong đầu phân tích ngay mức nguy hiểm của phương án cũng như thành quả lớn lao của nó.
Rất nhanh bà nhận ra giá trị của phương án, mối nguy hiểm đương nhiên là có, nếu sức nổ của hàng tinh vượt xa sự tưởng tượng của họ, nếu có vấn đề, nếu màn chắn của tàu không chịu nổi sức công phá của sóng xung kích, cũng có thể đám khí thể màu lam bị đẩy đến bên Đồng Minh 01… Nhưng kết quả của nó cũng rất hấp dẫn, không chỉ hạm đội Đế Quốc bị triệt để phá hủy, sĩ khí được cổ vũ, có thể đến kịp thời gian hội nghị, Đồng Minh có thể có được lượng lương thực hiện đang rất cần, qua được giai đoạn khó khăn… Cuối cùng và quan trọng nhất, phương án của Thụy Sâm có tính khả thi.
“Thượng úy! Không thể không nói là rất ấn tượng!” Phu nhân Almeida nói. “Bao nhiêu người không nghĩ ra, sao anh lại có thể tưởng tượng ra được phương án này thế?”
“Phu nhân, thực ra thì cũng rất ngẫu nhiên thôi, tôi nghe trung úy Robert Parnell nói muốn tiêu diệt hạm đội Đế Quốc, điều đó khiến tôi bừng tỉnh, nếu đã không thể trốn thoát, tránh nén, vậy tại sao chúng ta không nghĩ đến chuyện chủ động xuất kích, tấn công hạm đội Đế Quốc? Đương nhiên với mấy chiếc tàu và dăm chiếc chiến đấu cơ như hiện nay, chúng ta không thể đối đầu, nhưng hạm đội Đế Quốc cũng có nỗi lo của chúng, bọn chúng sợ không dám tiến vào đám tinh vân, vậy nếu chúng không dám tiến vào đám tinh vân, sao ta không khiến cho đám tinh vân chủ động đến tìm chúng, do đó…” Thụy Sâm khiêm tốn nói.
Nghĩ ngược lại? Lôgic nghịch hướng? Phu nhân trầm mặc nghĩ một chút, nói thì đơn giản nhưng thực tế, khi đối đầu với hạm đội Đế Quốc có binh lực áp đảo, có thể nghĩ đến điểm đó, dám suy nghĩ từ góc độ đó là điều không dễ dàng gì!
Bà ngẩng đầu, nhìn qua mọi người, không thấy ai còn vấn đề gì, bà nói. “Được, nếu phương án do anh lập ra, vậy thượng úy sẽ là người phụ trách toàn bộ hành động!”
“Cái gì! Phu nhân, người nói phương án được thông qua?” Thụy Sâm không ngờ vấn đề giải quyết nhanh đến thế.
“Đúng thế! Chúc mừng anh, chỉ huy!” Phu nhân Almeida mỉm cười nói. “Nếu đã là phương án chính thức, anh có thể đặt cho nó một cái tên!”
“Vâng!” Thụy Sâm ngẫm nghĩ một chút, nhưng không nghĩ ra được cái tên nào nghe kêu cả. “Vậy gọi kế hoạch này là ‘Tiếng khóc thút thít của Đế Quốc’ đi!”
So với kế hoạch Cáo Lửa, Thụy Sâm công nhận là cái tên của anh cực kỳ buồn cười, nhưng anh cũng chẳng nghĩ ra được cái tên nào khác